Song, không đợi những robot hộ vệ này tới gần, từng đợt sương mù trắng đã phất qua người chúng.
Tất cả robot hộ vệ đông cứng tại chỗ, gần như là đóng băng trong nháy mắt.
Đoàn người Bạch Sương vương không liếc mắt nhìn đám robot hộ vệ một lần nào. Họ hóa thành tàn ảnh đi vào trong với tốc độ cực nhanh.
Tại một nơi khác trong khu vực trung tâm di tích cơ giới Aiur.
Trên sân thượng của một tòa nhà cao nghìn mét, một người tộc Lục Ma với vóc người nhỏ con, mặc áo giáp đen nặng nề, tay cầm một chiếc rìu chiến đồ như máu to lớn nhìn thủy tinh truyền tin, nhếch miệng cười:
"Khà khà khà. Không ngờ chiếc phi hành khí đen nổi như côn gần đây được điều khiển bởi các chiến sĩ gen loài người, thú vị nhờ? Chắc là hai kẻ đó đã thăm dò một số thành phố nổi trên không đúng không? Phải tìm cơ hội để cướp hết bảo bối của chúng thôi"
Một người Lục Ma mặc áo giáp cạnh đó cười nói:
"Lão đại, hai thuộc hạ cấp lãnh chúa của tên Bạch Lân đã bị hai kẻ đó đánh bại, giờ thì phe chúng ta nhiều cường giả lãnh chúa hơn rồi. Là chuyện tốt với chúng ta đấy"
"Khà khà. Trong cả di tích này, số thiên tài lãnh chúa đột phá đến chiến sư cấp hai sẽ không vượt qua ba mươi người đâu. Tên Bạch Lân kia chỉ có tám tay sai, giờ thì mất hai người cùng lúc. Ha ha ha, quá tuyệt vời! Hai tên loài người kia thú vị đấy. Nếu chúng tình nguyện dâng bảo bối ra thì ta có thể không loại trừ chúng"
"Lão đại, ngươi thật sự rất nhân từ!"
"Khà khà khà! Đúng rồi, lão tử là Barton Nhân Từ mà"
Sừng trong miệng hắn giơ lên, trong đôi mắt hiện lên tia độc ác.
Một nơi khác trong khu vực trung tâm.
Một miêu nữ tóc bạc đang chớp nhoáng đi tới tầng thượng của tòa nhà cao nghìn mét.
Trên sân thượng có hai miêu nữ khác đang nướng thịt bằng các loại dụng cụ.
Dạ Dạ ngồi một bên, im lặng nhìn thịt nướng chuyển dần sang màu vàng óng với vẻ mặt thèm thuồng.
Đúng lúc này, miêu nữ tóc bạc đi tới bên cạnh Dạ Dạ.
Nàng nhẹ nhàng cất tiếng:
"Điện hạ, có tin tức truyền đến. Chiếc phi hành khí gây xôn xao gần đây do hai chiến sĩ loài người lái, họ còn đánh đuổi cả hai cấp dưới cấp lãnh chúa của Bạch Lân ra ngoài.
Đây là tin tức, mời ngài đọc"
Dạ Dạ nghe vậy lưu luyến rời mắt khỏi thịt nướng.
Sau khi thấy bóng dáng Lục Duyên trong thủy tinh truyền tin, Dạ Dạ hơi sửng sốt, con ngươi như mắt mèo đen kịt hơi trừng to, về kinh ngạc hiện ra trên khuôn mặt than:
"Lục Duyên?"
"Hả? Điện hạ, ngài biết hắn sao?"
Miêu nữ tóc trắng nhìn Dạ Dạ có chút nghi ngờ.
Dạ Dạ nhìn Lục Duyên và Amy ở trong thủy tinh truyền tin, nàng gật nhẹ đầu.
Miêu nữ tóc trắng nhìn vẻ mặt có chút ngơ ngác của Dạ Dạ, hỏi:
"Hắn là bạn của điện hạ sao?"
Dạ Dạ lại nhẹ nhàng gật đầu:
«Ù?
"Vậy chúng ta có phải làm gì không?"
Dạ Dạ im lặng, nàng ngẫm nghĩ một lát rồi khẽ lắc đầu:
"Không cần"
Dừng lại một lúc, nàng nói:
"Hãy để mắt đến Bạch Lân, nếu họ có bất cứ động thái nào thì báo cho ta biết"
Trong ánh mắt miêu nữ tóc trắng chợt thoáng hiện về ngạc nhiên.
Nàng ta liếc nhìn Lục Duyên trong thủy tinh truyền tin rồi gật đầu:
"Vâng!"
Sau đó, miêu nữ tóc trắng hóa thành tàn ảnh rồi biến mất.
Dạ Dạ ngồi ở vị trí cũ, tiếp tục nhìn thịt nướng.
Cách Dạ Dạ hơn một nghìn cây số, trong tòa tháp khổng lồ nối liền với Phù Không thành.
Ngoại trừ một khu vực nhỏ trên đỉnh tòa nhà, tất cả các khu vực khác đều nhấp nháy ánh sáng màu xanh lam chói mắt.
Trên Hắc Hùng số một.
Lục Duyên và Amy nhìn Phù Không thành khổng lồ giống như một lục địa ở đằng xa, hai mắt mở to, lộ ra vẻ mặt có chút kinh ngạc.
"Đó là trung tâm Phù Không thành sao? Lớn thật đấy!
Amy thốt lên.
Lục Duyên gật đầu.
Mặc dù hắn đã từng nhìn thấy hình chiếu của Phù Không thành trung tâm này trên hình chiếu của những tàn tích bên ngoài.
Nhưng trong thực tế, Lục Duyên vẫn cảm thấy hình chiếu khổng lồ có chút cường điệu.
"Chắc phạm vi phải đến hai ba nghìn cây số đấy nhỉ?"
Không phải nói điêu khi nói rằng trên một số hành tinh, một khu vực rộng lớn như vậy thật sự có thể được coi là một lục địa.
Tuy nhiên, nơi này chỉ là một Phù Không thành mà thôi.
"Nghe nói trong đó có rất nhiều bảo vật, chúng ta mau tới đó thôi"
Amy có chút mong đợi.
Lục Duyên gật đầu, Hắc Hùng số một tăng tốc bay về phía Phù Không thành trung tâm.
Đúng lúc này, Lục Duyên đột nhiên nhíu mày:
"Hả?"
"Sao thế?"
Amy thắc mắc nhìn Lục Duyên.
Lục Duyên liếc nhìn các phi hành khí xung quanh, trên mặt lộ ra về kinh ngạc.
"Phi hành khí ở khu vực này đã đạt tới bậc hai rồi. Thực lực mạnh hơn các khu vực khác nhiều"
Amy sững sờ một lúc rồi nói:
"Ta nghe nói ở trong khu vực trung tâm của di tích cơ giới Aiur, các hộ vệ cơ giới đã đạt đến bậc hai rồi. Chắc đây là khu vực trung tâm rồi nhỉ?"
Nàng lo lắng nhìn Lục Duyên:
"Vậy chúng ta vẫn có thể bay từ trên không xuống sao? Lực lượng hộ vệ cơ giới bậc hai mạnh hơn nhiều"
Lục Duyên nở nụ cười:
"Không sao"
Với tinh thần lực và khả năng cảm nhận hiện tại, hắn còn nhỉnh hơn cả cơ giới mục đầu đỉnh phong bậc hai.