Lúc này, người đàn ông tóc xanh mắt hí cười nói:
“Có điều, dù sao các ngươi cũng được coi như là tân binh, trước khi được cấp trên phân phó đến đây, ta hoàn toàn không biết gì về các ngươi, cho nên cần các ngươi thể hiện thực lực của bản thân một chút, như vậy ta cũng có thể dựa theo thực lực của các ngươi để sắp xếp chức vụ”
Nghe thấy lời này, ánh mắt của mấy người Lục Duyên hơi lóe lên.
Chu Chính Dương trực tiếp cười nhạt nói:
“Nếu đã như vậy, vậy thì bắt đầu đi. Bổn thiếu gia vừa hay cũng muốn xem thử xem, thực lực của quân thủ vệ mạnh đến cỡ nào?
Nghe thấy vậy, người đàn ông tóc xanh mắt hí cười và gật đầu nói:
“Vậy được, bắt đầu thôi."
Ba người họ nhảy xuống lôi đài, Chu Chính Dương bước lên lôi đài.
Ánh mắt hắn liếc nhìn qua mấy nghìn quân thủ vệ ở hiện trường, cười nhạt và nói:
“Bổn thiếu gia Chu Chính Dương, muốn bổn thiếu gia mở mang tầm mắt, thì cứ việc lên đây”
Người đàn ông tóc xanh mắt hí cười nói:
“Ai muốn lên thì cứ lên”
Nghe thấy vậy, quân thủ vệ vốn dĩ còn yên tĩnh lập tức đứng dậy hơn mười người.
“Ta lên!”
“Để ta làm! Đừng tranh giành với ta! Để ta thử xem thiên tài của Thiên Tài doanh lợi hại như thế nào!”
“Mọe nó, để đó cho ta!”
Có hơn mười người tranh giành muốn lên lôi đài.
Sắc mặt của Chu Chính Dương đang ở trên lôi đài tối sầm lại, hắn cảm thấy mình bị xem thường.
Hắn lạnh lùng nói:
“Cùng lên là được rồi”
Người đàn ông tóc xanh mắt hí cười nói: “Cùng lên thì bỏ đi, Bạch Độn, ngươi lên đi.
Hắn thuận tay chỉ một người đàn ông tóc đen trong số đó.
Người đàn ông tóc đen nghe vậy, mắt sáng lên, để lộ ra một nụ cười vui mừng.
Sắc mặt của những người khác đều cứng đờ, có chút không cam tâm quay trở lại ngồi vào vị trí của mình.
Bạch Độn nhảy lên lôi đài, nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng:
“Chu Chính Dương phải không? Ta là Bạch Độn đến đi, bắt đầu”
Trên người hắn xuất hiện một bộ chiến giáp màu đen, trên tay là hai thanh trường kiếm màu đen.
Những trang bị này vừa nhìn đã biết là trang bị tiêu chuẩn quân sự.
Đây là một chiến sĩ gen hệ tiến công.
Nhìn biểu cảm nóng lòng muốn thử của Bạch Độn, Chu Chính Dương mặt lạnh nhạt.
“Một chiến sĩ cấp tinh nhuệ nhị giai? Đây là đang coi thường ta à?!”
Chu Chính Dương hắn mặc dù không là gì ở Thiên Tài doanh, đến nhị giai, ghi lại cũng chỉ là gen cấp đầu mục.
Nhưng một chiến sĩ cấp tinh nhuệ mà đã muốn đối phó được hắn, có phần hơi coi thường hắn rồi không phải sao?!
Trên người hắn xuất hiện một bộ áo choàng màu đỏ rực, trong tay xuất hiện một thanh pháp truong.
“Đến đi!”
Chu Chính Dương hơi hơi ngẩng đầu, thách thức nhìn Bạch Độn.
Bạch Độn nhếch môi, khắp người có một luồng ánh sáng trắng loé qua, ngay sau đó, tốc độ của hắn bùng nổ, xông về phía Chu Chính Dương.
Chu Chính Dương mặt lạnh nhạt, vung vung pháp trượng, linh lực dâng trào, một con rắn lửa dài 5 mét xuất hiện trên lôi đài.
Đây là một kỹ năng chiến đấu hệ triệu hồi hiếm thấy.
Rắn lửa gầm lên một tiếng, rồi xông về phía Bạch Độn.
Mà pháp trượng trong tay Chu Chính Dương lại lần nữa được vung, một thanh trường kiếm được tạo từ ngọn lửa xuất hiện, lao về phía Bạch Độn.
Bạch Độn vừa mới tránh được công kích từ rắn lửa, trường kiếm bằng lửa đã lao đến trước mặt hắn.
Tốc độ của Bạch Độn không quá nhanh, nhưng sắc mặt của hắn không thay đổi, nghiêng đầu một cái, trường kiếm bằng lửa xoẹt qua bên mặt hắn, một vết thương cháy đen xuất hiện trên mặt Bạch Độn.
Chu Chính Dương chế nhạo nói:
“Chỉ có vậy?”
Hắn một lần nữa tạo ra những trường kiếm bằng lửa, bắn về phía Bạch Độn.
Tốc độ của trường kiếm lửa cực nhanh, Bạch Độn chỉ là một chiến sĩ cấp tinh nhuệ, muốn né tránh được tương đối khó khăn, có những lúc, hắn thậm chí còn không thể nào tránh được hoàn toàn, sẽ bị thương nhẹ.
Trên người đã có không ít vết thương do bỏng, còn có một vài vết máu.
Chu Chính Dương mang theo nụ cười lạnh lùng, không ngừng áp chế Bạch Độn, không cho hắn một chút cơ hội lại gần nào.
Là một chiến sĩ gen hệ nguyên tố, Chu Chính Dương biết cường độ phách thể của mình rất bình thường, cho nên hắn kiểm soát rất tốt khoảng cách an toàn của mình.
Vào đúng lúc này, vẻ mặt Bạch Độn đột nhiên trở nên hung tợn, da trở nên đỏ bừng, tinh lực dâng trào, phút chốc, tốc độ của hắn lại được tăng lên, trực tiếp xông tới Chu Chính Dương, đối mặt với sự tấn công của trường kiếm bằng lửa này, hắn lại không hề có chút né tránh.
Xùy!!
Trường kiếm lửa trực tiếp đâm vào phần bụng của Bạch Độn, vết thương cháy đen hiện ra, máu của hắn phun ra.
Nhưng mà, hắn lại thành công tiếp cận được Chu Chính Dương.
Đồng tử của Chu Chính Dương co lại, hắn hoàn toàn không ngờ rằng Bạch Độn lại xông tới đón lấy kiếm lửa của hắn.
Trên mặt hắn hiện ra vẻ lạnh lùng, liên tiếp sử dụng hai thanh kiếm lửa, hướng chúng về Bạch Độn.
Mà rắn lửa vẫn luôn đuổi theo Bạch Độn vung đuôi, quét về phía Bạch Độn.
Bạch Độn nở nụ cười ác độc, hắn chìa tay trái ra, trường kiếm trong tay mang theo khí thế ác liệt, chém về phía hai thanh kiếm lửa
Chu Chính Dương nhận ra kỹ năng chiến đấu này, là một kỹ chiến đấu cấp phổ thông rất bình thường, trùng trảm.
Trùng trảm sao có thể ngăn cản được kiếm lửa?!