Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 493: Vương Giả Tứ Giai Viên Mãn.




Trong thời gian một tháng vừa rồi, hắn ta vẫn chưa thể đánh bại người đầu chó ghi lại gen vương giả tứ giai viên mãn.

Lục Duyên trái lại cảm thấy hiện tại bản thân có hy vọng giành được vị trí thứ nhất, bởi lẽ sau khi rèn luyện một gen đến viên mãn, thì chiến lực của hắn cũng tiến bộ hơn so với trước.

Dù sự tiến bộ về thể phách không được xem như quá lớn, nhưng năng lực nhận biết của hắn vẫn tiến bộ không ít so với lúc trước.

Tuy nhiên bỏ lỡ rồi thì bỏ lỡ, Lục Duyên cũng không thèm để ý.

Phần thưởng cho người đứng đầu bảng Chiến Lực là một vạn học phần, người thứ hai được thưởng năm ngàn học phần, cũng chỉ chênh lệch năm ngàn học phần mà thôi.

Hiện tại Lục Duyên cũng không thiếu năm ngàn học phần đến vậy.

Suy cho cùng, những vật phẩm mà khoảng thời gian này hắn bán ở trong post bar trường học đều là hàng đẹp giá rẻ, cho nên số người mua không hề ít, đặc biệt là dịch gen linh lực nhất giai, dù là chiến sư nhị giai cũng sẽ mua, vì đối với họ mà nói thì nó cũng giúp tốc độ tu luyện được nâng cao một chút.

Đây mới là thứ cần quan tâm này.

Thời gian một tháng ngắn ngũi, số lượng học phần của Lục Duyên lại vượt qua một trăm vạn, đạt tới một trăm linh ba vạn bốn ngàn học phần.

Lúc trước, số lượng học phần của Lục Duyên là ba mươi chín vạn ba ngàn năm trăm, sau thời gian một tháng hắn bán các loại đồ vật, thì kiếm được khoảng hơn sáu mươi vạn.

Đáng tiếc không thể bán một vài thứ quý giá, ví dụ như gen siêu phàm, võ trang gen cấp mục đầu nhị giai hay thậm chí là cấp lãnh chúa, còn cả lãnh chúa cơ giới nữa.

Thế nhưng Lục Duyên cũng không vội, dù sao số lượng học sinh nhất giai với nhị giai trong Thiên Tài Doanh cũng chỉ có một ít như vậy, trong lúc nhất thời không thể nào bỏ ra được quá nhiều học phần.

Chờ sau khi họ đi làm nhiệm vụ, đến lúc đó hẳn là sẽ có học phần vào sổ, chắc chắn sẽ còn đến mua.

Chủ yếu vẫn là tiết kiệm.

Căn cứ theo tốc độ này mà tiếp tục, thì không đến một năm là Lục Duyên lại có thể mua một cái gen siêu phàm cường đại.

Lục Duyên tỏ vẻ rất hài lòng đối với điều này.

Thế là, cuộc sống bình lặng của Lục Duyên tiếp tục trôi qua.

Yêu cầu tôi luyện của gen Cơ Giới Khống Chế cao hơn một chút so với Sinh Mệnh Chi Quang, linh tinh cần tiêu hao cũng nhiều hơn một xíu.

Sau hai tháng, Lục Duyên lại tiến vào Khởi Nguyên Chi địa tám lần nữa, hấp thu khoảng một trăm hai mươi vạn linh tinh ngũ giai, cuối cùng độ tôi luyện của Cơ Giới Khống Chế cũng đạt tới chín mươi lăm phần trăm.

Năm phần trăm cuối cùng này cần nhiều linh lực hơn nữa, Lục Duyên đoán rằng còn cần chừng hai mươi đến ba mươi vạn linh tinh ngũ giai nữa thì mới có thể tôi luyện viên mãn.

Cộng tổng lại cũng đã lên tới khoảng một trăm bốn mươi vạn cho đến một trăm năm mươi vạn linh tinh ngũ giai.

Cái này ước chừng gấp hai lần số lượng linh tinh mà Sinh Mệnh Chi Quang cần.

Mà thời gian cũng đã đến ngày mùng 7 tháng 2.

Sắp đến tết rồi.

Đương nhiên, đế quốc Hồng Phong có sự khác biệt so với kiếp trước, tết của họ được gọi là ngày bội thu.

Ngày này được dùng để chúc mừng cho thu hoạch của một năm làm việc và sinh sống, đồng thời cầu mong cho năm sau có thể phát triển tốt hơn nữa.

Không chỉ riêng đế quốc Hồng Phong có tập tục này, mà toàn bộ nhân loại Đại Khải tinh đều có tập tục này.

Nghe nói tập tục này được truyền bá từ nhân loại trên một tinh cầu khác.

Toàn bộ Bạch Vân tinh vực, không chỉ có mỗi một Đại Khải tinh là tinh cầu nhân loại, mà ở những tinh vực khác bên ngoài Bạch Vân tinh vực cũng còn có những tinh cầu nhân loại khác.

Thậm chí còn có cả tinh cầu nhân loại lớn mạnh hơn Đại Khải tinh, người mạnh nhất chắc là đã đạt tới chiến thánh, thậm chí là chiến thần.

Dù sao thì, nhân loại cũng là một nhánh cực kỳ cường đại trong cả liên minh nhân tộc.

Vào ngày bội thu, Thiên Tài Doanh đương nhiên là được nghỉ.

Nghỉ trọn vẹn mười ngày, quả thực là mặt trời mọc từ hướng tây.

Hiển nhiên các học viên của Thiên Tài Doanh đều sẽ về nhà đoàn tụ cùng người thân.

Lục Duyên cũng rời khỏi trường học, trở về khu Bạch Liễu, về nhà của Lý Thanh Hòa.

Gõ cửa mấy cái, cuối cùng cửa của biệt thự Lý Thanh Hòa cũng mở ra, chỉ thấy một cái đầu kim loại màu trắng xuất hiện ở trước mắt Lục Duyên.

Là người máy thông minh trong biệt thự, Số Một.

Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, tiếng người máy Số Một vang lên:

"Thiếu gia, hoan nghênh về nhà. Chủ nhân đang chuẩn bị cơm trưa cho ngài, hy vọng ngài có thể ăn cơm vui vẻ"

Nghe thấy như thế, vẻ tươi cười trên mặt Lục Duyên thoáng cái đã cứng đờ, sắc mặt có chút trắng bệch.

Lục Duyên thực sự không thể hiểu nổi tài nghệ nấu nướng của Lý Thanh Hòa, nếu phải dùng một từ để hình dung thì có lẽ là hộp mù.

hay còn gọi là hộp bí ẩn, trong chiếc hộp chứa các món đỏ khác nhau, tùy vào sự may mắn mà người dùng sẽ bốc được đồ vật tốt xấu khác nhau.

Nhìn qua hình thức thì tất cả các món ăn đều rất bình thường, ăn lên rồi, nếu vận may tốt thì sẽ bình thường, vận may không tốt thì coi như ngươi xui xẻo.