Gặp Em Là Niềm Hạnh Phúc Của Đời Anh

Chương 3: Oan gia ngõ hẹp




_ Tức quá đi mất!!! Bọn hách dịch!!! – Nhã và Thư dậm chân “bịch…bịch…” xuống đường

_ Oa…cái thằng nói chuyện cùng tao đẹp trai quá đi mất!!! – Tú Vy mơ mộng

_ Trời ơi…mày còn phải bạn bọn tao không thế?!! Đẹp trai mà vừa cãi nhau như đúng rồi ý!! – Nhã thở dài, tỏ ra bất lực với con bạn hám giai của mình

_ Ai bảo…tại thằng ấy cứ nói nhái tao ấy chứ!!!

Bọn nó cứ đứng cãi nhau ỏm tỏi, mặc kệ những ánh mắt đang nhìn vào đầy tò mò

_ Thôi đi ăn kemmmm…mấy đứa trẻ con quá đi mất!!! – Kiều cũng đến bó tay với mấy đứa em ngang ngạnh của mình

_ Giêêêêêê…ăn kem!!!

-----Ở gần đó-----

_ Cái thằng này sao đầu mày cứ thò thụt thế nhỉ?!

_ Tại anh ấy chứ!!! To con mà cứ đẩy người ta ra ngoài!!!

_ Suỵt…suỵt…bọn mày trật tự xem nào!!! Đi rình mò mà thế này thì…

_ Hix…hix…bắt nạt người ta hoài!!!

--------------------

Về phần bọn nó, sau khi đã đánh chén một chầu kem thỏa thích thì mới về biệt thự (đừng thắc mắc hành lý đâu nhé, được bọn người làm đem về trước rồi nha!!!)

_ Oaaaa…đẹp quá đi mất!!!!

Uyển Nhã và Song Thư chạy tung tăng vào căn biệt thự được xây theo lối kiến trúc châu Âu, đường đi được lát gạch trắng xóa. 3 dãy nhà xếp xít nhau, tạo thành hình chữ _/. Dãy nhà thứ 2 là nơi ở của mọi người. Bao quanh dãy thứ 1 là vườn cỏ xanh rì rào nổi bật bởi một cái xích đu màu trắng sữa, ở đây còn có cả hồ bơi nữa. Còn dãy thứ 3 là nơi để tổ chức các buổi tiệc

_ Cũng gần trưa rồi!!! Mấy đứa đi chuẩn bị đồ để mai đi học nhé!!!

_ Okie chị!!! – nói rồi bọn nó chạy ù về phòng mình, tất nhiên là sẽ không quên đem theo hành lý

Sơ lược về phòng của tụi nó nhé!!:

Phòng Uyển Nhã toàn bộ đều là màu hồng, chiếc giường kitty nhỏ xinh của cô được pama tặng từ sinh nhật năm 6t. Cạnh cửa sổ là một cái bàn học, một cái tủ quần áo và giày dép. Còn có một cái hòm đựng đầy đủ các loại đĩa phim ảnh. Nói chung căn phòng của cô giống như căn phòng của một nàng công chúa vậy, cực kỳ dễ thương và ấm áp.

Phòng Song Thư được sơn màu cam nhạt cá tính, thỉnh thoảng một số chỗ được trang trí bởi hình dán conan. Chiếc giường của cô chăn ga gối đệm đều được in hình… doraemon. Bên cạnh cửa sổ của cô là bàn học nhỏ xinh và một cái tủ lưu giữ lại những vật lưu niệm như: hộp đựng sao và hạc, tấm album ảnh của gia đình và bạn bè,…vân vân…và…mây mây…

Phòng Tú Vy thì toàn bộ tràn ngập trong màu da trời – màu của bầu trời tự do. Chiếc giường của cô cũng giống Song Thư được in hình nhân vật hoạt hình, chỉ khác là hình của Buzz Lightyear. Cạnh giường của cô cũng là cái bàn học nốt, còn có một tủ sách to tướng chứa nhiều thể loại: trinh thám có, truyện tranh có, tiểu thuyết có, kinh dị cũng có,…nói chung cần cuốn gì thì cứ sang phòng Vy mà mượn, cái gì cũng có ^^.

-----Sáng hôm sau-----

_ Là lá la…đi học điii!!! – Nhã hí ha hí hửng, ngồi chiếm chỗ dành cho người lái xe

_ Mày bị tăng động àk?!!

_ Lái xe cẩn thận vào!!! Tông bây giờ!!! Tông là vỡ sọ văng não đấy!!! – Vy nói mà cứ như trù ẻo người khác (tác dụng phụ của việc đọc nhiều truyện kinh dị)

“Két…két…” – tiếng phanh gấp của chiếc xe Audi

_ Thấy chưa tao nói rồi mà!!! – Vy nói rồi cùng Thư bước ra khỏi xe

_ Nè…mấy cô kia!!! Các cô bị đui hết rồi à?! Hết đâm hôm qua rồi lại đâm hôm nay!!! Thật là…phiền phức mà!!! – 1 chàng trai từ chiếc xe Audi bước xuống

_ Bọn tui đui hay không các anh phải biết chứ!!! Mắt các anh cũng chỉ để trang trí thôi à?!! – Vy gân cổ đốp lại Uy Khoa

_ Cô… - Thiên Ân cứng họng

_ Sao…nhục quá rồi hả?!! – Thư khoanh tay, nói lạnh băng

_ Hừm…các cô được lắm!!! – Uy Khoa giận bồ hòn làm ngọt, bỏ lên xe

_ Rồi xem chúng ta sẽ còn gặp lại!!! – Thiên Vũ cũng nói giọng lạnh không kém gì Thư

_ Hứ!!! – cô hếch mặt lên rồi bước lên xe mui trần của mình, đi học tiếp, mặc kệ Uyển Nhã đang rưng rức nước mắt vì bị Thư và Vy “bỏ rơi”

--------------------

_ Bọn cô ta thú vị thiệt đó!!!

_ Chuẩn không cần chỉnh!!!



_ Họ không giả tạo, hai mặt như những cô gái mà chúng ta từng qua!!! – bọn hắn lần lượt nói nốt ý của nhau rồi phóng Audi bạt mạng trên đường làm mọi người hồn bay khắp nơi.