Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1052: Kế Hoạch.




Ngay lúc này, các nàng lại cảm nhận được một luồng khí tức đột nhiên xuất hiện. Chớp mắt sau, linh lực của tất cả mọi người đều tuôn trào, định tấn công Lục Duyên.

Nhưng các nàng còn chưa bắt đầu tấn công thì cơ thể đã cứng đờ tại chỗ.

Lục Duyên không nhịn được mà bật cười:

"Vất vả lắm ta mới hoàn thành việc bế quan, vậy mà các ngươi lại chào đón ta như thế đấy à?"

Đám người bị khống chế, lúc này mới nhìn thấy Lục Duyên.

Mọi người đều nín thở, trừng mắt nhìn hắn, tiếp đó nụ cười vui sướng lập tức lộ ra.

Dạ Dạ lập tức chạy đến ôm lấy Lục Duyên, tai mèo màu đen hơi rung lên, giọng nói vốn bình thản lại ẩn chứa sự xúc động:

"A Duyên, chào mừng ngươi trở về"

Amy cũng vừa reo hò vừa nhào tới:

"Đại lừa gạt, ngươi về còn làm cho chúng ta cảm thấy sợ hãi! Quá lắm rồi!"

Mấy người đã lâu không gặp Lục Duyên, trong lòng cực kỳ nhung nhớ. Bây giờ chợt nhìn thấy Lục Duyên, tất nhiên đều muốn ôm chầm lấy hắn.

Cũng chỉ có mấy người lớn tuổi hơn một chút như Lý Thanh Hòa, Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt nhìn Lục Duyên đang bị đám người bao vây, cả ba cố gắng kiềm chế bản thân, khoanh tay và cười tủm tỉm nhìn Lục Duyên.

Lục Duyên bị mấy người ôm chầm, ngửi mùi hương quen thuộc từ những cơ thể đó, hắn nỡ nụ cười:

"Ta về rồi. Đã đột phá cấp quy tắc"

Anastasia ở vào sức mình khá lớn, nên chen vào được vị trí trung tâm. Nàng ấy ôm lấy ngực Lục Duyên, mấy người Tư Thính Tuyết đứng cạnh không nhịn được mà lườm nguýt nàng ấy, vẻ mặt tỏ ra khó chịu.

Tuy nhiên, Anastasia lại chẳng có chút cảm giác nào. Mặc dù khoảng thời gian này nàng ấy đã bớt phóng túng, nhưng đã lâu không gặp, nàng ấy cũng không muốn tiếp tục ép buộc bản thân. Từ sau khi giành được hắn cho tới giờ, Anastasia cũng chẳng thèm để ý đến cái nhìn của người khác, nàng ấy chỉ ngẩng đầu nhìn Lục Duyên, cười nói:

"Ta biết mà, ngươi là người giỏi nhất"

Lục Duyên bị mấy người ôm, cảm nhận có thứ gì đó sắp rục rịch ngóc đầu dậy, hắn vội ho một tiếng, nghiêm túc nói:

"Ta đương nhiên là người giỏi nhất rồi, chẳng lẽ các ngươi không biết à?"

Lời nói này khiến đám người trợn trắng mắt.

"Không có thể diện!"

"Biến thái!"

"Xấu xa!"

Mà ánh mắt Sương Nguyệt lại lóe sáng, trên mặt nở nụ cười xấu xa:

"Nếu không chúng ta có thể cùng nhau nhìn một chút xem sao?"

Cặp mắt Lục Duyên sáng bừng, cảm động nhìn Sương Nguyệt.

Quả nhiên Sương Nguyệt tỷ mới là người giỏi nhất!

Trước kia cũng từng có lúc mấy người ở chung, có vài người có kinh nghiệm làm cùng nhau, nhưng giờ tất cả mọi người cùng làm lại là chuyện trước đây chưa từng xảy ra, nên mọi người lập tức phản đối.

