Chương 293: Tất Cả Lãnh Thổ Cho Ta ?
Hồi hộp.
Vô Thường vô cùng hồi hộp.
Thiên Vỹ Yêu Vương... Một NPC... Ngồi ở bàn Thương Lượng
Chuyện này chưa từng xảy ra.
Cũng bởi vì việc này, phản ứng của người xem REMIxTV còn dữ dội hơn gấp mấy lần.
Sự kiện được truyền đi gần như khắp mọi nơi.
Đặc biệt là với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Thiên Vỹ Yêu Vương, fanclub của nàng ta trong một đêm mà nổ lên hàng trăm triệu.
"Thật xinh đẹp...! Ra đây là Thiên Vỹ Yêu Vương sao...!" July14 mở to mắt mà ngắm nhìn.
"Nét đẹp này... Quả thật chỉ có trong game. Mỹ nhân ngoài đời cũng chưa chắc bằng được !"
Nàng thích cái đẹp, nên nam hay nữ, chỉ cần đẹp là nàng đều sẽ mãi không hết lời mà khen ngợi.
Dù nàng cũng rất xinh đẹp, một phần lý do có rất nhiều người hâm mộ, nhưng quả thật khi nhìn Thiên Vỹ Yêu Vương cũng không khỏi có chút rụt rè.
"Chắc là July14 chưa xem livestream của Thiên Vỹ Yêu Vương lần trước rồi, vị Yêu Vương này gần đây rất nổi tiếng với người chơi đấy !" Hoàng Phượng hào hứng.
Hắn đã là fan cứng của Thiên Vỹ Yêu Vương rồi.
"Vậy sao ? Dạo gần đây tôi thật sự không có xem trực tiếp." July14 ồ lên.
"Ngày mai là Lễ Hội Yêu Ma, đây cũng là sự kiện có sự xuất hiện của Thiên Vỹ Yêu Vương, tôi rất mong chờ đấy !"
"Anh Hoàng Phượng có vẻ rất hứng thú với Thiên Vỹ Yêu Vương nhỉ ?"
"Tất nhiên rồi, một NPC thú vị lại còn xinh đẹp, sao lại không hứng thú cho được !" Hoàng Linh hào hứng mà trả lời.
Hạ Hi ngay lập tức giơ tay lên.
"Lệnh Nhượng Quyền. Nhượng toàn bộ lãnh thổ cho Thiên Vỹ Yêu Vương."
Độc Giác Xà chấp thuận.
"3 lãnh thổ của Hạ Hi đã thuộc về Thiên Vỹ Yêu Vương."
Lâm Nương ngắm nhìn Thiên Vỹ Yêu Vương.
Quả thật rất đẹp.
Nàng có nghe Tuyết Nguyệt kể, nàng ta có bảo Thiên Vỹ Yêu Vương rất đẹp.
Quả thật riêng việc này thì không phải lời đồn.
Làn da đẹp tới vô lý.
Skincare cỡ nào vậy !?
Nàng còn không nhìn ra được làn da kia có chút phấn son gì.
Hư cấu !
Thiên Vỹ Yêu Vương vui vẻ đón nhận.
Thông tin về lãnh thổ được hiện lên.
Dù đã biết trước, nó vẫn không khỏi khiến nàng không nhịn được mà mỉm cười.
Quả nhiên như lời Ngạo Thiên nói.
Lượng tài nguyên và tiền của này.
Trước đây có một câu nói của người bản địa.
Đó là người phương xa xài hao như quỷ.
Bởi vì trang bị, vật phẩm họ sử dụng, đối với người bản địa đa số đều là quá đắt đỏ.
Mắc không muốn dùng.
Mỗi một trang bị Sử Thi mà người phương xa trang bị, đều có thể so sánh là chí bảo của gia tộc.
Một lọ thuốc hồi máu bình thường của họ, đều là bảo vật hộ thân cho một vị tướng quân.
Mỗi một người phương xa cấp cao, đều là được phát triển bởi một nguồn tài nguyên khổng lồ.
Nguồn gốc cho lượng tài nguyên đó, chính là Hiệp Hội Phương Xa.
Nếu nói về thế lực nào là giàu có nhất, Hiệp Hội Phương Xa nhất định đứng đầu.
Sự xuất hiện của họ ở Nhất Thế có thể nói là thay đổi thế giới này.
Trước đây, phép dịch chuyển rất hiếm, chỉ có những người ở Ma Tháp hay các bí thuật của các thế lực có thể làm được.
Việc giao thương vô cùng khó khăn.
Nhiều vùng đất màu mỡ, dồi dào tài nguyên thậm chí còn bị bỏ hoang vì việc vận chuyển nó quá khó khăn.
Số lượng người dân c·hết đói khắp nơi đều vẫn là rất nhiều.
Thậm chí các quốc gia đang có c·hiến t·ranh, tỉ lệ n·gười c·hết vì đói lên tới 30%
Nạn đói không chỉ riêng loài người, thậm chí Yêu Tộc cũng liều mạng mà chạy vào lãnh thổ loài người kiếm ăn.
Nhưng từ khi Hiệp Hội Phương Xa đến...
Thực sự họ đã thay đổi thế giới này.
Hiệp Hội Phương Xa sở hữu khả năng tạo nên cổng dịch chuyển.
Nhờ có nó mà các thành phố, các quốc gia đều dễ dàng giao thương với nhau.
Người dân cũng có thể đi đến những vùng đất màu mỡ để lao động mà không sợ việc hạn chế trong vận chuyển.
Vì lẽ đó mà các quốc gia đều phát triển vượt bậc.
