Đúng lúc này, dư âm của luồng linh lực mang theo gió dữ gào thét của vũ trụ quét đến khu vực mảnh vỡ các hành tinh nhỏ nơi Adela đang đứng với tốc độ cực nhanh.
Các mảnh vỡ của các hành tinh nhỏ bị cơn dư chấn quét ngang, khiến chúng hoàn toàn vỡ vụn, biến thành một đám sỏi đá nhỏ vụn.
Ngay cả Adela nấp ở phía sau cũng bị dư chấn quét trúng, hắn ta đau đớn rên lên một tiếng, trong lòng cảm thấy rất kinh hoàng khi cảm nhận được sự thương tổn trong thân thể mình.
Cách xa vậy mà vẫn bị thương à?
Ngay sau đó, hắn ta càng hiểu rõ hơn về uy lực của khẩu pháo linh năng cơ giới này.
Tại khu vực chiến đấu, Lục Duyên lơ lửng giữa không trung, con ngươi màu lưu ly nhìn khu vực ánh sáng màu xanh đồng đang lập lòe, vẻ mặt hắn vẫn rất bình tĩnh.
Tay trái hắn vung lên, ngay sau đó, tất cả pháo linh năng cơ giới lại bắt đầu tích tụ năng lượng lần nữa.
Năng lực phòng ngự và khôi phục của huyết nhục chi vương vô cùng đáng sợ, dù hắn ta bị hàng trăm pháo linh năng cơ giới được thân hóa làm nổ tung, Lục Duyên cũng không chắc chắn mình có thể hoàn toàn giết chết hắn ta.
Chỉ cần huyết nhục chi vương chưa chết, Lục Duyên dự định sẽ tiếp tục cho hắn ta thêm vài phát pháo nữa.
Linh lực dâng trào, ánh sáng màu xanh đồng dần dần tan biến, tất cả các pháo linh năng đã nổ tung, toàn bộ không gian đều trở nên hỗn loạn dưới sức mạnh kinh khủng kia, dường như lúc nào nó cũng có thể tạo thành kẽ nứt không gian và nối liền đến các khu vực khác.
Lục Duyên chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt, đây không phải là vấn đề gì lớn với hắn, chỉ cần đánh chết huyết nhục chi vương, hắn có thể dễ dàng ổn định lại không gian hỗn loạn này.
Ngay lúc Lục Duyên đang nhìn chăm chú vào nơi ánh sáng màu xanh đồng dần tan biến, đột nhiên trong hư không xuất hiện từng cây trường mâu được ngưng tụ từ máu thịt, có khoảng mười sáu cây trường mâu, từng mạch máu màu xanh lá ngưng tụ ra các đường vân rất quỷ dị bên trên mỗi cây trường mâu, chúng lập tức đâm về phía Lục Duyên.
Vào lúc Lục Duyên cảm nhận được mối đe dọa chết người, những cây trường mâu máu thịt đó đã cách hắn rất gần.
Con ngươi của hắn co lại, thậm chí hắn không kịp suy nghĩ nhiều. Khe hở không gian lộ ra trong chớp mắt, hắn vừa dùng Chỉ Xích Thiên Nhai để ngăn cản, vừa dự định dịch chuyển vị trí.
Nhưng những cây trường mâu máu thịt ở trên có các đường vân màu xanh lá kỳ lạ gần như xuyên qua khe hở không gian của Chỉ Xích Thiên Nhai trong chớp mắt, sau đó bắn về phía Lục Duyên.
Thậm chí Lục Duyên vẫn chưa kịp dùng dịch chuyển không gian, hắn vừa sử dụng sức mạnh không gian kết hợp với sức mạnh thời gian để dịch chuyển hoặc có thể làm chậm lại tốc độ của trường mâu bằng máu thịt; vừa bộc phát linh lực quanh người. Sức mạnh kinh khủng phun trào, trọng kiếm trong tay hắn vung lên ngăn cản các trường mâu bằng máu thịt đang tới gần, đồng thời tránh né.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Mấy cây trường mâu bằng máu thịt xuyên qua chiến giáp và thân thể của Lục Duyên, cắm trên người hắn.
Máu tươi phún ra, Lục Duyên cảm nhận được cả người mình đều đau nhức.
Dù hắn né được phần lớn những huyết nhục trường mâu này, nhưng vẫn bị trúng bốn cái.
Hai cái ở bụng, một cái ở ngực, cái còn lại nằm ở bên chân trái.
Mạch máu màu xanh lục phía trên những huyết nhục trường mâu đó thoáng nhúc nhích, từng xúc tu thịt máu thò ra muốn cắm sâu vào cơ thể của Lục Duyên. Cùng lúc đó, ngọn lửa tà dị màu xanh lục cũng bừng cháy lên, muốn thiêu đốt Lục Duyên đến không còn manh giáp.
Sắc mặt Lục Duyên có hơi nhợt nhạt. Hắn cau mày, vội vàng dẫn dắt hỏa diễm dị hóa nhập vào tiểu vũ trụ trong cơ thể, đồng thời cũng sử dụng Cát Thời Gian để khôi phục lại thể trạng một chút, cân bằng lại tốc độ phá hoại của hỏa diễm dị hóa. Bên cạnh đó, hắn còn sử dụng không gian chi lực cùng với hết thảy những loại sức mạnh có trong cơ thể để khống chế những xúc tu thịt máu đó, cố gắng đẩy huyết nhục trường mâu này ra khỏi người.
Sắc mặt của hắn có hơi khó coi. Hắn cúi đầu, thoáng nhìn những huyết nhục trường mâu đang từ từ di chuyển muốn cắm rễ ở trên người của mình, sau lại nhìn về phía khu vực của ánh sáng thanh đồng đang dần tiêu biến, trong lòng có chút thắc mắc. Bánh xe số mệnh mà hắn sử dụng trong trận chiến có năng lực tiên tri, ấy nhưng lại không hề báo trước sự tấn công của những huyết nhục trường mâu này?
Không chỉ có bánh xe số mệnh, tu vi của hắn đã là cấp Chiến thần rồi, có mười gen cấp Thần, lực tinh thần của bản thân cũng cực kỳ mạnh mẽ, có năng lực cảm nhận vô cùng nhạy bén.
Thế nhưng, cho dù như vậy thì hắn cũng chỉ nhận biết được sự nguy hiểm lúc đã tiếp cận được với những huyết nhục trường mâu đó.
Sao hắn lại làm được chứ?
Biến cố này quá đột ngột, cho dù là Gatton, Quero, thành viên của cơ giới chi huyết hay là Adela đứng ở nơi xa kia cũng đều ngây ngẩn cả người.
Vốn dĩ Quero còn đang tính đường lui, nhìn thấy cảnh này, hai mắt của hắn lại sáng bừng lên:
"Gì thế? Tên nhân loại đó lại bị thương nặng?"
Gatton siết chặt nắm đấm, nở một nụ cười:
"Quả nhiên! Vị đại nhân kia không dễ chết như vậy mà, xem ra vị đại nhân kia sắp thắng rồi"