Gặp Em Là Niềm Hạnh Phúc Của Đời Anh

Chương 4: Học sinh mới




_ Oaaa...anh Thiên Ân kìa!!! 

_ Anh Thiên Vũ!!! Chúng em yêu anh!!!

_ Aaaaa...anh Uy Khoa...đẹp trai quá à!!!

Cả đám học sinh nữ trước cổng trường hò hét khi thấy 1 chiếc xe Audi bóng loáng đỗ "xịch..." trước cổng trường.

_ Lui ra cái nào!! Rách việc ghê haaa!!! – Uy Khoa càu nhàu

_ Bọn này hám giai kinh nên được ấy!!! – Thiên Vũ mặt nhăn như đ** khỉ

_ Tránh RA.A.A.A!!! – Thiên Ân gằn giọng

Tất cả học sinh đều dạt đường cho bọn hắn đi, riêng chỉ có 3 cô gái vẫn còn thản nhiên, ung dung vừa đi vừa ăn snack vừa đọc truyện

 "Hùùùùù....."

 "Áááááá..."

_ Hahaaa...sợ chưa con?!! –  Uyển Nhã cười sảng khoái

_ Hix hix...truyện tao văng đi đâu rồi?!! – Vy nước mắt đầm đìa

_ Này 3 cô kia...tránh ra cho tụi tui đi cái!!! – Vũ hếch mặt kiêu ngạo

_ Các anh mơ à?!!

_ Áááááááá…….. – tiếng hét của 1 cô gái

 “Cốp…”

 “Ái da…”

_ Nè cô kia, cô bị điên à?! Sao ném dép vào đầu tui chi?!! – ra là Uy Khoa

_ Có tội thì chết!!! – Song Thư nói đỡ cho cái ống khói đang bốc phía sau

_ Nhìn xuống dưới chân xem!!!!!!

Bọn hắn nghe nói vậy thì đồng loạt nhìn xuống dưới chân Uy Khoa

_ Chồi ôi…chỉ là cuốn truyện Đôraêmon thôi mà cũng… – Vũ nhếch môi

_ Các cô trẻ con thế?!! – Thiên Ân bĩu môi

_ Kệ tụi tui chớ!!!

_ Trời ơi…nè…mười mấy tuổi đầu rồi mà còn đọc Đôraêmon…phải đọc truyện “người nhớn” chứ!!! – Khoa ra vẻ ta đây

_ Truyện “người nhớn” mà anh đọc là truyện gì?!! – Vy ngây thơ hỏi

_ Shin cậu bé bút chì – Khoa nói mà mặt vẫn tỉnh bơ như trái mơ

_ Hahahaaaa…

_ Grừ…

_ Thôi lên lớp đi…chấp con chó ấy làm gì!!! – Nhã nói rồi cả bọn nó đi tìm phòng hiệu trưởng để nhận lớp

-----Tại lớp 11A6-----

 “Rầm…rầm…” – tiếng gõ thước của cô Thủy

_ Cả lớp trật tự…hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm 3 bạn học sinh mới…các bạn ấy… – bà cô chưa nói xong mà lớp đã ồn ào hết cả lên

_ Cô ơi…là trai hay gái vậy cô?!!

_ Đẹp trai, menly không cô?!!

_ Có dễ thương, xinh gái không cô?!!

_ Có…đẹp cực!!! Các bạn ấy xinh xắn, ngoan ngoãn, học giỏi, chăm chỉ…bla...bla – bà cô cứ thao thao bất tuyệt

_ Cô ơi cô… – có tiếng thều thào ở ngoài cửa

_ À…cô xin lỗi…các em vào đi!!! – bà cô cười trừ

 “Cộp…cộp…” – bọn nó bước vào lớp

_ Chào…tui Trịnh Song Thư…mong được chỉ bảo!!! – Thư nói lạnh băng

_ Xin chào tất cả mọi người, mình là Dương Uyển Nhã, là du học sinh Nhật Bản và là bạn thân của 2 cô bạn này – Nhã nói rồi đưa tay về phía Thư và Vy xong nói tiếp – Có gì sai sót mong các bạn giúp đỡ!!!

_ Hế lu các bạn…mình là Lâm Tú Vy, cũng là du học sinh Nhật Bản và là bạn thân của 2 “con mụ” kia!!! Rất mong được các bạn giúp đỡ!!! ‘Rộp…rộp…” – Vy vừa ăn Snack vừa nói

Toàn bộ nam sinh trong lớp đều mê hồn trước vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ của Song Thư, vẻ hồn nhiên, trong sáng của Uyển Nhã và cái năng động, nhí nhảnh của Tú Vy

_ Giờ bọn em ngồi đâu cô?!!

_ Các em ngồi xuống 3 chỗ còn trống kia nhé!!! – bà cô nói có vẻ dè dặt

_ Không được đâu cô!!! – toàn bộ nữ sinh trong lớp hét toáng lên

_ Đúng đó cô…bọn em không ngồi cạnh 3 cái tên hách dịch đó đâu!!! – Thư nói

_ Nhưng lớp hết chỗ rồi!!!

_ Thế thì để bọn em xuống lấy bàn!!!

_ KHÔNG ĐƯỢC!!! – một tiếng nói đầy uy lực từ phía cuối lớp

_ Why?!!

_ 3 cô phải ngồi ở đây!!!! Không được đi đâu hết!!! – Ân nói như đang ra lệnh

_ Vậy các em xuống đó ngồi đi!!!

_ Nhưng cô ơi…

_ NHANH!!!!! XUỐNG MAUUU!!! – bà cô nổi cáu

_ Hix hix…vâng thưa cô!!!

_ Xê ra cho tụi tui ngồi!!! – Thư đá vào chân bàn

_ Đây…mời tiểu thư ngồi!!!

_ Cả anh nữa…lui ra đi…tui muốn ngồi đây!!!

_ Ngồi đi…ai cấm!!!

_ Hức!!!

1 giờ học trôi qua nhanh chóng trong tiếng cãi vã của 6 học sinh bàn cuối

-----Sơ đồ bàn-----



Thiên Ân—Uyển Nhã—Song Thư—Tú Vy—Uy Khoa—Thiên Vũ