Chương 212: Đại Hội Minh Tưởng
Hồng Mân không khỏi ngây người.
Làm thế nào...?
Nàng không tin vào mắt mình.
Tâm Kiếm Tiểu Thư...? Giấu nghề sao?
Hắc Y Hội từng nhiều lần điều tra nội tình Dạ Hoàng.
Thực lực của Tâm Kiếm đáng lẽ Hắc Y Hội cũng biết rõ.
Nàng là lưỡi kiếm bén nhất của Dạ Hoàng.
Nắm giữ Tiên Ma Vạn Tượng Thể. Nàng được Hắc Y Thiên Ma gọi là "Tân Kiếm Tiên".
Vốn dĩ một người, chỉ có thể tu thành Ma hoặc thành Tiên, cũng do thể chất đặc thù này, năm xưa Kiếm Tiên mới từ tu vi Tiên Nhân, lại có thể Nhập Ma, trở thành Kiếm Ma.
Thể chất này có thể tiếp nhận cả Tu Ma và Tu Tiên.
Hồng Mân đã nhận định là với thể chất này, Tâm Kiếm hoàn toàn có thể sa vào Ma Đạo nếu không cẩn thận như vị Kiếm Tiên năm xưa.
Thế nhưng, thứ đang đứng trước mặt nàng, là vượt ngoài tầm hiểu biết của nàng.
Tu vi của Tâm Kiếm, hòa nhập làm một với tu vi của Minh Nhật bị nàng chiếm đoạt !
Tu vi mà nàng chiếm đoạt từ Bạch Thú, giờ phút này đã hoàn toàn thuộc về nàng !
Tâm Kiếm đme cả hai loại tu vi dung hợp làm một.
Từ đó trực tiếp đột phá !
Nàng sững sờ.
Không thể gọi là thiên tài nữa !
Đây là chân chính quái vật.
"Da thịt" mới lúc này của Tâm Kiếm đã độc một màu đen.
Đôi mắt tỏa ra ánh lửa vàng kim cùng vô số hoa văn vàng kim bay quanh thân thể tựa hồ như các dãi phi bạch.
Trông kỳ thực không rõ là thành ma hay thành tiên.
Ầm ầm.
Ầm ầm.
"C...Chuyện gì vậy...!?" Diệt Ma hoảng hốt.
Lãnh Yên lạnh gáy.
Thái Huy trợn mắt.
Hồng Mân, Tam Giác Mã sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Chỉ có Bạch Thú lúc này.
Thì cười.
Cười không thể ngừng được.
"Khục...Kha...Ha ha ha ha ha !!!"
Hắn ôm mặt mà cười.
"Không thể tin được !"
"Đại hỉ !"
"Đại hỉ nha !!!"
Diệt Ma nhìn Bạch Thú cười như điên như dại, hoàn toàn không hiểu chuyện gì.
Chỉ thấy Lãnh Yên đổ mồ hôi lạnh. Tay đã run run.
"Lão sống cũng đủ lâu, từng cảm nhận được cái chấn động này rồi."
Hồng Mân cũng vô cùng e ngại.
Quá sớm.
Quá sớm rồi.
"Phải cảm ơn ngươi...! Tâm Kiếm...! Khục...! Ha ha ha ha !!!"
"Đại Đạo Đường ! Đại Đạo Đường mở rồi...!!!"
Những kẻ sống đủ lâu ở đây, đều nhận ra chấn động kia mang ý nghĩa gì.
Ở một nơi vốn dĩ là không gian cách biệt cũng cảm nhận được.
Bởi vì chấn động kia không phải từ mặt đất.
Mà trong tâm của mỗi một sinh linh của Nhất Thế.
Đó là điềm báo cho Đại Đạo Đường đã mở ra.
Là do Tâm Kiếm.
Nàng ta đã đồng thời trở thành ứng viên chấp chưởng Thiên Đạo.
Cho cả hai vị trí Tiên và Ma.
Khiến cho Đại Đạo Đường cảm ứng được thế giới này không chỉ có một ứng viên, mà là nhiều ứng viên.
Làm cho nó xuất hiện sớm hơn rất nhiều.
"Tốt...! Tốt...! Ha ha ha ha !"
"Mọi việc được đẩy đi rất nhanh !"
Tâm Kiếm lườm Bạch Thú.
Tay đã bắt đầu nâng thanh kiếm vô hình của mình.
Để vô vàn hoa văn bay theo lơ lửng giữa không trung.
"Ngươi nói nhảm đủ chưa."
Gương mặt Bạch Thú lập tức ngưng trọng.
【Pháp Tắc Của Kiếm】
"Hít thở hàng vạn lưỡi kiếm đi."
Phụt.
Phập phập phập phập.
Từ trong thân thể Bạch Thú..
Vô vàn lỗ thủng được tạo nên.
Cả thân thể ngay lập tức nát bấy.
Hồng Mân không khỏi cả kinh trước cảnh tượng trước mặt.
Nàng ta... Biến không khí thành lưỡi kiếm cho chính mình.
Hồng Mân nhìn được từ nãy đến giờ, cách mà Tâm Kiếm sử dụng pháp tắc.
Pháp Tắc Của Kiếm của Tâm Kiếm... Sợ là đã đạt đến trình độ của Hắc Y Thiên Ma đại nhân.
Dùng kiếm chém đứt khái niệm.
"Ha...!" Bạch Thú bật cười.
Ngay lập tức, thân thể hắn đã hồi phục.