Nạn đói cũng được giải quyết rất nhiều vì khả năng giao thương dễ dàng cũng như khả năng cho phép người dân tị nạn nhanh chóng.
Nhưng tất nhiên, Hiệp Hội Phương Xa không phải một vị thánh, họ không làm không công.
Những Lãnh Thổ này... Đều là các thế lực đau đớn chấp nhận chia ra cho Hiệp Hội Phương Xa sở hữu.
Đồng thời các thế lực phải đón nhận người phương xa mà không được phép kì thị ghét bỏ.
Đổi lại, Hiệp Hội Phương Xa cung cấp vô cùng nhiều tài nguyên quý giá và cần thiết.
Họ cũng xây rất nhiều cổng dịch chuyển ở khắp nơi.
Tất nhiên là những vùng cấm địa hay căn cứ thế lực sẽ bị hạn chế tạo nên cổng dịch chuyển.
Tất cả lãnh thổ của người phương xa này, đều vô cùng giá trị.
Đối với người phương xa, tài nguyên bổng lộc từ lãnh thổ này đã nhiều.
Nhưng họ không hiểu, chữ "nhiều" của họ, là "rất rất rất nhiều" đối với người dân bản địa bình thường.
Bổng lộc từ một tháng từ một lãnh thổ cường thịnh, có thể nói là đủ để bảo đảm Yêu Tộc ấm no nhiều tháng trời.
Chỉ với 3 lãnh thổ mà Thiên Vỹ Yêu Vương vừa nhận được cũng đã đủ để đảm bảo vấn đề tài chính cho Yêu Tộc suốt một năm.
"Kính chào Thiên Vỹ Yêu Vương." Lâm nương đứng dậy, chắp tay mà cúi chào.
Thiên Vỹ Yêu Vương vẫy tay chào.
"Xin chào nha ~ Cô hẳn là Lâm Nương, bang chủ Đan Nguyệt Bang nhỉ ?"
Nàng đưa tay ra mà nắm tay Lâm Nương.
"Vừa xinh đẹp, vừa tài giỏi, có được thật nhiều kỳ tài dưới trướng mình, thật sự là đáng ngưỡng mộ."
Lâm Nương ửng đỏ.
"A...! Không đến mức đó đâu, tôi cũng không có tài cán gì nhiều !"
Thiên Vỹ Yêu Vương vui vẻ mà áp sát gương mặt nàng mà ngắm nhìn.
Gần ! Quá gần.
Như thể nàng không biết không gian riêng tư là gì.
"Xinh đẹp thế này, tên Tình Kiếm quả thật là đồ ngốc mà."
"Hay có muốn gia nhập hậu cung của ta không ~? Ta sẽ cho nàng làm quý phi."
"Hậu...Hậu cung !!!?" Lâm Nương trợn to mắt.
"Đùa thôi, tới giờ ta vẫn ế mà." Thiên Vỹ Yêu Vương bật cười vì biểu cảm của Lâm Nương.
"Hai vị...Xin hãy về chủ đề chính của buổi thương lượng." Độc Giác Xà nghiêm nghị nói.
"Lâm Nương, hãy suy nghĩ về đề nghị của ta." Vô Thường mở lời.
Nàng ta nghe vậy, cười trừ mà ngồi xuống.
Thiên Vỹ Yêu Vuong nhìn Vô Thường.
Người này, rất có tiền.
Nàng có thể nhìn ra được.
Nếu nói dùng tiền bạc để dụ dỗ hắn, thật sự là khó lên trời.
Loại người này, muốn nhất vẫn sẽ là quyền lực.
Lâm Nương lúc này mới bắt đầu giơ tay.
"Lệnh Nhượng Quyền. Toàn bộ lãnh thổ giao cho Thiên Vỹ Yêu Vương."
"Lâm Nương ! Cô...!" Vô Thường lập tức đập bàn mà đứng dậy.
Độc Giác Xà không hề quan tâm phản ứng của Vô Thường, chỉ tiếp tục làm công việc của mình.
"Toàn bộ lãnh thổ của Lâm Nương đã được nhượng quyền cho Thiên Vỹ Yêu Vương."
"Thiên Vỹ Yêu Vương trở thành Đại Lãnh Chúa mới."
"Toàn bộ đặc quyền đã được trao lại cho Thiên Vỹ Yêu Vương."
Vô Thường cắn răng.
Con ả này...!?
Lâm Nương ngả người ra ghế mà thở phào.
"Vô Thường, ngươi nghĩ ta nghèo à ?"
"Ừ thì lấy hết gia sản của ngươi nghe cũng vui đấy, tiếc là ta ký hợp đồng với Ngạo Thiên rồi."
Nàng cũng không phải loại vì quá nhiều tiền mà bội ước.
"Được rồi. Việc tiếp theo, sẽ là do hai người quyết định."
"Thiên Vỹ Yêu Vương và Vô Thường."
Hai người nhìn nhau.
Biểu cảm của Thiên Vỹ Yêu Vương vô cùng điềm tĩnh.
Còn Vô Thường lúc này, tâm đã rất động.
Mồ hôi có chút chảy ra.
Thiên Vỹ Yêu Vương mở lời.
"Lệnh Bán."
Vô Thường giật mình.
"Tất cả lãnh thổ cho Lãnh Chúa Vô Thường."
Hắn trợn to mắt.
Thiên Vỹ Yêu Vương, trực tiếp thả một miếng mồi to tướng cho Vô Thường !
Toàn bộ lãnh thổ.
Độc Giác Xà chấp thuận.
"Lệnh đang được chờ Thiên Vỹ Yêu Vương xác nhận."
"Xin mời hai vị Lãnh Chúa thỏa thuận giá cả."