Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1098: Du Lịch.




Bên cạnh người thanh niên tóc đen có một thiếu nữ tóc dài màu đen với về ngoài xinh xắn, trên mặt nàng ấy nở nụ cười tươi rất dịu dàng, nàng ấy đang nói chuyện với một thiếu nữ tóc ngắn vô cùng xinh đẹp.

Trên bầu trời cách đó khá xa không ngừng vang lên tiếng nổ ầm ầm của trận chiến, không gian và thời gian vỡ vụn, nhưng tất cả dư chấn trong cuộc chiến đều không lọt vào được nơi này, trước khi nó đến gần thảo nguyên thì đã biến mất tăm.

Trong cuộc chiến vẫn còn truyền đến tiếng hét giận dữ:

"Hồ ly tinh, có bản lĩnh thì đừng trốn! Trả đồ lại cho ta!"

"Hì hì, Tiểu Tĩnh Tĩnh, ngươi bắt được ta rồi hãng nói"

Trên đồng cỏ cách thanh niên tóc đen không xa, một thiếu nữ tóc lam đang nướng một con thỏ cực lớn, thịt thỏ được nướng chín vàng óng, tỏa ra hương thơm rất kỳ lạ.

Bên cạnh thịt nướng, một thiếu nữ có mái tóc dài màu bạc nhìn chằm chằm thịt thỏ nướng đến mức không chớp mắt, trên khóe miệng còn sót lại vệt nước miếng.

Vào lúc này, thiếu nữ tóc lam nhìn thanh niên tóc đen, nàng ấy nói:

"Học trưởng, thịt đã nướng chín, có thể ăn rồi"

Cặp mắt của thanh niên tóc đen sáng lên, hắn ngồi dậy:

"Được! Đến ngay đây!"

Đúng lúc này, thanh niên tóc đen đột nhiên khựng lại, hắn nhíu mày nhìn về hướng bong bóng vũ trụ, vẻ mặt có chút kỳ lạ:

"Là kẻ đáng yêu nào nghĩ ra ý tưởng điên rồ thế? Không ngờ kẻ đó dám mang bong bóng vũ trụ đi du lịch? Dũng cảm hơn cả ta đấy?"

"Lục Trạch, sao thế?"

Thiếu nữ có mái tóc đen dài và thiếu nữ tóc ngắn đều nhìn về phía người thanh niên, thiếu nữ tóc dài có chút thắc mắc nên hỏi hắn.

Lục Trạch cười nói:

"Không có gì. Ta cảm nhận được có người di chuyển bong bóng vũ trụ, cũng không biết tại sao... Có lẽ người đó cũng đi du lịch giống như chúng ta chăng?"

"Mang bong bóng vũ trụ đi du lịch?"

Cặp mắt thiếu nữ tóc ngắn trợn tròn, nàng ấy chỉ biết câm nín nhìn Lục Trạch.

"Ngươi cho rằng tất cả mọi người đều không nghiêm túc như ngươi sao?"

Lục Trạch nghe nói thế lập tức phản bác:

"Ta không nghiêm túc chỗ nào? Ta là người nghiêm túc nhất trong cả hỗn độn hải này đấy!"

Lục Trạch vừa nói xong thì chợt nhìn thấy thiếu nữ tóc bạc đã cầm thịt thỏ bắt đầu ăn.

Cả người hắn lập tức biến mất tại chỗ:

"Anh Anh! Ngươi chờ ta ăn cùng với!"

Nói rồi hắn lập tức chạy tới dành thịt thỏ với thiếu nữ tóc bạc.

Ngay sau đó, hai thiếu nữ có dáng người cao ráo và quyến rũ từ trong bầu trời ở phía xa đáp xuống.

Một người có mái tóc đen nhánh, dáng người nóng bỏng, thần thái vô cùng tự tin.

Người còn lại có mái tóc màu hồng, khuôn mặt xinh xắn dịu dàng vô cùng đáng yêu, trên mặt luôn nở nụ cười như có như không.

