Thẩm An Ca nghe được mấy lời này chỉ biết lắc đầu cười, Phan Lạc Dư từ đâu bước tới phán cho một câu: “Mặt đã đen như đít nồi mà bảo không để tâm.” Anh choàng tay qua vai Trác Dương Kỳ vỗ vỗ vài cái tiếp tục nói: “Tớ nói cho cậu biết cũng như là có lòng tốt khuyên cậu, cậu hãy xem lại trái tim của mình xem người mình nhớ nhung hiện tại là ai, đừng nhận ra quá muộn không thì cậu sẽ hối hận đấy.”
Trác Dương Kỳ bỏ ngoài tai mấy lời của Phan Lạc Dư, người anh để tâm, nhớ nhung đến dĩ nhiên là Lê Hiểu Tâm rồi, cần gì phải xem lại chứ?
.....................................................
Đã gần một tuần kể từ ngày diễn ra buổi tiệc sinh nhật của Thẩm An Ca. Diệp Chi Lan xin phép cha mẹ đi du lịch nước ngoài vài ngày, nhưng thực tế là cô đi làm hướng dẫn viên du lịch cho đoàn khách nước ngoài.
Diệp Nghệ Tường và Hà Mộng Đình không một chút nghi ngờ mà ngay lập tức đồng ý, chỉ căn dặn là phải mang anh em Trần Hà đi theo, cô gật đầu đồng ý, vui vẻ đi lên phòng soạn đồ.
Sau khi rời khỏi Diệp gia Diệp tiểu thư bay đến tỉnh T để đến đón đoàn khách du lịch, Diệp Chi Lan đã tắt nguồn điện thoại, cô sợ gia đình hay ai đó biết được cô đang ở đâu, làm gì, thay vào đó cô sẽ dùng một chiếc điện thoại khác. Nếu mọi người muốn liên lạc với cô thì có thể thông qua Trần Hà hoặc Trần Ly.
Ngày đầu tiên dẫn đoàn diễn ra vô cùng suông sẻ, nhưng ngày thứ hai cô cảm thấy mình sắp bị bại lộ rồi, cô bắt gặp Trác Dương Kỳ ở một nhà hàng mà cô vừa dẫn đoàn khách du lịch đến đó ăn. Diệp Chi Lan hoảng loạn, gấp gáp nhắn tin hỏi Trác Hiểu Phong: “Hiểu Phong! Sao chú của cậu lại ở tỉnh T thế? Suýt chút nữa tớ đã bị phát hiện rồi đó.”
Chưa đầy một phút Trác Hiểu Phong đã nhắn lại: “Tớ quên mất chuyện chú ấy đi công tác ở đó, tớ cũng chỉ mới vừa biết sáng nay, nãy giờ bận quá tớ chưa kịp báo cho cậu.” Kèm theo dòng tin nhắn chính là biểu tượng một chú cún chấp tay xin lỗi.
Diệp Chi Lan không có thời gian để nhắn lại nữa, đoàn khách vừa ăn xong cô liền dẫn đi nơi khác nhanh nhất có thể. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, Diệp tiểu thư vừa tránh được Trác Dương Kỳ thì lại chạm mặt Lương Bình.
…………………………………………..
Trác Dương Kỳ ăn cơm cùng đối tác xong thì rời đi, Jane cùng trợ lý Jackson ngồi ở ghế lái và ghế lái phụ không dám nhìn tổng giám đốc của mình, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh bởi vì bây giờ sắc mặt ông chủ của họ cực kỳ cực kỳ kém, rõ là đã ký hợp đồng thành công với khách hàng thế mà sắc mặt của anh không tốt lên dù chỉ một chút.
Jane nuốt nước bọt, đầu hơi nghiêng về phía của Jackson, cô cố nói chuyện nhỏ nhất có thể: “Tâm trạng của tổng giám đốc tệ như thế là vì Chi Lan tiểu thư đúng không?”
Jackson gật gật đầu, cậu và Jane đã đi theo Trác Dương Kỳ gần mười năm rồi nên khá hiểu rõ ông chủ của mình, mấy ngày nay tâm trạng của Trác Dương Kỳ rất tệ bởi vì không gặp được Diệp Chi Lan.
