Chương 440: Cắn Câu
Vô vàn mũi kim được tạo dựng nên.
Bao vây Cô Hoạch Điểu đang đứng yên như tượng.
Phập phập phập.
Chúng liên tục đâm vào cơ thể Cô Hoạch Điểu.
Không một v·ết m·áu nào bắn ra.
Không rõ là do sự biến dạng của thời gian tại đây, hay do những mũi kim bén và chính xác đến mức cả cơ thể Cô Hoạch Điểu không nhận ra được điều gì đang diễn ra.
"Ngũ Hành Thuật Thức..."
Hắc Y Thiên Ma nhìn Nhai Phụ từ xa.
Nàng ta nhận ra thuật đó.
Thổ Sinh Kim, một trong rất nhiều yêu thuật của Ngũ Hành Thuật Thức.
Những mũi kim kia, chính là nguyên tố Kim.
Khả năng điều khiển nguyên tố rất tốt. Những mũi kim kia đâm xuyên cơ thể Cô Hoạch Điểu mà không có một vết tích gì.
Ngũ Hành Yêu Thuật Thức là tuyệt kỹ bí truyền của Tiên Tộc.
Nhìn qua, thì vị Thống Lĩnh Vạn Yêu trẻ tuổi này là con lai.
Sừng hươu... Nhưng lại có vảy.
Dấu hiệu của Long Tộc.
"Không ngờ Long Tộc lại quyết định dẫn dắt Yêu Tộc."
Long Tộc không hoàn toàn là Yêu Tộc.
Nhưng họ không đứng về phe con người, lại hoàn toàn không ưa Ma Tộc.
Vì lẽ đó mà Yêu Tộc gần với họ nhất.
Đây là một trong những tộc ít ỏi có thể sánh ngang với thần linh của Nhất Thế.
Thậm chí một số Long Tộc vượt trội hoàn toàn có thể g·iết thần.
Vì lẽ đó. Cũng nhiều kẻ cuồng vọng muốn săn Long Tộc.
Bởi vì nanh vuốt của rồng có thể g·ây t·hương t·ích lên thần linh.
Vảy của rồng có thể bảo vệ chúng khỏi công kích của thần linh.
"Hừ...! Ta không thích tên oắt con đó."
Huyết Diện gầm gừ.
Lẽ hiển nhiên. Hắc Y Thiên Ma chẳng bận tâm.
Trong người Huyết Diện có dòng máu của thần và dòng máu của Ma Tộc.
Cả hai đều xem Long Tộc như khắc tinh.
"...Long Tộc có ý định can thiệp vào thế cục sao ?"
Việc một Nhai Phụ trở thành Thống Lĩnh Vạn Yêu, mang ý nghĩa rất rõ ràng.
Long Tộc muốn chỉ huy Yêu Tộc.
Trước đến nay thì Long Tộc không màng thế sự. Bởi lẽ ở nơi mà rồng sinh sống, nó luôn là tồn tại mạnh nhất.
Thiên Đạo có thuộc về ai, Thiên Đạo cũng khó dám động đến Long Tộc.
"Mấy con giun này... Lâu ngày không dạy dỗ thì lại không coi ta ra gì phải không ?"
Hắc Y Thiên Ma đã có ý định "hỏi thăm" kẻ đứng đầu Long Tộc một chút.
"Như Nguyệt, em nghĩ sao ?'
Như Nguyệt im lặng.
Cố gắng suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra.
"Bạch Thú... Rất có thể đang có mưu mô gì đó, lớn hơn cả Cô Hoạch Điểu."
Hắc Y Thiên Ma cau mày.
Con bé này vẫn rất nhanh nhạy.
"Chị cũng nghĩ vậy."
"Chúng ta có nên can thiệp không ?" Diệc Nhật chen vào.
"Ngươi cứ lo xử lý việc của mình trước đi. Kẻo hệ thống kia mà kết nối thành công thì chúng ta lại thành thù thôi."
Hắc Y Thiên Ma phủi phủi tay.
Như Nguyệt nhìn Nhai Phụ.
Rất kỳ lạ.
Chưa nói đến lý do hệ thống biến mất.
Tại sao Cô Hoạch Điểu lại xuất hiện ở đây để phải đối đầu với Nhai Phụ ?
Nanh vuốt của Bạch Thú chạm đến cả nhà Khuyển Thần và Cô Hoạch Điểu.
Tức là hắn có thể điều khiển cả hai gia tộc.
Nếu hắn muốn, có vô cùng nhiều cách để tôi luyện Cô Hoạch Điểu thành Ma Thần mà không cần lãng phí cả hai quân cờ như vậy.
Để hai quân cờ của chính mình đấu đá nhau, tại sao...?
Hắc Y Thiên Ma cũng nhận ra điểm bất thường đó.
Trừ khi...
Hắc Y Thiên Ma và Như Nguyệt cùng giật mình.
"Khoan đã...!"
"Không ổn rồi."
"Tỷ tỷ... Thuật Thức đó có khả năng tẩy uế ma khí không ?"
Hắc Y Thiên Ma gật đầu.
"Có."
"...Có khả năng bị phản phệ không ?" Như Nguyệt hỏi tiếp ngay.
Nàng thực sự sợ câu trả lời của Hắc Y Thiên Ma.
"...Có."
C·hết tiệt.
"Tỷ tỷ ! Mau giải kết giới ! Chúng ta phải can thiệp ngay !"
Họ đang bị kết giới bao phủ, nên không bị ảnh hưởng bởi pháp tắc của Nhai Phụ.
"Không dễ như vậy đâu." Hắc Y Thiên Ma có chút rối bời, đã bắt đầu dùng tay niệm chú.