Hai người nhìn nhau, thiếu nữ tóc đen hừ lạnh một tiếng, còn thiếu nữ tóc dài màu hồng liếc mắt đưa tình với thiếu nữ tóc đen.

"Tiểu Tĩnh Tĩnh, không phải ta đã trả cho ngươi rồi sao? Sao còn hung đữ với ta?"

Nam Cung Tĩnh nghiến răng, trừng mắt liếc Thu Nguyệt Hòa Sa:

"Lần sau lại lấy của ta, cẩn thận ta không nể mặt nữa đâu đấy!"

"Được được, người ta biết rồi. A Trạch đệ đệ, ngươi vừa nói nhìn thấy có người dịch chuyển bong bóng vũ trụ à? Là ai vậy?"

Nam Cung Tĩnh cũng có chút tò mò:

"Nếu thật thì thú vị đấy chứ? Tên đó có thể làm được việc này, vậy thực lực của hắn cũng khá đúng không?"

Lục Trạch chặn đầu Anh Anh lại, hắn cười hắc hắc cướp mất miếng đùi thỏ trong ánh mắt tuyệt vọng của Anh Anh, sau đó hắn nói:

"Các ngươi muốn đi xem à? Vậy chút nữa chúng ta đến đó xem một chút"

"Được đấy!"

Nam Cung Tĩnh cười nói.

Với họ mà nói, đã đi ra ngoài du lịch, vậy chỗ nào thú vị thì phải đến đó chơi rồi.

"Tên khốn kiếp Lục Trạch kia! Ngươi lại cướp đồ ăn của ta!"

Anh Anh chu miệng nhỏ, thở phì phì lườm Lục Trạch.

Thiếu nữ tóc lam ở bên cạnh mỉm cười:

"Anh Anh, ta nướng cái khác cho ngươi. Học trưởng, ngươi nhường Anh Anh một chút không được sao"

"Alice tỷ tỷ là tốt nhất!"

Anh Anh lập tức reo lên.

Lục Trạch hừ một tiếng, hắn lườm Anh Anh rồi nói:

"Lúc trước, khi thực lực của ta còn yếu, kẻ này chuyên cướp đồ ăn của ta! Đây gọi là phong thủy luân hồi!

"Ngươi bao nhiêu tuổi rồi còn trẻ con như thế!"

Thiếu nữ tóc ngắn liếc mắt lườm Lục Trạch, đưa một miếng thịt thỏ khác cho Anh Anh.

"Linh Linh tỷ thật tốt!"

Anh Anh nói với giọng ngọt ngào.

Khóe miệng Lục Trạch giật một cái, hắn nhìn miếng thịt thỏ trong tay thiếu nữ tóc dài đang mỉm cười dịu dàng ở bên cạnh:

"A Ly."

Lục Ly mỉm cười:

"Muốn à?"

Cặp mắt Lục Trạch phát sáng, hắn gật đầu lia lịa.

"Không cho ngươi"

Lục Ly đưa miếng thịt thỏ trong tay cho Anh Anh.

Anh Anh há miệng thật to, nuốt hết toàn bộ miếng thịt thỏ to bằng đầu người vào bụng.

Nụ cười tươi trên mặt Lục Trạch lập tức cứng đờ, hắn trợn mắt, không thốt nên lời:

"Các ngươi cứ cưng chiều nàng ấy đi!"

Vào lúc này, Alice đã rời khỏi giá nướng, nàng ấy đi đến một khu vực khác trên đồng cỏ.

Trên đồng cỏ có rất nhiều con thỏ khổng lồ đang sinh sống.

Những con thỏ cực lớn màu xám, màu trắng, màu đen,... đang cúi đầu ăn cỏ.

Sau khi Alice xuất hiện, tất cả những con thỏ khổng lồ đỏ cứng đờ cả người, chúng run bần bật.

Alice nhìn lướt qua một lượt, sau đó chọn một con thỏ trắng to cao khoảng hai mét.

Nàng ấy khẽ gật đầu, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.