Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 548: Phải Giết.




Liếc nhìn sàn đấu phía sau, về mặt Văn Lâm không khỏi thay đổi.

Giây tiếp theo, Văn Lâm rống lên một tiếng, cả người đều phồng lên. Văn Lâm vốn chỉ cao khoảng một mét tám giờ lại phồng lên đến hai mét rưỡi, thân hình cường tráng khác thường.

Trong mắt hắn ta hiện lên một tia sáng màu trắng mờ, hai chân ấn xuống, giữ vững bước chân đang lùi về sau, chống đỡ đòn tấn công của Lục Duyên, chậm rãi bước trở lại một cách vững vàng.

Thấy vậy, Lục Duyên hơi nhướng mày, có phần kinh ngạc trước sức mạnh tăng vọt của Văn Lâm, nhưng cũng không quá bất ngờ.

Một chiến tôn có năm chiến kỹ, cộng thêm chiến kỹ có thể được gắn với vũ khí gen trên người, tổng cộng có thể lên đến bảy tám chiêu thức khác nhau không biết chừng.

Một thiên tài sở hữu các chiêu thức khác nhau chẳng có gì kì lạ.

Dưới sức mạnh tăng vọt, trong mắt Văn Lâm hiện lên vẻ sắc bén, hắn ta khẽ cong chân đạp xuống đất, lao thẳng về phía Lục Duyên. Chiếc khiên khổng lồ có gai trước mặt hắn ta trông như một bức tường khổng lồ đang lao về phía Lục Duyên. Chiếc khiên vàng bao quanh Văn Lâm để phòng thủ trước đó đã thay đổi hình dạng, ngưng tụ trên bề mặt chiếc khiên khổng lồ, tăng thêm phần sắc bén.

Lục Duyên híp hai mắt lại, khẽ hét lên rồi tiến lên một bước dài, chém trọng kiếm về phía tấm khiên khổng lồ.

Bùm!

Tiếng va chạm vang lên, toàn bộ sàn đấu khẽ rung chuyển, dư âm dữ dội lan ra, hai người đứng im tại chỗ.

Sau một giây giằng co, ánh mắt Lục Duyên lóe lên, bước chân di chuyển, thân ảnh biến mất tại chỗ. Khi hắn xuất hiện ở bên cạnh Văn Lâm, trọng kiếm không thương tiếc chém về phía cổ Văn Lâm.

Văn Lâm không hề nao núng, giơ khiên lên chặn trọng kiếm giống như Willie lúc trước.

Trọng kiếm và chiếc khiên khổng lồ lại va vào nhau, sóng khí hình tròn lại lan rộng.

Lục Duyên không hề dừng lại, ÿ vào tốc độ nhanh hơn Văn Lâm, hắn liên tục di chuyển vòng quanh Văn Lâm, trọng kiếm mang theo kiếm quang đáng sợ không ngừng chém về phía Văn Lâm.

Sắc mặt Văn Lâm trầm xuống, liên tục dùng chiếc khiên khổng lồ ngăn cản, thỉnh thoảng còn xoay người sang ngang để tránh đòn.

Trên sàn đấu, cơ thể Văn Lâm lóe lên ánh sáng vàng, đứng ở trung tâm, cơ bắp cuồn cuộn, hệt như một người khổng lồ nhỏ.

Cơ thể Lục Duyên liên tục biến mất, thỉnh thoảng xuất hiện quanh người Văn Lâm, mỗi lần xuất hiện đều kèm theo sự va chạm của trọng kiếm và tấm khiên, mang theo sóng khí mãnh liệt.

Trận chiến giữa hai người trông khác với sự nhanh nhẹn linh hoạt của Lục Duyên và Chi Lương trước đây, mỗi lần va chạm đều mang theo một sức mạnh kinh hoàng.

Thời gian trôi qua, mọi người bên dưới đều phát hiện có điều gì đó không ổn.

Khí tức của Văn Lâm dần trở nên rối loạn, còn Lục Duyên thì vẫn bình tĩnh, hô hấp cũng không hề thay đổi.

Nhìn thấy cảnh này, Đoạn Sơn và Needham ở bên dưới đều cau mày.

"Hữ... Con người này có chiến kỹ tăng cường khả năng hồi phục ư? Hoặc vũ khí gen với khả năng tương tự? Sức chiến đấu bền thật"

Đoạn Sơn nói.

Needham gật đầu:

"Con người này dường như không có bất kỳ điểm yếu nào ngoại trừ việc không có đòn tấn công tầm xa. Đối với một người chỉ có tu vi cấp chiến tướng như hắn mà nói, có thể đạt được đến mức này, chắc tất cả mọi mặt đã đạt tới cực hạn rồi?"

Phía sau hai người, sắc mặt mấy thiên tài người đầu chó trông thật khó coi.

Huyết Cuồng Nha lạnh lùng nhìn Lục Duyên:

"Con người này đúng là khá mạnh. Chỉ là một chiến tướng cồn con, chưa kể đến năng lực chiến đấu toàn diện, ngay cả việc hồi phục thể lực và linh lực cũng vô cùng xuất sắc:

Thủy Tập ở bên cạnh gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị:

"Điện hạ Phi Ba thua thì còn hiểu được, nhưng đến cả Văn Lâm cũng sắp không trụ được nữa rồi"

Một tia máu chợt lóe lên trong mắt một thiên tài ẩn tàng người đầu chó, hắn ta nhẹ giọng nói:

"Chẳng trách đại nhân Đoạn Sơn lại bảo chúng ta tập trung vào trận chiến theo nhóm, đối phó với con người này... Lời đại nhân Đoạn Sơn nói khá có lý"

Huyết Cuồng Nha liếc nhìn người đầu chó đang nói chuyện rồi một nụ cười mỉa mai:

"Có Kurum ở đây, gã loài người kia sẽ chết chắc trong trận chiến đồng đội thôi"

Thủy Tập lại tỏ ra thận trọng hơn:

"Dù vậy thì chúng ta cũng phải dùng sức mạnh sấm sét giết chết hắn. Nếu như để hắn ta kéo dài thời gian, e rằng chiến đế bên kia sẽ tới cứu người"

Nghe những lời của Thủy Tập, mấy người đầu chó khác đều sững lại, nghiêm túc gật đầu.

"Chúng ta phải chuẩn bị một biện pháp đối phó toàn diện"

Trong lúc họ đang nói chuyện, Lục Duyên và Văn Lâm đã sắp phân thắng bại.

Để chống lại công kích của Lục Duyên, Văn Lâm tiếp tục kích hoạt vài chiến kỹ khác, tốc độ tiêu hao linh lực nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Cùng với công kích liên tục như sóng triều của Lục Duyên, mức tiêu hao thể lực và linh lực của Văn Lâm cũng ngày một lớn hơn.

Chỉ trong vòng mười phút, Văn Lâm phát hiện đã tiêu hao hơn phân nữa linh lực, khó có thể chống đỡ tất cả các chiến kỹ trên các phương diện.

Dần dần, trước sự tấn công dữ dội của Lục Duyên, Văn Lâm đã xuất hiện những biểu hiện đuối sức.