Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1051: Thanh Tẩy.




Lời nói này khiến bầu không khí chỗ ba người lại trở nên lặng thinh.

Sau khi im lặng hồi lâu, Quero gãi đầu:

"Giờ chúng ta đừng nghĩ đến chuyện đó vội. Dù sao ngươi cũng đã đột phá cấp quy tắc, đây là chuyện mừng với chúng ta"

Nhược Thủy và Nộ Tinh đều gật đầu.

Lúc này, Nhược Thủy chợt nhớ ra gì đó, nàng ấy nói:

"Đúng rồi, bây giờ không biết tại sao tổ chức dị hóa ở thú tộc và linh tộc lại xâm chiếm tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, tộc của chúng ta đã đuổi những kẻ xâm lấn kia ra khỏi tộc, nhưng ở ba tộc còn lại, ta nghĩ chúng ta nên giúp đố họ một chút"

Quero và Nộ Tinh cũng mới bình tĩnh lại từ sự vui mừng vừa rồi, sắc mặt hai người nghiêm túc trở lại, cùng gật đầu.

"Nhược Thủy nói đúng. Nếu để bọn chúng tiếp tục ăn mòn tầng trên Khởi Nguyên Chi Địa, e rằng không gian trong đó sẽ càng bất ổn hơn, tới lúc đó tầng trên Khởi Nguyên Chi Địa sẽ hoàn toàn sụp đổ. Nếu không có tầng trên cản bớt, tầng dưới của Khởi Nguyên Chi Địa sẽ phải hứng chịu lượng khí tức dị hóa rất lớn"

Lục Duyên nghe xong lời nói của ba người, hắn có hơi ngạc nhiên, sau đó cười nói:

"Không cần đâu. Lúc nãy ta cảm nhận được ba luồng khí tức dị hóa nên đã chữa trị kẽ nứt dị hóa trước rồi"

Ba người đang nói lập tức im bặt, vẻ mặt sửng sốt nhìn Lục Duyên.

Sau khi im lặng một lúc lâu, khóe miệng Quero khẽ giật, không thể tin nổi:

". Ngươi nói... NÑgươi đã giải quyết cuộc xâm lấn ở linh tộc, thú tộc và tộc cơ giới rồi à?"

Lục Duyên gật đầu:

"Đúng thế, tiền bối không nghe nhầm đâu"

Nộ Tinh không nhịn được hồi lại:

"Nhưng, sao ngươi có thể đến đó? Hơn nữa... Khởi Nguyên Chi Địa rộng lớn như vậy, sao ngươi có thể nhận ra ba tộc khác bị dị hóa xâm lấn? Chẳng phải ngươi vẫn luôn bế quan đó sao?"

"Sau khi đột phá đến cấp quy tắc, ta nhận ra tầng trên Khởi Nguyên Chi địa cũng không rộng lớn đến vậy. Ta có thể dễ dàng cảm nhận được khí tức dị hóa ở cả ba chủng tộc khác, nên vừa nãy sau khi bế quan xong, ta đã đến đó một chuyến"

Lục Duyên giải thích.

Nghe thấy lời giải thích của Lục Duyên, ba người nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ ngơ ngác.

Nhược Thủy không nhịn được mà cảm thán:

". Cấp quy tắc thật đáng sợ"

Lục Duyên chỉ mỉm cười.

Sau đó hắn nói:

"Vì ta đã đột phá xong cấp quy tắc nên tiếp đến ta định tới linh tộc và thú tộc, rồi giải quyết tổ chức dị hóa ở chỗ họ. Nếu việc này xong xuôi, vũ trụ của chúng ta sẽ không còn kẻ phản bội, có thể dốc hết sức để đối đâu với dị thú bên trong hỗn độn"

Nghe vậy, ba người khác cùng gật đầu, nét mặt vừa nghiêm túc vừa có chút mong đợi.

