Gặp Lại Em! Cô Bạn Nhỏ Tôi Từng Yêu

Chương 57: Em phải thay đổi xưng hô đi




" Em…đồng ý"

“!!!”

Chu Lăng Phong như không tin vào tai của mình nữa. Cô vừa đồng ý! Cô vừa nói đồng ý với anh có phải không? Vẻ mặt của anh có chút vui vẻ mà nhìn cô, sau đó anh nắm chặt lấy bả vai nhỏ nhắn trắng trẻo của cô lên tiếng hỏi lại.

" Em…vừa nói đồng ý với anh phải không?"

“…”

Hàn Khả Nhiên mặt đỏ như trái cà chua nhìn anh sau đó từ từ nhẹ nhàng gật đầu. Chỉ một cái gật đầu của cô thôi cũng đã đủ làm cho trái tim của Chu Lăng Phong muốn nhảy ra ngoài rồi. Cô đồng ý làm vợ anh rồi!! Cuối cùng cô cũng chịu động lòng với anh rồi!!! Phải làm sao đây, Chu Lăng Phong bây giờ thực sự là vui đến nỗi muốn nhảy cẫn lên luôn, anh muốn chạy khắp nhà để báo với mọi người rằng, Hàn Khả Nhiên cuối cùng cũng chịu làm vợ Chu Lăng Phong này rồi!!!

Chu Lăng Phong nhìn cô sau đó ôm chặt cô vào lòng, một tay siết chiếc eo nhỏ nhắn của cô, một tay ôm lấy bờ vai nhỏ nhắn sau đó cất tiếng.

" Cảm ơn em, cảm ơn em nhiều lắm!!"

" …ưm…"

Chu Lăng Phong vừa ôm vừa hôn lên trán cô, dùng ánh mắt yêu chiều nhìn cô vợ nhỏ sắp cưới của mình. Hàn Khả Nhiên cũng nhìn anh lại nhưng sau đó thì lại đỏ mặt mà cúi đầu xuống, dụi dụi vào ngực anh làm nũng. Chỉ bấy nhiêu đó thôi thì cũng đã đủ làm cho con tim của anh phải tan chảy ra rồi.

" Lăng…Phong"

" Sao vậy?"

" Tớ đói!"

“…Được, chúng ta xuống nhà ăn sáng, nhưng mà…”

“???”

" …Em phải thay đổi xưng hô đi"

“…Nhưng…nhưng mà…”

" Chẳng phải lúc nãy em còn gọi được sao?"

“…”

Không phải không được nhưng mà… ngại quá!!

" Hửm?? Mau gọi một tiếng ‘em’ đi"

“…Em…em biết rồi…”

" Ngoan quá"

Chu Lăng Phong cười dịu dàng nhìn cô, sau đó hôn lên môi cô một cái coi như phần thưởng vậy.



Lăng Nguyệt: “Ô hai đứa chịu xuống ăn sáng rồi à?”

Hàn Khả Nhiên: “Vâng!”

Chu Lăng Phong: “…”

Cụ thể bây giờ là Chu Lăng Phong đang bế Hàn Khả Nhiên đi, cô cảm thấy hơi ngại nhưng mà cũng không thể làm gì được vì bây giờ cô khá là mất sức.

" Ôi Nhiên Nhiên, con đã khoẻ hơn chút nào chưa? Có mệt không? Có chỗ nào đau không?"

" Con…"

Câu hỏi cứ liên tục dồn dập như vậy làm cho Hàn Khả Nhiên không thể nào trả lời hết được, cô gượng cười nhìn Lăng Nguyệt sau đó định lên tiếng thì đã bị chặn lại.

" Mẹ nói từ từ thôi làm cô ấy sợ"

“…”

“…”

/~ọt ọt ọt~/

" Ôi trời con đói rồi à, vậy thì mau ăn thôi"

" Bác quản gia ơi, dọn đồ lên hộ tôi đi!"