【Tái Tạo】
Chỉ trong phút chốc toàn bộ thân thể chịu đây thương tổn của hắn đã lập tức hồi phục.
Lại một kỹ năng lỗi mà Minh Nhật sở hữu...
Tuy nhiên, nàng cũng nhìn được.
Sử dụng pháp tắc rất tổn hại cho tinh thần.
Sử dụng pháp tắc đồng nghĩa với ép buộc tâm trí thay đổi nhìn nhận.
Nếu sử dụng quá nhiều, một người hoàn toàn có thể hóa thành kẻ điên.
Vừa mới bắt đầu, Tâm Kiếm đã lập tức sử dụng Pháp Tắc của Kiếm để chém đi khái niệm.
Chúng đều là những cách triển khai pháp tắc vô cùng hao tổn tinh thần.
"Tâm Kiếm Tiểu Thư."
"Trận đấu này cũng không phải là trận chiến của chỉ mình cô."
"Nên để chúng tôi giúp sức." Hồng Mân mỉm cười.
Nàng vẫn đang dùng Pháp Tắc Tử Vong giữ cho bản thân không phải đương đầu với thần c·hết.
Phút giây mà tinh thần của nàng không chịu nổi nữa, sẽ là thời khắc c·ái c·hết tìm đến.
Tam Giác Mã bẻ bẻ ngón tay.
"Mân Côi, pháp tắc của cô, sẽ ngăn chặn người bên ta phải c·hết đúng không ?"
"...Đúng." Nàng nhìn Tam Giác Mã, có chút bất an.
"Ngươi định...?"
"Phải." Tam Giác Mã cắt ngang nàng.
"Ta không phải kiềm chế nữa."
Tam Giác Mã hít một hơi thật sâu.
Lãnh Yên giật mình.
Hai bàn tay Tam Giác Mã bốc lên khí tức một trắng một đen.
"Thái Cực Thần Quyền...!"
Võ công bí truyền của Võ Đang.
Tại sao nó lại có trên người của Tam Giác Mã?
Hồng Mân nghiêm nghị nhìn.
"Nếu vậy... Nhất định phải g·iết được hắn trong một chiêu."
Nàng đã đưa tay ra niệm ấn.
Một lần ban cho tất cả sự bất tử. Nàng vẫn làm được.
Mỗi một lần thi triển pháp tắc, thời gian nàng còn duy trì trạng thái hiện tại sẽ giảm đi trông thấy.
Hồng Mân đã sẵn sàng đón nhận c·ái c·hết.
Nhưng nàng nhất định phải kéo thân xác của Minh Nhật kia theo.
Không có hắn, Bạch Thú từ nay về sau sẽ bị kiềm hãm đi rất nhiều.
Tam Giác Mã mỉm cười.
"Được."
Phừng.
Ngọn lửa trên mắt Tam Giác Mã đã ánh lên.
Một ngọn lửa bạc thuần túy.
【Thái Cực Minh Tưởng】
Trong mắt Tam Giác Mã lúc này, vạn vật chỉ còn hai màu trắng và đen.
Lãnh Yên không khỏi trầm trồ.
Chưa nói đến việc Tam Giác Mã làm sao có được Thái Cực Thần Quyền.
Vị này còn lĩnh ngộ được Minh Tưởng.
Thái Huy lúc này cũng dùng tay niệm ấn lên kiếm.
Ngọn lửa bạc ánh lên trên mắt hắn.
【Kiếm Hoa Minh Tưởng】
Lãnh Yên nhìn xung quanh, cười hô hô mà v·út râu.
"Không ngờ lão phu cũng có ngày phải dùng lại nó."
Ánh mắt lão cũng đã phừng lên lửa bạc.
【Thái Cực Minh Tưởng】
Diệt Ma, Độc Vương, Mr.Featherflight, Albert nhìn những người kia xuất ra Minh Tưởng.
Thẫn thờ.
"Albert. Mr.Featherflight. Hai ngươi có dùng Minh Tưởng được không ?"
"...Không." Cả hai đồng thanh.
Minh Tưởng vốn dĩ rất khó đạt được.
Tại sao ở đây trông nó như hàng đại trà vậy ?
"Như thế này mà các ngươi bảo không đi đánh Ma Thần được !? Con mẹ nó ! Nhìn cái đội hình này đi đánh 10 Ma Thần còn được !!! " Diệt Ma ngày một cáu trước cảnh tượng hiện tại.
"Thứ họ thiếu, chỉ có lý do thôi." Albert trầm tư.
Tâm Kiếm chỉ là một lưỡi dao cho Dạ Hoàng.
Nàng ta không có lý do phải tung hết sức mình đánh với Hồng Mân.
Trương Đường không đánh đồng tộc.
Thái Huy...Lãnh Yên... mạnh. Nhưng về cơ bản kỹ năng của họ không ứng đối được với Hồng Mân.
"Chúng ta... Kiếm chỗ nào nấp được không ? Hiện trường như thế này, ta sợ là sẽ c·hết mười mấy cái mạng."
"Ta đồng ý." Diệt Ma giơ tay đồng tình.
"Ta cũng đồng ý." Mr.Featherflight đã quay đi kiếm chỗ nấp.
"...Đi thôi." Albert đã quay đầu đi.
Trâu bò đánh nhau, tụi này c·hết.
Bạch Thú nhìn những người hắn đang đối mặt.
"Lại là những con mắt đó."
"Ta nhất định phải móc mắt tất cả các ngươi."