Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1100: Đồng Hương.




Sách được làm bởi Nhân

Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ

--------------------------

Nhưng đúng lúc này, Lục Duyên đột nhiên cảm thấy có điểm không hợp lý.

Đó chính là khí tức lần này hình như không có cảm giác quỷ dị như của dị hoá chi mẫu, ngược lại nó giống với khí tức của pháp tắc bình thường hơn.

Lục Duyên thật sự không hiểu ra sao.

Chẳng lẽ không phải dị thú?

Nếu không phải dị thú, vậy đó là gì?

Cường giả trong bong bóng vũ trụ khác sao?

Hay đó là sinh vật trong hỗn độn hải?

Đương nhiên Lục Duyên sẽ không nghĩ rằng trong cả hỗn độn hải này chỉ có một bong bóng vũ trụ của họ.

Từ những lời nói của đám huyết nhục chi vương lúc trước cũng có thể thấy được, e rằng trong hỗn độn hải có rất nhiều bong bóng vũ trụ.

Họ cũng chỉ là một cái trong số đó mà thôi.

Nhưng từ khi Lục Duyên di chuyển bong bóng vũ trụ đến nay vẫn chưa từng gặp phải một bong bóng vũ trụ nào khác.

Nên bây giờ khi Lục Duyên đối mặt với luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên xuất hiện, hắn có chút đo dự.

Ngay sau đó hắn định đưa bong bóng vũ trụ trốn vào không gian, tiếp tục rời khỏi đây.

Mặc dù hắn cảm nhận được hình như khí tức mạnh mẽ đó không phải là dị thú, nhưng không chỉ dị thú mới có ý định muốn hại người.

Cho dù ở cùng Khởi Nguyên Chi Địa, nhưng vài chiến binh gen vẫn sẽ nghĩ đến chuyện cướp bảo vật của người khác, huống hồ sinh vật đến từ hai bong bóng vũ trụ khác nhau?

Thực lực bây giờ của Lục Duyên không phải là đối thủ của khí tức mạnh mẽ này, và hắn cũng không muốn đánh cược với lương tâm của những sinh vật đó.

Vào lúc Lục Duyên chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên hắn đang ở trong phòng trọng lực nhưng có một giọng nói chợt vang lên trong đầu óc hắn.

"Đồng hương! Đừng đi chứ đồng hương! Chúng ta tâm sự đi!"

Lục Duyên sững sờ, cả người cứng ngắc, hắn cảnh giác nhìn xung quanh, trong lòng sửng sốt không thôi.

Không biết đó là ai?

Nhưng tại sao người đó có thể nói chuyện trong đầu của hắn?

Phải biết rằng, hắn đang ở trong Khởi Nguyên Chi địa, hơn nữa thực lực của hắn ở cấp pháp tắc. Không phải hắn khoe khoang, nhưng hắn cũng không phải là kẻ yếu trong hỗn độn này đúng chứ?

Có người bàn chuyện trong đầu của hắn, nhưng hắn hoàn toàn không cảm nhận được sự khác thường nào ở xung quanh?

Điều đó cho thấy thực lực của người đang nói chuyện vượt xa sức tưởng tượng của hắn.

Thậm chí, ngay cả thực lực của dị hoá chi mẫu kia cũng không mạnh như vậy nhỉ?

Tuy nhiên...

Đồng hương?

Lục Duyên có chút khó hiểu.

Đồng hương gì chứ?

Vào lúc Lục Duyên đang suy nghĩ, một bức tranh chợt hiện ra trong đầu của Lục Duyên, có xe cộ qua lại đông đúc, khác với lối kiến trúc mà hắn từng nhìn thấy ở Đại Khải tinh trước đó, nhưng khiến Lục Duyên cảm thấy rất quen thuộc.

Lục Duyên sững sờ trong chốc lát. Sau khi trải qua ngàn năm ở Khởi Nguyên Chi Địa, những ký ức đã phủ đây bụi trong đầu hắn dần dần khôi phục.

Nơi hắn sinh ra và từng sống trước khi xuyên đến đây sao?

Chẳng lẽ... ?

Lục Duyên trợn to hai mắt, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Sau khi im lặng một lúc, Lục Duyên nói:

"Ngươi có thể nghe tiếng ta nói chuyện không? Ngươi cũng là người xuyên đến đây à?"

Giọng nói kia lại vang lên lần nữa trong đầu óc hắn:

"Đúng vậy ta cũng như thế. Không ngờ ở đây lại có thể gặp được đồng hương, quả nhiên ra ngoài du lịch một chuyến cũng tốt. Trước kia chúng ta từng sống cùng một quốc gia phải không? Đúng rồi, đúng rồi"

Du lịch?

Lục Duyên sững sờ, hắn cảm thấy có chút không rõ.

Đi du lịch trong hỗn độn hải sao?

Đây là nhân vật tai to mặt lớn gì thế này?

Lục Duyên không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó, Lục Duyên đột nhiên sững sờ vì hình như nghĩ đến cái gì, hắn cảnh giác hỏi:

".. Làm sao ngươi biết ta xuyên đến đây?"

Giọng nói trong đầu lại vang lên lần nữa:

"Bởi vì ta có thể nhìn thấy nguồn gốc của ngươi đấy. Vậy không phải việc này rất bình thường sao?"

"Bình thường?"

Lục Duyên luôn cảm thấy người đang nói chuyện này có chút giống Versailles.

Lục Duyên đột nhiên nghĩ đến dị hoá chi mẫu, trong lòng cảm thấy rất vui mừng.

Người đồng hương không biết tên này có về là một cường giả rất ghê gớm, không biết mình có thể nhờ hắn giúp giết chết dị hoá chi mẫu kia được không?

Nếu được như thế, vậy sau này họ không còn phải lo lắng nữa rồi.

Lúc Lục Duyên đang suy nghĩ, giọng nói kia vang lên lần nữa:

"Đồng hương, ra gặp mặt nào. Chúng ta đang ở bên ngoài nhà của ngươi đây"

Lục Duyên ổn định lại tinh thần, hít một hơi thật sâu.

Dựa vào thực lực kinh khủng xuất thần nhập hóa của người này, Lục Duyên cũng hiểu rõ, cho dù mình muốn đi cũng chưa chắc đi được.

Thực lực của cường giả bí ẩn này rất đáng sợ, nhưng dường như hắn có ý tốt, không bằng thử giao tiếp, nói không chừng có thể cởi bỏ được mối lo dị hoá chi mẫu.

Nghĩ như vậy, cả người Lục Duyên chợt biến mất tại chỗ, đi vào trong hỗn độn bên ngoài bong bóng vũ trụ.

Bên trong hỗn độn, Lục Duyên nhìn mấy người ở trước mặt.

Đó là một người thanh niên tóc đen có vẻ ngoài rất đẹp trai và vài thiếu nữ có dáng dấp rất xinh đẹp.

Thanh niên tóc đen đang mỉm cười nhìn hắn, hình như trong mắt hắn ta có vẻ gì đó kỳ lạ, nhưng dù sao cũng không có ác ý.

Mấy thiếu nữ khác cũng nhìn hắn, dường như họ rất tò mò.

Nơi thiếu niên và mấy thiếu nữ này đứng, ngay cả khí hỗn độn cũng không dám đến gần, chỉ có thể dao động ở nơi xa.