" Vâng ạ"

Sau khi dọn đồ ăn lên thì mọi người cũng bắt đầu ăn, khẩu phần ăn lần này của Hàn Khả Nhiên thì bị hạn chế khá là nhiều nên đâm ra là cô hơi bị thiếu sức sống. Mà được cái là chỉ có mỗi dưa hấu là món ăn cô thích nhất trên cái bàn này thôi nên cô nãy giờ chỉ toàn là lấy dưa hấu ăn.

" Ngoan, một chút ăn dưa hấu sau"

" Hừmmm"

Sau một hồi thì cuối cùng cũng ăn xong, Chu Lăng Phong dịu dàng đặt cô lên đùi của mình rồi dùng khăn lau miệng cho cô.

" Ưm~"

" Con ăn no chưa?"

" Dạ rồi ạ"

" Ừm vậy thì tốt!"

Chu Lăng Phong nhìn cô rồi nhìn mẹ của mình, bắt đầu nghiêm túc lên nói.

" Mẹ, con sẽ cưới cô ấy"

“!!!”

“…”

Hàn Khả Nhiên nghe anh nói vậy thì bùm một cái mặt đỏ bừng, cô ngại ngùng mà giật giật tay áo của Chu Lăng Phong nhắc nhở.

" Cậu_ "

" Ôi trời cuối cùng ngày này cũng đã tới!"

“…”

Lăng Nguyệt mặt mày vui vẻ mà nhìn hai người, sau đó còn nháy mắt với Hàn Khả Nhiên một cái nữa chứ. Hàn Khả Nhiên im lặng không biết nói gì cả, sao cứ có cảm giác như là mình chỉ cần gật đầu một cái thôi thì ngay lập tức bị hai mẹ con này này bưng về vậy?

" Vậy con bé đã đồng ý chưa?"

" Rồi ạ"

Chu Lăng Phong tự tin trả lời, sau đó còn không quên nắm lấy tay cô rồi hôn lên một cái nữa.

" Nhiên Nhiên à là thật hả? Nó có bắt ép gì con không, nếu có thì cứ nói mẹ sẽ xử lý giúp con!"

“…”

Hàn Khả Nhiên đỏ mặt trả lời.

" Dạ…dạ không ạ…"

" Là con…tự nguyện!"

“…”

“…”







Lăng Nguyệt: " Được rồi vậy ngày mai cưới!"

Chu Lăng Phong: " Vâng"

Hàn Khả Nhiên: “…”

Có gấp quá rồi không?

" Mẹ, Lăng Phong…như vậy, như vậy quá_"

" Không có quá, nếu con không thích ngày mai thì ngày mốt cưới, chuyện đám tiệc cứ để thằng Lăng Phong lo"

" Ừm, em không cần phải lo"

" Nhưng mà …gấp quá"

Hàn Khả Nhiên thực sự là có hơi lo lắng về việc này, nhưng cô cũng không muốn làm cho hai người kia buồn. Chu Lăng Phong nhìn cô thì cũng hiểu được cô đang lo lắng nên cũng không gượng ép nữa, anh dịu dàng xoa xoa mái tóc bồng bềnh của cô sau đó lên tiếng.

" Đừng sợ"

" em…em…"

" Nếu em không thích ngày mai thì có thể dời lại"

" Dời…lại?"

" Vậy con tính dời lại ngày nào?"

Chu Lăng Phong không trả lời chỉ dịu dàng mà nhìn cô, sau đó từ từ nói

" Ngày nào cũng được, sẽ do em chọn"

" Em…em chọn sao?"

" Ừm…"

Hai người đắm đuối nhìn nhau một lúc thì bỗng nhiên quản gia lên tiếng.

" À dạ thưa ông chủ, bà chủ, phu nhân, có người đến tìm ạ!"

Lăng Nguyệt nghe vậy thì thắc mắc hỏi lại.

" Ai vậy?"

" Là con"

“!!!”

“!!!”

“???”