Tối hôm đó, sau khi Giang Quyết gửi lời mời kết bạn xong thì luôn nghĩ cách làm sao để bắt chuyện với Từ Hoãn. Nói là "Anh vừa gặp đã thích em?", không được, như thế quá nông cạn.
"Ấn tượng của anh về em khá tốt? Anh muốn kết bạn với em?" Cũng không được.
Chẳng lẽ nói, "Anh thấy động tác giải phẫu của em rất thành thạo, có thể dạy anh được không?". Quá ngu ngốc! Nhưng Giang Quyết đợi tới nửa đêm vẫn chưa thấy cô đồng ý lời mời kết bạn của anh.
Từ sau khi khai giảng tới giờ, có rất nhiều người tìm cách để xin được QQ của Từ Hoan, phần lớn cả bọn họ đều công khai theo đuổi cô. Ban đầu, Từ Hoãn còn đồng ý lời mời của một, hai người vì cô nghĩ rằng dù sao đó cũng là bạn học, về sau cô phát hiện mục đích của bọn họ không trong sáng, thế là cô xóa bớt đi, nhưng vẫn có không ít người kiên trì tiếp tục gửi lời mời kết bạn. Từ Hoãn cảm thấy phiền phức nên cũng ít dùng QQ hơn, bạn bè cô cũng chẳng nhiều và hầu như đều dùng wechat. Lúc Giang Quyết gửi lời mời kết bạn thì Từ Hoãn đang hưởng thụ nốt dư vị còn lại của đợt cao trào sau khi thủ dâm, thấy có thông báo, cô bật điện thoại, phát hiện ra đó chỉ là một lời mời kết bạn thì cô tắt đi rồi ngủ luôn.
Không lâu sau đó là cuộc thi sát hạch hằng tháng, riêng bài thi của khoa y thì khá thú vị. Mỗi ngày Từ Hoãn đều đi sớm về trễ, cũng ít động vào điện thoại hơn. Và thế là, lời mời kết bạn của Giang Quyết đã bị bỏ quên như thế đấy.
Kết thúc năm hai, chuyên ngành lâm sàng dự định rời địa điểm tới một khuôn viên cũ nằm ở trung tâm thành phố, đối diện là một khoa trọng điểm khác, bên cạnh là bệnh viện, rất tiện cho việc thực tập sau này.
Trần Đông Lâm phát hiện gần đây Giang Quyết bỗng trở thành một kẻ cuồng điện thoại. Cứ rảnh là anh chàng liền cầm điện thoại lên nhìn, nhưng trông không giống như đang nhắn tin với ai cả, thật kỳ quái. Có lần, Trần Đông Lâm liếc trộm thì thấy Giang Quyết đang thành thạo nhập một dãy số QQ rồi gửi đi lời mời kết bạn, khi nhìn thấy ảnh đại diện của người mà Giang Quyết gửi lời mời, Trần Đông Lâm không khỏi cảm thấy kinh ngạc, hóa ra là Từ Hoãn. Anh chàng bèn vỗ vai Giang Quyết với vẻ đồng tình: "Không phải chứ người anh em, lâu như vậy mà Từ Hoãn chưa đồng ý hả?"
"Ừ".
Trần Đông Lâm đưa ra phân tích: "Theo tao thấy thì chắc là Từ Hoãn có bạn trai rồi, nếu không thì tại sao cô ấy biết mày mà lại không đồng ý kết bạn cơ chứ?".
Lời này của thằng bạn như nhát dao đâm vào lòng Giang Quyết, anh vẫn luôn chạy trốn cái khả năng này, anh không dám nghĩ rằng Từ Hoãn đã có bạn trai. Từ bé tới giờ Giang Quyết vẫn chưa tìm được hình mẫu người con gái lý tưởng của mình, những cô gái xung quanh đều không phải kiểu anh thích. Mãi cho tới khi gặp Từ Hoãn, bóng dáng cô luôn hiện hữu, muốn xóa cũng không được, thỉnh thoảng anh còn tưởng tượng cô là người yêu mình, rồi còn nằm mộng xuân về cô nữa.
Giang Quyết đột nhiên cảm thấy trái tim đau nhói, anh cáu kỉnh hất cái "móng heo" trên vai ra: "Đừng có làm phiền tao". Nói xong anh quay người nằm thẳng cẳng trên giường.