Tổ chức dị hóa khiến cả vũ trụ khổ không thể tả, nếu có thể tiêu diệt hết toàn bộ, vậy đương nhiên đó là một chuyện cực kỳ đáng mừng với cả ba vị chiến thần.

"Tuy nhiên, trước đấy ta định về nhà một chuyến"

Lục Duyên mỉm cười:

"Dù sao ta đã bế quan lâu như vậy, nếu vẫn không về nhà sẽ khiến mọi người cảm thấy lo lắng"

Ba người Nhược Thủy đều nở nụ cười hiểu ý.

Sau đó Nhược Thủy suy nghĩ một chút rồi lên tiếng:

"Chúng ta sẽ liên lạc trước cho bên thú tộc và linh tộc, báo họ chuẩn bị sẵn sàng để diệt trừ tận gốc tổ chức dị hóa"

Lục Duyên gật đầu:

"Vậy đành phiền tiền bối Nhược Thủy rồi"

Lục Duyên chào tạm biệt ba người Nhược Thủy, ba người họ cũng khá bận rộn, nên cũng rời đi ngay.

Sau khi ba người rời khỏi đó, Lục Duyên nhìn bên ngoài võ quán tu luyện. Thấy mấy người Lý Thanh Hòa đang đi trên đường, khóe miệng hắn cong lên, trên môi nở nụ Cười.

Sau đó, mắt hắn sáng lên, trong chớp mắt đã biến mất ngay tại chỗ.

Bên ngoài võ quán tu luyện, trước đó đám người Lý Thanh Hòa đã thấy dị tượng bắt đầu thay đổi, mọi người cũng rất ngạc nhiên và mong đợi.

Sau khi nhận ra khí thế vô cùng mạnh mẽ hiện ra, gương mặt mấy người đều cực kỳ vui mừng.

Các nàng đều có cùng suy đoán rằng Lục Duyên đang cảm nhận quy tắc.

Nếu không, sao lại có khí tức mạnh mẽ đến vậy?

Nhưng các nàng chưa vui sướng được bao lâu, khí thế mạnh mẽ kia đã tan biến.

Ngay sau đó, các nàng đều nhìn nhau, trong mắt Amy tràn ngập vẻ lo lắng:

"Đại lừa gạt không sao chứ? Sao lại chẳng có chút động tĩnh nào vậy?"

Trên nét mặt Tư Thính Tuyết cũng đây vẻ lo lắng:

"Chẳng lẽ cảm ngộ thất bại à?"

Rebecca nhìn từng đốm ảo ảnh của sao trời đang dần biến mất trên bầu trời, nàng ấy nói:

". Nếu không chúng ta tới võ quán tu luyện xem sao, có khi chúng ta có thể tìm thấy A Duyên?"

"Thanh Hòa tỷ, các ngươi nghĩ sao?"

Anastasia nhìn về phía ba người Lý Thanh Hòa, Sương Nguyệt và Tư Thính Vũ.

Vì dù sao ba người này là những người lớn nhất.

Mấy người Tư Thính Tuyết cũng nhìn sang.

Ba người Lý Thanh Hòa nhìn nhau, Tư Thính Vũ nói:

"Chờ thêm chút nữa đi, có khi A Duyên đã cảm ngộ xong, vì thế hắn đã thu khí thế mạnh mẽ kia lại. Chúng ta nên tin vào hắn"

Mấy người khác nghe xong chỉ đành gật đầu.

Lúc các nàng đang thảo luận với nhau, đột nhiên có một tia ánh sao lướt qua.

Sau đó tầm mắt các nàng hơi hoa lên, nhận ra mình lại xuất hiện trong căn phòng khách quen thuộc.

Theo bản năng, cơ thể của mấy người đều cứng ngắc, cảnh giác nhìn xung quanh.

"Chuyện này... Sao chúng ta lại về đây rồi?"

Nụ cười dịu dàng trên gương mặt Vương Linh Linh lập tức biến mất, nàng ấy hoảng hốt nhìn xung quanh.