"Kết giới này tạo nên để bảo vệ chúng ta khỏi pháp tắc, nhưng chỉ cần gỡ bỏ nó, chúng ta sẽ bị pháp tắc ảnh hưởng."
"Chỉ có đứng yên như tượng như những kẻ khác thôi."
Hắc Y Thiên Ma nghiến răng.
Hiện tại nàng không sử dụng được toàn bộ khả năng của mình.
Không thể trấn áp hoàn toàn pháp tắc này được.
Như Nguyệt đổ mồ hôi lo sợ.
"Còn cách nào khác không ?"
"Nếu chúng ta không ngăn lại...!"
"Bạch Thú sẽ...!"
.
.
.
Giải phẫu.
Từ có thể miêu tả lúc này, có lẽ là từ này.
Nhưng không phải là giải phẫu cơ thể.
Mà là giải phẫu linh hồn.
Những mũi kim kia đang đâm xuyên thấu vào thân thể Cô Hoạch Điểu.
Từng bước mà chạm đến "Tâm" của Cô Hoạch Điểu.
Đây là một thuật pháp vô cùng khó của Long Tộc.
Sử dụng Kim để giải phẫu linh hồn.
Long Tộc có thể sử dụng những mũi kim kia mà tác động đến hồn phách của một sinh linh.
Dùng nó để cắt bỏ đi Tâm Ma, xóa bỏ đi tạp niệm.
Thậm chí là tẩy não, thay đổi hoàn toàn một con người.
Cũng vì lẽ đó mà Long Tộc gần như không thể nào trở thành Ma Tộc.
Họ hoàn toàn có thể nhờ một cao nhân trong tộc cắt bỏ Tâm Ma của bản thân.
Nhưng kỹ thuật này cũng vô cùng khó thực hiện.
Không mấy người trong Long Tộc có thể dễ dàng thực hiện được.
Vì lẽ đó mà Cô Hoạch Điểu gặp phải Nhai Phụ lúc này, là vô cùng may mắn.
Người duy nhát có thể cứu được hình thái quỷ dị của bà ta lúc này, chỉ có Nhai Phụ.
"Xin thứ lỗi vì tự ý cắt bỏ Tâm Ma... Nhưng ta không có cách nào khác."
"Bây giờ thứ đáng lo là làm sao xử lý lượng Ma Khí khổng lồ đang tích trữ trong người bà..."
Hắn có thể cắt bỏ Tâm Ma của Cô Hoạch Điểu, nhưng lượng ma khí tích tụ qua năm tháng trong cơ thể bà ta thì không.
Nó không tự mất đi được.
Thậm chí Tâm Ma cũng cần phải xử lý chặt chẽ.
Không có vụ hoàn toàn vứt bỏ được Tâm Ma. Việc Nhai Phụ sẽ làm là "giải phẫu linh hồn".
Tách rời Tâm Ma ra khỏi hồn phách, để nó không làm ảnh hưởng đến bản ngã.
Muốn khiến nó hoàn toàn tiêu biến gần như không thể.
Tâm Ma là cái Tâm bị tha hóa, rơi vào ma đạo.
Nhưng nó vẫn là cái Tâm.
Việc tiêu hủy nó đồng nghĩa với việc khiến người đó trở thành một cái xác không hồn.
"Tổ Yêu Tháp không thể nào đón nhận lượng ma khí khổng lồ này được..."
Không có nơi nào để tống luồng ma khí này đi...
Nhai Phụ cau mày.
"Chỉ có một cách..."
Hắn sẽ tự mình hấp thụ lượng ma khí khổng lồ này.
Dùng chính mình luyện hóa lượng ma khí kinh khủng kia.
Hoặc ít nhất là để bản thân làm "vật chứa".
Sau đó rời khỏi Tổ Yêu Tháp, tìm một vùng đất nào đó mà tống khứ chúng ra.
Nhưng dù tống chúng đi ở bất kì đâu, nơi đó cũng sẽ trở thành tử địa.
Phừng.
"Không còn nhiều thời gian suy nghĩ nữa rồi."
Các mũi kim liên tục di chuyển.
Chỉ cần Nhai Phụ ra lệnh cho chúng đâm những nhát cuối, sẽ tách rời được Tâm Ma.
Nhưng ngay lúc đó, toàn bộ Ma Khí từ Tâm Ma sẽ tràn ra.
Ngay lúc đó, hắn phải hấp thụ lượng ma khí này, tránh nó ảnh hưởng đến bất kì ai ở đây.
.
.
.
"Khà khà..."
Tiếng cười già nua của Khuyển Thần vang lên.
"Thần linh... Quả nhiên anh minh."
"Nhìn kìa... Nhìn kìa..."
Lão ta lọm khọm mà bước đi.
"Dạ Hoàng sẽ là của ta."
"Thiên hạ sẽ là của ngài."
"Thí một quân tốt, được cả quân tướng."
"Cắn câu rồi kia."
.
.
.
"Rốt cuộc hai người đang nói cái gì vậy !?" Diệc Nhật cau mày.
Như Nguyệt cắn răng, cố gắng tìm cách.
"Mục tiêu của chúng không phải là biến Cô Hoạch Điểu là Ma Thần."
Hắn biết rõ Nhai Phụ sẽ không nỡ xuống tay với Cô Hoạch Điểu.
Nên mới dụ bà ta đến đây.
Kim Khuyển là mồi để Cô Hoạch Điểu kích phát ma khí dồn nén trong thân thể.
Sau đó... bà ta mới chính là mồi !
"Mà là Nhai Phụ !"
"Hắn ta muốn biến Thống Lĩnh Vạn Yêu trở thành Ma Thần !!!"