Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 502: Quá Khổ.




Ở trong một cuộc gặp mặt khác bên này, một thiếu niên tóc đỏ nhìn thấy Amy lại có hơi ngây ngẩn:

"Là nàng ấy?"

Sau đó, hắn lại liếc nhìn về phía Lục Duyên, bày ra vẻ mặt tỏ tường:

"Thảo nào..."

Lúc mọi người đang xì xào bàn tán, Amy bên này lại đang lén phóng tầm mắt về mấy món ngọt bên kia, Vương Linh Linh bên cạnh cũng đang quan sát sự vật xung quanh.

Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, Vương Linh Linh có hơi sửng sốt, sau đó lại thoáng cong khóe môi, nở ra một nụ cười có chút dịu dàng.

Lục Duyên:

Hắn cảm thấy nụ cười đó của Vương Linh Linh rất chỉ là đáng sợ.

Dương Bình ở bên cạnh lại không nhịn được mà đứng thẳng người lại.

"Duyên ca Duyên ca, ngươi nhìn cô nàng mặc bộ đồ màu tím xinh kia đi, không phải là đang nhìn ta đó chứ?"

Lục Duyên:

Hắn có hơi cạn lời nhìn thoáng qua Dương Bình, sau đó đưa tay vỗ vai của người kia:

"Giữ vững sự tự tin này"

Mà ở phía xa kia, Vương Linh Linh lại đã tiến tới một bước, nhẹ giọng nói với Amy:

"Đại tiểu thư, Lục Duyên công tử cũng đang ở đây"

"Hả?"

Amy đang nghĩ chốc nữa sẽ ăn món ngọt nào trước thì tốt, vừa nghe xong đã bỗng sửng sốt ngẩng đầu lên, đôi mắt màu tím to tròn đụng phải Lục Duyên ở phía đối diện.

Sau đó, dưới sự chăm chú của tất cả, Amy lại hí hửng chạy về phía Lục Duyên.

"Tên lừa đảo này, sao ngươi cũng ở đây vậy?"

Lục Duyên cười cười:

"Đây là câu ta nên hỏi ngươi mới đúng, sao ngươi lại tới đây?"

"Không phải là ngày bội thu sao, ta và mẹ ta cùng tới đây, hình như bà ấy qua đây có chuyện"

Amy cười giải thích.

"Hóa ra là vậy."

Lục Duyện khẽ gật đầu.

Dương Bình đứng bên cạnh cũng đơ người.

Trước đó hắn còn tưởng rằng Vương Linh Linh là đang nhìn hắn, bây giờ nhìn lại thì... Đúng thật mà, mẹ nó có Duyên ca đứng bên cạnh, hắn hoàn toàn không có cảm giác mình đang tồn tại đó được không?

Khổ quá mà.

Mà trong hội trường, đám đông thanh niên có ý đồ với Amy lúc này bây giờ đều là một vẻ mặt khó coi.

Mẹ nó, thiên kim nhà họ Lý có mối quan hệ với ngươi thì thôi đi, tại sao đến cả tiểu công chúa nhà Algebi cũng lại có liên quan tới ngươi vậy chứ?

Nếu như không phải có rất nhiều trước đã tranh thủ cơ hội cho người điều tra qua Lục Duyên, họ còn tưởng Lục Duyên là một tên trai bao cao cấp rồi nữa.

Giờ phút này, có rất nhiều thanh niên nhìn Lục Duyên bằng ánh mắt càng lạnh lùng hơn khi nãy.

Nhưng mà sau khi biết được tình huống của Lục Duyên, họ cũng biết dù hắn không có gia thế gì nhưng mà có thiên phú cực cao, vừa mới vào Thiên Tài Doanh của đế quốc Hồng Phong học hai tháng thôi đã được xếp ở hạng thứ 2, tương lai sau này có khả năng rất cao sẽ trở thành chiến đế, thậm chí ở đẳng cấp cao hơn chiến đế cũng không phải không có khả năng.

Đối với chuyện này, họ cũng biết đế quốc Hồng Phong sẽ không để mặc cho họ làm khó dễ Lục Duyên.

Huống hồ, bây giờ nhìn thấy thiên kim nhà họ Lý và tiểu công chú nhà Algebi đều có quen biết với Lục Duyên, chỉ e là chiến đế Ám Ảnh và chiến đế Thiên La cũng chưa chắc để mặc Lục Duyên bị người khác bắt nạt rồi.

Họ muốn làm gì, dĩ nhiên đều cần phải cân nhắc một chút.

Cuối cùng vẫn là lựa chọn nhẫn nhịn.

Cả đám trò chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh.

Không bao lâu sau, Macquarie cũng đã tới đây.

Đợi đến lúc màn đêm dần buông xuống, toàn bộ hoàng cung đèn sáng choang, thức ăn và rượu ngon đều đã được dọn đầy bàn để khách tới tự chọn.

Khắp cả hội trường, mọi người ai cũng tụm hai tụm ba để nói chuyện.

Trong những buổi tiệc tối như này với cả đế quốc Hồng Phong, thậm chí là toàn bộ sao Đại Khải mà nói đều được coi như là buổi tiệc cao cấp, mục đích của những buổi tiệc này là phát triển những mối quan hệ, khai thác được những mối quan hệ hợp tác làm ăn.

Dù đồ ăn có ngon tới đâu, dường như tất cả đều chỉ lướt qua chứ không đụng đến, về cơ bản đều là đang trò chuyện cùng với nhau.

Cũng có những thanh niên tuấn tú trẻ tuổi tới nói chuyện với Amy, đáng tiếc tâm tư của nàng chỉ đặt vào mấy món đồ ngọt trên bàn, về cơ bản đều là Vương Linh Linh đuổi đi.

Dù trước đó Lục Duyên đã biết năng lực của Vương Linh Linh rất mạnh, nhưng mà mỗi một người thiếu niên tuấn tú trẻ tuổi muốn tới nói chuyện cuối cùng đều bị lời nói nhẹ nhàng và ôn hòa của Vương Linh Linh dắt mũi, sau cùng đều mỉm cười mà đi ra.

Lục Duyên càng lúc càng cảm thấy Vương Linh Linh đại khái là một nàng gái xấu tính nhất mà hắn có thể tiếp nhận được.

Thậm chí, hắn còn nghi ngờ liệu Vương Linh Linh có phải là có chiến thuật hay tài tẩy não gì đó không nữa.

Cũng có một vài thiếu nữ xinh đẹp và học viên của Thiên Tài Doanh tới tìm Lục Duyên nói chuyện phiếm, hắn cũng chỉ có thể mỉm cười tiếp chuyện.

Cũng may có sự giúp đỡ của Vương Linh Linh, nếu không một mình Lục Duyên e là sẽ không thể cầm cự được với tình cảnh như thế này.

Dương Bình và Macquarie cũng vì đứng cùng với Lục Duyên nên cũng trò chuyện rất cởi mở với một vài nam nữ trẻ tuổi.