Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 494: Tinh Linh.




Lục Duyên cũng không hiểu nổi vì sao rõ ràng có những món Lý Thanh Hòa làm thì hương vị cũng không tệ lắm, nhưng lại có vài món không khác gì thảm họa nấu ăn.

Hắn vội vào nhà, định ngăn cản bi kịch xảy ra.

Nhưng sau khi nhìn thấy Lý Thanh Hòa đang bận rộn trong phòng bếp, thì Lục Duyên lại sửng sốt.

Vì ngoại trừ Lý Thanh Hòa ra thì còn có một người khác.

Mái tóc màu xanh như phỉ thúy, đôi tai nhọn cùng với dáng người thon dài và làn da trắng như tuyết.

Mặc dù Lục Duyên chỉ nhìn thấy một bóng lưng, nhưng đây hiển nhiên là một tinh linh nhỉ?

Lại có một tinh linh ở trong phòng bếp của Lý Thanh Hòa?

Hai người còn trò chuyện rất vui vẻ?

Lục Duyên cảm thấy hơi ngớ người.

Cảm giác thấy Lục Duyên đi vào nên Lý Thanh Hòa quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Lục Duyên thì mở miệng cười nói:

"Duyên đệ đệ, ngươi về rồi! Tỷ tỷ giới thiệu một người cho ngươi biết. Nàng là Sương Nguyệt Phĩ Thúy! Một người bạn thân khác của tỷ tỷ"

Sương Nguyệt Phi Thúy quay đầu nhìn về phía Lục Duyên, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp thanh nhã.

Nàng ấy mỉm cười:

"Chào ngươi, Lục Duyên, ta đã nghe Thanh Hòa nhắc đến ngươi rất nhiều lần. Ta có thể gọi ngươi là đệ đệ giống như Thanh Hòa gọi không?"

Lục Duyên có chút ngây người.

Sau đó hắn vội vàng mỉm cười chào hỏi:

"Chào ngươi, đương nhiên là được, ta gọi ngươi là Sương Nguyệt tỷ tỷ được không?"

"Tất nhiên là được"

Lục Duyên hơi mờ mịt nhìn thoáng qua Lý Thanh Hòa đang cười hì hì.

Cái người này lại còn có một người bạn thân tinh linh? !

Hơn nữa, mặc dù không phải Đại Khải không có cách để đi đến tinh cầu khác, nhưng Lục Duyên vẫn không ngờ rằng một tinh linh lại đột nhiên đến đây.

Có về như nhìn ra được sự nghi hoặc của Lục Duyên, Lý Thanh Hòa cười giải thích:

"Sương Nguyệt ở bộ tộc Phỉ Thúy có quan hệ liên minh với đế quốc Hồng Phong chúng ta, cho nên mỗi lần vào ngày bội thu, người của bộ tộc Phi Thúy đều sẽ đến ăn mừng cùng chúng ta, thường thì lần nào Sương Nguyệt cũng đến, hơn nữa chúng ta cũng là đồng đội sống chết có nhau ở trong "thượng tầng" Khởi Nguyên Chi địa"

Lục Duyên nghe vậy thì hơi giật mình liếc mắt nhìn Sương Nguyệt.

Thì ra là thế.

Lúc trước Lục Duyên từng nghe mấy người Tư Thính Phong nhắc đến "thượng tầng"

Khởi Nguyên Chi địa, tựa như là khu vực đặc biệt mà chiến vương trở lên mới có thể tiến vào.

Sau khi tiến vào bên trong, chết là chết thật, sẽ không sống lại.

Họ cũng không nói rõ về tình huống cụ thể.

Dù sao cũng chỉ có cấp chiến vương trở lên mới từng đến thượng tầng mà thôi, bình thường họ cũng sẽ không nhắc nhiều, dù là mấy người Tư Thính Phong thì cũng chỉ là thỉnh thoảng nghe người nhà họ nói qua.

Lục Duyên cũng từng hỏi Lý Thanh Hòa, nhưng Lý Thanh Hòa cũng không nói nhiều, chỉ nói chờ sau khi hắn đạt đến cấp chiến vương sẽ biết.

Thế nên Lục Duyên cũng không hồi thêm nữa.

Nếu như là đồng đội ở trong chỗ kia thì xác thực có thể nói là bạn thân.

Lục Duyên nhìn thoáng qua những món đã được chuẩn bị trong phòng bếp, phần lớn đều là đồ ăn, rau quả và hoa quả mà Lục Duyên chưa từng thấy, nhưng lại không có thịt.

Lúc trước Lục Duyên có nghe nói bình thường tinh linh không ăn thịt, vậy mà lại là thật?

Lục Duyên cười hỏi:

"Sương Nguyệt tỷ, là ngươi nấu cơm sao?"

Trên mặt Sương Nguyệt là nụ cười ôn hòa:

"Đúng vậy, là ta làm đó"

Nói xong, nàng ấy còn nhìn thoáng qua Lý Thanh Hòa.

Sắc mặt Lý Thanh Hòa đen lại, có chút khó chịu nâng hai tay khoanh trước ngực, liếc mắt nhìn Lục Duyên rồi lại liếc qua Sương Nguyệt.

"Hai người các ngươi là có ý kiến với đỏ ăn ta làm sao?"

Hai người liếc nhìn nhau rồi vội lắc đầu.

Lục Duyên nói:

"Không có không có. Nào dám có ý kiến?"

Trên mặt Sương Nguyệt vẫn tràn đầy vẻ tươi cười ôn hòa.

Qua chuyện này, quan hệ giữa Lục Duyên và Sương Nguyệt Phỉ Thúy trái lại thân thiết hơi một xíu.

Sương Nguyệt và Lý Thanh Hòa tiếp tục đi qua đi lại trong phòng bếp, còn Lục Duyên thì nằm xuống ghế sofa.

Khi đang nằm nhoài cả người trên ghế sofa, Lục Duyên có chút cảm thán, đây mới là cuộc sống.

Mỗi ngày đều tu luyện, xác thực là rất mệt.

Nhưng có sức mạnh vẫn tốt hơn là không có, ít nhất thì có thể nắm giữ vận mệnh của bản thân đúng không?

Nên tu luyện vẫn phải tu luyện.

Không bao lâu sau, cửa lại bị gõ vang rồi Số Một đã đi mở cửa.

Lục Duyên vừa đưa mắt nhìn thì thấy là Tư Thính Vũ, đằng sau còn có Tư Thính Tuyết và Rebecca đi theo.

Rebecca nhìn thấy Lục Duyên ở trên ghế sofa, thì vui vẻ vẫy tay:

"A Duyên! Bọn ta đến chơi nè! Vui mừng không? Bất ngờ không?"

Tư Thính Tuyết liếc nhìn Lục Duyên, sau đó hơi hất mặt để lộ ra cái cổ trắng ngần, nhẹ nhàng hừ một tiếng.

Mà Tư Thính Vũ thì lại nở nụ cười mỉm, đi đến phòng bếp tán gẫu với Lý Thanh Hòa và Sương Nguyệt ở trong đó.

Còn Rebecca và Tư Thính Tuyết đi vào ngồi lên ghế sofa.

Lục Duyên cười nói:

"Sao mọi người lại muốn đến đây chơi?"

Tư Thính Tuyết khẽ chau mày, giọng nói nhẹ nhàng:

"Vào ngày bội thu chắc chắn sẽ có vương tử của các nước đến đế quốc Hỏng Phong"

Nàng ấy không nói gì thêm, Lục Duyên cũng đã hiểu.