Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 1022: Ít Thế.




Lục Duyên nở nụ cười nhìn đám dị thú cấp thần đã chết.

Xem ra quái vật giống như huyết nhục chi vương là loại cực kỳ hiếm có trong số các dị thú.

Những dị thú cấp thần này tuy mạnh, nhưng vẫn chênh lệch rất lớn với thực lực của hắn vào lúc này.

Hắn có có tận mười gen cấp thần, vì vậy hắn mạnh hơn những chiến thần bình thường rất nhiều, tuy vẫn chưa lên đến cấp quy tắc nhưng cũng vượt xa những chiến thần khác cùng cấp.

Lục Duyên không còn quan tâm đến dị thú cấp thần nữa, hắn nhìn mấy chiến thần của cơ giới chi huyết.

Lúc này McPherson đã ngừng giãy dụa, ngơ ngác nhìn đống thi thể dị thú đang cháy hừng hực, cả người hắn ta tê dại luôn rồi.

Nhiều dị thú cấp thần như vậy mà vẫn không tránh khỏi cái chết, vậy một mình hắn ta giãy dụa còn có ích gì?

Nằm chờ chết thì tốt hơn.

Suy nghĩ của McPherson mới vừa xoay chuyển, hắn ta đã phát hiện ngọn lửa ánh sáng cũng bắt đầu cháy hừng hực trên người họ.

Sau đó, mùi máu thịt bốc ra từ trên người khiến họ cảm nhận được sự uy hiếp đến tính mạng, bắt đầu bốc cháy hừng hực.

Khi bị đống máu thịt kia phản phệ, McPherson, Barbara và các chiến thánh cơ giới khác vốn đang bị thương, lúc này vết thương càng trở nên nghiêm trọng.

McPherson và Barbara còn đỡ hơn một chút, nhưng những chiến thánh cơ giới khác vẫn phải chống chọi lại với sức mạnh của ngọn lửa ánh sáng.

Mặc dù Lục Duyên đã cố gắng kiềm chế, nhưng dù chỉ một chút khí tức bị tràn ra thôi cũng khiến những chiến thánh cơ giới kia khó có thể chịu đựng được.

Rất nhiều chiến thánh cơ giới đã chết, lại qua một lúc lâu, chờ đến khi máu thịt trên người những thành viên của cơ giới chi huyết hoàn toàn bị đốt thành tro, chỉ còn năm chiến thánh cơ giới còn sống sót.

Lục Duyên nhìn thoáng qua, hài lòng gật đầu.

Còn sống nhiều như vậy đã tốt lắm rồi.

Hắn thu hồi lại ngọn lửa ánh sáng, trên người mấy thành viên bị trọng thương của cơ giới chi huyết đều lóe lên tia lửa.

Ngón tay Lục Duyên hơi động đậy, Cơ Giới Chi Thần bắt đầu chữa trị cơ thể cơ giới của họ.

Rất nhanh sau đó, mấy thành viên của cơ giới chi huyết đã hồi phục lại, giống hệt với lúc trước khi bị thương.

Việc này khiến cho Mados và đám chiến thần cơ giới đứng đằng xa càng thêm ngỡ ngàng.

Khả năng trị liệu như này chẳng phải quá siêu việt rồi sao?

Mặc dù đều có sự sống, nhưng tộc cơ giới khác với những tộc khác ở chỗ cơ thể họ được tạo thành từ kim loại, kỹ năng chiến đấu và chữa trị cho kim loại càng hiếm hơn kỹ năng trị liệu, kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ giống như của Lục Duyên trước nay chưa từng xuất hiện.

Nếu họ chẳng may bị thương, có kỹ năng chiến đấu kia của Lục Duyên hỗ trợ, vậy còn Sợ gì nữa?

Khi trong đầu óc họ vẫn đang bận suy nghĩ, xung quanh cơ thể Lục Duyên lóe lên ánh sáng màu bạc, bao phủ đám người McPherson vào bên trong.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào nơi đang bị ánh sáng màu bạc kia bao phủ.

Một lát sau, ánh sáng tan biến, bóng dáng McPherson cùng với Barbara và năm chiến thánh cơ giới hiện ra.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, đám người McPherson quỳ một chân xuống giữa không gian.

"Chủ nhân"

Ngay lập tức, mọi người đều nhìn về phía Lục Duyên bằng ánh mắt lấp lánh.

Không ngờ Lục Duyên thật sự có cách khiến người khác phục tùng mình.

McPherson và Barbara đều là cường giả chiến thần đấy!

Vậy mà họ cũng không thể tránh khỏi, vậy nếu mục tiêu là họ thì sao?

Trong lúc nhất thời, trái tim của tất cả mọi người đều run lên.

Tuy nhiên rất nhanh sau đó, họ lại cảm thấy yên lòng.

Lúc trước có hơn mười con dị thú cấp thần, mà còn bị hắn giết chết trong nháy mắt, nếu Lục Duyên thật sự muốn gây khó khăn cho họ, chắc chắn họ không thể chống lại.

Vậy hắn cần gì phải dùng đến cách này chứ?

Khóe miệng của đám người không nhịn được mà giật giật, cũng không nghĩ thêm gì nữa.

Lục Duyên quay đầu nhìn về phía đám người Mados, cười nói:

"Các ngươi nhìn xem, như vậy cũng tốt"

Mados cười khan:

"Thì ra là thế... Không hổ danh huynh đệ Lục Duyên... Thật là lợi hại!"

Lục Duyên cười, sau đó hắn nói:

"Đúng rồi, đã xử lý xong cơ giới chi huyết, vậy tiếp theo ta sẽ giúp các ngươi xử lý cái lỗ hỗng kia. Bên đối phương có cường giả nào ở đó không?"

Nghe thấy lời Lục Duyên nói, sắc mặt đám người Mados trở nên vô cùng quái dị.

Sau khi im lặng hồi lâu, Nộ Tinh mới chỉ về phía mấy dị thú cấp thần:

"Nếu không sai, cường giả bảo vệ lỗ hổng này đều đã bị ngươi chơi chết rồi."

Lục Duyên sững sờ, hơi kinh ngạc:

"Chỉ có ít như thế thôi sao?"

Vốn dĩ Lục Duyên còn nghĩ rằng ít nhất cũng còn khoảng mười con dị thú cấp thần, thậm chí hắn còn chuẩn bị sẵn sàng nếu có sự xuất hiện của cường giả giống như huyết nhục chi vương.

Không ngờ, chỉ có thế này?

Ít vậy sao?

Đám người:

Thấy dáng vẻ kinh ngạc của Lục Duyên, đột nhiên họ chẳng muốn nói gì nữa.

"Khu... Không chừng vẫn còn đấy, hay là chúng ta đến chỗ sào huyệt kiểm tra thử xem?"

Bộ Trường vội ho khan, lên tiếng, hòa hoãn bầu không khí đang hơi ngột ngạt này.

"Đúng đúng! Đến đấy kiểm tra thử xem!"

Mados liên tục gật đầu, vẻ mặt kích động.

Vì tộc cơ giới, nếu có thể giành lại lỗ hổng thì chiến thần họ là người vui nhất.

Mọi người đồng lòng bay về phía sào huyệt được xây từ máu thịt.

Không có dị thú cấp thần cản trở, dù trong sào huyệt vẫn có rất nhiều dị thú bay ra, nhưng bọn chúng cũng không ngăn cản được bước chân của đám chiến thần.