Rất nhanh sau đó, đoàn người Lục Duyên đã đến trước cửa của sào huyệt máu thịt.
Sào huyệt kia trông cực kỳ to lớn, thậm chí có thể ngang bằng một hành tinh.
Trên bề mặt sào huyệt giống như một tổ ong, có chỉ chít vô số cửa ra vào.
Lúc này đây, dị thú đang không ngừng bay ra từ các cửa ra vào đó. Thấy đám người Lục Duyên, chúng giống như một đàn châu chấu điên cuồng tấn công về phía họ.
Trí thông minh của đám dị thú này rất thấp, chẳng bằng nổi một dị thú cấp thần nữa, chứ đừng nói đến huyết nhục chi vương.
Nhưng khi đối đầu với chiến thần mạnh hơn bọn nó nhiều lần, bọn nó cũng không hề sợ hãi, sát ý bao phủ toàn thân.
Ngay lúc này, âm thanh gào thét vang lên.
Hai dị thú cấp thần khổng lồ phóng ra, bọn chúng có rất nhiều xúc tu, trên người cũng mọc vô số con mắt.
Trên cơ thể của chúng lóe lên ánh sáng màu xanh lá, trong mắt bắn ra từng chùm sáng màu xanh lá về phía đám người Lục Duyên.
Nhưng ngay sau đó, chùm sáng màu xanh lá lại đổi hướng, bắn ngược trở lại hai dị thú cấp thần.
Khe hở không gian, chiết xuất không gian.
Lục Duyên làm cho không gian đằng trước chùm sáng chuyển hướng, sau đó bắn ngược về phía dị thú cấp thần.
Cùng lúc đó, Lục Duyên khống chế cơ thể chúng, không cho chúng di chuyển, sau đó ngọn lửa ánh sáng trong không gian lại bắt đầu cháy hừng hực bao phủ đám dị thú kia.
Chỉ trong chớp mắt, hai dị thú cấp thần đã chết trong tiếng gào thét thảm thiết.
Trước đấy đám chiến thần đã thấy Lục Duyên giết chết hơn mười dị thú cấp thần cùng một lúc, vì thế bây giờ thấy thì họ cũng không cảm thấy kinh ngạc lắm, nhưng trong lòng vẫn cảm thán rằng quả thật Lục Duyên rất mạnh.
Nhìn sào huyệt máu thịt phía trước, Lục Duyên suy nghĩ một chút, sau đó cười nói:
"Quên đi, không vào nữa, để ta đốt luôn chỗ này"
Nghe thế mọi người đều sững sờ. Sau đó, Mados gật đầu, nhìn Lục Duyên:
"Vậy đành làm phiền huynh đệ Lục Duyên"
Lục Duyên mỉm cười, sau đó linh lực tuôn trào như vũ bão, ngọn lửa ánh sáng cháy hừng hực.
Phừng!
Ngọn lửa ánh sáng hoàn toàn bao phủ sào huyệt máu thịt, bên trong vọng ra từng tiếng kêu gào thảm thiết.
Trên cơ thể từng con dị thú vẫn còn bị ngọn lửa ánh sáng thiêu đốt bay ra từ các cửa giống như tổ ong.
Tất cả dị thú đó đều có cấp chiến đế trở lên, nhưng bọn chúng cũng chỉ bay ra khỏi sào huyệt đã hoàn toàn hóa thành tro tàn.
Không có gì có thể ngăn được ngọn lửa ánh sáng bùng cháy. Rất nhanh sau đó, sào huyệt máu thịt đã hoàn toàn cháy đen, rồi không ngừng thu nhỏ lại.
Thấy vậy, Nộ Tinh nở nụ cười:
"Xem ra không có thêm dị thú cấp thần nào"
Những người khác cũng gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.
"Chẳng phải như thế càng tốt hay sao?"
"Đúng vậy..."
Lúc mà Lục Duyên dùng ngọn lửa ánh sáng thiêu rụi sào huyệt máu thịt, ở khu vực tiền tuyến nơi liên minh bốn tộc đang chiến đấu cũng nhìn về phía khoảng không gian mà ngọn lửa ánh sáng bốc cháy chói lóa như mặt trời kia.
Đám chiến binh của liên minh bốn tộc đều trợn trừng mắt, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
"Đằng kia là... Vị trí của lỗ hổng sao?"
"Đúng là vị trí của lỗ hổng rồi! Bên kia đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại xuất hiện ngọn lửa ánh sáng mạnh mẽ như thế?"
"Là nhóm các đại nhân chiến thần đó! Chắc chắn nhóm các đại nhân chiến thần rồi!
Nhất định họ đã giết chết dị thú cấp thần, sau đó phá hủy sào huyệt kia!"
"Cố lên nào các huynh đệ! Nhóm các đại nhân chiến thần sắp thành công rồi!
Dù thế nào chúng ta cũng phải ngăn cản đám dị thú ở đây!"
"Giết! Giết!"
Khi mà chiến binh của liên minh bốn tộc đang cực kỳ hưng phấn, toàn bộ liên quân dị thú cũng ngừng tấn công.
Bọn chúng quay đầu nhìn về phía sào huyệt máu thịt, sau đó nổi giận gầm thét, tất cả dị thú đều xoay người bay về phía sào huyệt.
Đội quân dị thú rậm rạp chỉ chít, trùng trùng điệp điệp, trong không gian chúng trông như nước thủy triều đen kịt.
Thấy cảnh này, ánh mắt những tướng lĩnh của liên minh bốn tộc bừng sáng.
Sau đó họ đều giơ vũ khí lên, gào lớn.
"Các huynh đệ! Truy sát đám dị thú này!"
"Chắc chắn bọn súc sinh này đã phát hiện ra sào huyệt của chúng bị tấn công! Nên muốn bay về chỉ viện! Quyết không thể để cho bọn chúng làm được chuyện đó! Giết chết bọn nó!"
"Giành lại lỗ hổng! Vì tộc cơ giới! Vì quốc gia cơ giới! Vì vũ trụ của chúng ta!"
Tiếng gào thét mang theo lửa giận của rất nhiều chiến binh vang lên từ trong đội quân của liên minh bốn tộc, linh lực xung quanh cơ thể các chiến binh tuôn trào, tấn công về phía trước, truy sát đám dị thú kia.
Lục Duyên không tỏ biểu cảm gì, hắn đang tinh lọc từng chút cái sào huyệt mới bị phá hủy, đám người Mados và Nộ Tinh đứng bên cạnh cũng chú ý đến những dị thú đang quay trở về.
Nộ Tinh nheo mắt, cười lạnh:
"Ngay cả dị thú cấp thần còn không thể, vậy những dị thú này chỉ vô ích mà thôi"
Liệt Nguyên, người vừa mới được Lục Duyên cứu mạng, hắn ta nhếch miệng rồi đứng ra, gầm lên:
"Muốn làm phiền đến huynh đệ Lục Duyên sao, phải hỏi ý kiến của ta trước đã!"
Hai người Kim Tạp và Ngân Cốc đứng bên cạnh liếc nhìn Liệt Nguyên, sau đó họ cũng bước về phía trước.