Bình thường cô sẽ mang bánh đến Trác thị nhưng gần cả tuần nay lại không thấy đâu, điều đáng nói hơn là ba ngày rồi tổng giám đốc của họ không liên lạc được với Diệp tiểu thư.
Với cái tính sĩ diện của Trác Dương Kỳ thì còn lâu anh mới chủ động hỏi những người xung quanh về Diệp Chi Lan.
Buổi chiều, Trác Dương Kỳ quay trở về khách sạn còn chưa kịp thay đồ tắm rửa gì thì Jackson đã gõ cửa tìm, thấy trợ lý của mình bước vào với biểu cảm khá lạ, chần chừ, ấp úng mãi vẫn không nói là chuyện gì, anh cau mày nghiêm mặt hỏi: “Có chuyện gì cậu mau nói đi, nói xong tôi còn phải nghỉ ngơi nữa.”
Jackson không dám nói gì chỉ đưa điện thoại ra trước mặt tổng giám đốc của mình: “Tổng giám đốc! Anh hãy đọc tin tức này đi ạ, có liên quan đến Chi Lan tiểu thư.”
Trác Dương Kỳ nhận lấy điện thoại, vừa nhìn thì đập vào mắt của anh là tiêu đề nghi vấn nghệ sĩ Lương Bình đang hẹn hò, ngón tay của anh lướt xuống phía dưới thì hiện rõ hình ảnh Lương Bình đang đứng cùng với Diệp Chi Lan, đứng rất gần trông khá là thân mật, tâm tình của anh đã tệ bây giờ còn tệ hơn nữa.
Suốt mấy ngày không thấy đâu hóa ra là đi hẹn hò, anh lại tiếp tục lướt xuống bên dưới, đôi mắt lạnh đi, gương mặt tối sầm khi đọc bình luận, chưa đầy một tiếng đồng hồ mà toàn bộ thông tin của Diệp Chi Lan đã bị đào ra, một số fan của Lương Bình cùng người qua đường nhảy vào mắng chửi cô không ngừng, nói cô không xứng với thần tượng của họ, những lời của bọn họ thật sự rất khó nghe, khó mà nhìn nổi.
Trác Dương Kỳ cố gắng điều chỉnh tâm trạng của mình, cố giữ bình tĩnh trả lại điện thoại cho Jackson: “Cậu mau liên lạc với người đăng bài bảo họ xóa tin tức này cho tôi, xóa tất cả dấu vết về tin tức hẹn hò này, không những thế cậu còn phải cho người gửi thư cảnh cáo những người đã mắng Chi Lan, nếu họ không dừng lại thì sẽ kiện.”
“Vâng.”
Trước khi Jackson rời đi, anh lại cất tiếng hỏi: “Khoan đã, phía Diệp gia có động thái gì sau tin đồn này không?”
“Không ạ, chắc là do họ bận chưa biết chuyện này.” Jackson lắc đầu trả lời.
Trác Dương Kỳ không nói gì thêm chỉ ra hiệu cho trợ lý của mình rời đi, anh ngồi trên giường bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, không phải Diệp Chi Lan là tiểu thư được cưng chiều nhất nhà hay sao? Nếu đã cưng chiều đến vậy đáng lẽ khi tin tức nổ ra bọn họ phải biết và xử lý nhanh chóng chứ, làm gì có chuyện im lặng đến giờ, anh không tin tin tức lớn như vậy mà người của họ không thông báo cho họ biết.
Tổng giám đốc Trác lấy điện thoại của mình ra tiếp tục xem tin tức hẹn hò này, anh muốn nhìn kỹ xem cái người tên Lương Bình này là như thế nào, càng nhìn anh càng cảm thấy có chút quen mắt, rất nhanh Trác Dương Kỳ đã nhận Lương Bình chính là người con trai bịt kín mặt mũi đi cùng với Diệp Chi Lan ở phố đi bộ. Không hiểu sao càng nhìn anh càng cảm thấy Lương Bình chướng mắt, không thấy đẹp trai chỗ nào cả.