Đáng tiếc, giờ các nàng không phải là đối thủ của Lục Duyên, phản đối cũng không có tác dụng.

Đã lâu không gặp, Lục Duyên và đám người Lý Thanh Hòa nghỉ ngơi thoải mái ở trong nhà mấy ngày.

Một tuần sau, Lục Duyên mới rời khỏi tổ ấm dịu dàng, để mấy người Lý Thanh Hòa tiếp tục tu luyện, còn mình thì rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa.

Lục Duyên vừa ra khỏi trang viên, hắn lại biến mất tại chỗ.

Sau đó, hắn xuất hiện ở Bổ Thiên tinh.

Trong Bổ Thiên tinh, Nộ Tinh đang chờ Lục Duyên.

Hắn ta có trách nhiệm đi cùng với Lục Duyên đến linh tộc và thú tộc để giải quyết tổ chức dị hóa.

Nộ Tinh ngồi chờ ở quảng trường truyền tống, nhìn thấy Lục Duyên đã tới, hắn ta lập tức nở nụ cười thật tươi:

"A Duyên, chuẩn bị xong chưa?"

Lục Duyên mỉm cười, gật đầu:

"Ừ, đi thôi"

Thú vực, Man Hoang tinh.

Đây là một tinh cầu nham thạch khổng lồ có lối kiến trúc khác biệt hoàn toàn với tộc cơ giới và nhân loại, kiến trúc bên trong lại càng thêm thô ráp gồ ghề, gai nhọn quấn quanh nóc nhà, tất cả các bức tường đều có màu xám trắng do được làm từ nham thạch.

Trong quảng trường truyền tống ở Man Hoang tinh, hai chiến thần của thú tộc là Kim Tạp và Ngân Cốc đang chờ đợi người nào đó.

Ngay lúc này, tại cửa truyền tống trên cao nhất lóe lên ánh sáng màu trắng, Lục Duyên và Nộ Tinh bước ra.

Kim Tạp và Ngân Cốc vội bước tới tiếp đón, Kim Tạp cười nói:

"Huynh đệ Lục Duyên, huynh đệ Nộ Tinh, chào mừng mọi người đến đây!"

Ngân Cốc vuốt bộ lông màu bạc của mình, gật đầu với hai người, hàm răng trắng bóng nhe ra, hắn cười nói:

"Chào mừng hai vị!"

Nộ Tinh cười nói:

"Trước đó chúng ta đã liên lạc với các ngươi rồi đấy, lần này chúng ta đến để giúp các ngươi xử lý tổ thú dị hóa ở trong tộc"

"Vậy đành làm phiền hai người rồi"

Kim Tạp cảm kích nói.

"Ta là người trợ giúp thôi, chủ yếu vẫn phải nhờ A Duyên"

Lục Duyên cười nói:

"Không có việc gì khó khăn cả"

Ngân Cốc thở dài nói:

"Chúng ta đã tìm kiếm tổng bộ của tổ thú dị hoá rất lâu rồi, nhưng chẳng có chút manh mối nào, đành nhờ huynh đệ Lục Duyên"

"Bao giờ chúng ta bắt đầu?"

Kim Tạp nhìn Lục Duyên, hỏi.

Thú tộc không giống với tộc cơ giới, họ thẳng thắn hơn nhiều.

Nếu Lục Duyên đã đến giúp xử lý tổ thú dị hóa, sau khi chào hồi xong vài câu đơn giản, có vẻ Kim Tạp và Ngân Cốc đã nôn nóng không chờ nổi muốn nhờ Lục Duyên ra tay.

Có vẻ càng nhanh càng tốt.

Đương nhiên Lục Duyên không có ý kiến gì với chuyện này, hắn cười nói:

"Bây giờ bắt đầu luôn đi, bắt đầu càng sớm thì kết thúc càng sớm"

"Vậy đành làm phiền ngươi rồi!"

Kim Tạp và Ngân Cốc đều nhìn Lục Duyên bằng vẻ mặt đầy mong chờ.