Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 179: Chiếm Đoạt Vạn Vật




Chương 179: Chiếm Đoạt Vạn Vật

Chỉ trong giây lát, Sảnh Đường của Lăng Mộ Ma Thần đã trở nên náo loạn.

Vô số Luyện Vương của Hắc Y Hội đã lao đến.

"Ha..."

Albert hít một hơi thật sâu.

【Sư Vương Lâm Trận】

Thân thể hắn toát ra khí tức vàng kim.

Hai bàn tay được bao bọc bởi một làn sương mờ ảo, tạo thành hình hình cặp móng vuốt to dài.

Tiếng gầm to lớn vang vọng khắp sảnh đường.

Ngay lập tức, toàn bộ Luyện Vương và Hóa Đế của nhân tộc đều cảm nhận được một luồng khí lạ thường tràn vào thân thể.

Ngay sau đó, sự áp chế bởi độc tố ban nãy của toàn bộ mọi người đều đã bị hủy bỏ.

"Lợi hại...!" Lãnh Yên nghĩ thầm.

【Sư Vương Lâm Trận】là tuyệt kỹ của nhà Braveheart.

Chỉ cần Sư Vương Lâm Trận, thế cục sẽ đổi chiều.

Đó là câu nói mà người Đế Quốc được nghe từ bé.

Khi một Braveheart sử dụng khả năng này, toàn bộ đồng đội của hắn sẽ được hóa giải khỏi độc dược, lời nguyền tạm thời.

Đồng thời sức chiến đấu cũng sẽ được tăng lên một cách rõ rệt.

Bởi khả năng này mà các nước phương Tây khác đều rất e ngại đối đầu với quân đoàn Đế Quốc.

"Hahaha. Nghe danh gia tộc Braveheart của Đế Quốc đã lâu, không ngờ lợi hại như vậy." Thái Huy lúc này đã một mình một kiếm lao đến Hồng Mân.

Trong khi đó những người khác đã bắt đầu đối đầu với người của Hắc Y Hội.

Hương hoa nồng nặc đã phảng phất ra không khí.

Đi kèm nó là những cánh hoa bay xung quanh lưỡi kiếm.

Đường kiếm mỹ lệ kia cứ vậy quét đến cổ Hồng Mân.

Hồng Mân nhẹ nhàng dùng một tay xé rách lá bùa mình đang cầm.

Xoẹt.

Nhát kiếm kia cứ vậy sượt qua cổ Hồng Mân, như thể nàng ta không hề tồn tại.

Ngay sau đó.

Thái Huy trợn mắt.

Cổ hắn đã bị cắt một đường dài, máu bắt đầu tuôn ra liên tục.

Hắn vội dùng tay giữ lại v·ết t·hương, tránh để máu chảy.

"Chậc."

【Sinh Hoa】

Bàn tay của hắn tỏa ra hơi ấm, ngay lập tức chữa trị cho vết cắt ngay cổ.

Đồng thời thu kiếm.

Dùng chân đá vào thân thể Hồng Mân để tạo khoảng cách.

Hồng Mân bình thản dùng tay đỡ lại cú đá kia.

Chấn động kinh khủng từ bàn tay và đôi chân kia chạm vào nhau khiến mặt đất tại chỗ đó vỡ nát.

Thái Huy ngay lập tức nhảy ngược về.

Kiếm lại rút khỏi vỏ, mang theo hương hoa và những cánh hoa mai.

Hồng Mân lại cầm lá bùa.

【Chiếm Đoạt Vạn Vật】

Khựng.

Bỗng dưng cơ thể không thể cử dộng.

Sau lưng là Tâm Kiếm đang vươn bàn tay ra.



Bàn tay đó của hắn đã hóa màu đen bóng.

Với chi chít hình xăm liên tục chuyển động.

"Ban nãy cô xé lá bùa làm vô hiệu đòn đánh của ta nhỉ?" Thái Huy mỉm cười.

"Tâm Kiếm, làm đi."

【Chiếm Đoạt: Chuyển Động】

Thái Huy ngay lập vung kiếm xuống.

【Mai Hoa Trảm】

Vút.

Không còn là những cánh hoa, đường kiếm nở ra vô số bông hoa mai tươi rói.

Sau đó đường kiếm trực tiếp chém đến Hồng Mân.

Theo sau đó là Tâm Kiếm lúc này từ đằng sau cũng đã rút ra thanh thái đao của mình.

【Trả Vạn Vật Về Cho Đạo】

【Kiếm Này Chém Đạo Không Chém Người】

Hồng Mân nằm ngay giữa hai đường kiếm kia, vào thế gọng kìm.

RẦM.

"Cái đó...!" Lãnh Yên đang chiến đấu nhìn sang, không khỏi rung động.

Ngay lúc hai lưỡi kiếm kia chạm vào nhau.

Một hố đen to lớn được tạo lên ngay cơ thể Hồng Mân.

"Thú vi." Nàng không khỏi trầm trồ.

Mặc cho phần thân dưới đang bị hố đen kia phá hủy.

Hai kỹ năng này, có tương thích.

【Trả Vạn Vật Về Cho Đạo】và 【Kiếm Này Chém Đạo Không Chém Người】tương tác với nhau.

Vì hai kỹ năng đều liên quan đến Đạo, có lẽ vì thế mà tạo nên khả năng đặc biệt này.

Có rất ít kỹ năng có thể kết hợp lại với nhau như vậy.

"Lợi hại ! Hai người các ngươi luyện tuyệt chiêu này từ đâu vậy !?" Lãnh Yên không khỏi trầm trồ.

"Vô tình thôi !" Thái Huy nhe răng cười.

Thái Huy và Tâm Kiếm từng đấu với nhau.

Năm đó khi hai kỹ năng này chạm vào nhau, đã phát sinh ra dị biến này.

"Quả thật rất thú vị."

Hồng Mân mỉm cười.

Mặc cho thân thể đã chỉ còn nửa thân trên.

Mái tóc rũ xuống che một bên.

"Nhưng với chừng này, Yêu Vương các vị còn không g·iết được."

Hồng Mân mỉm cười.

Thái Huy ngay lập tức cảnh giác, chém thêm một kiếm tới phần đầu của nàng ta.

Tâm Kiếm cũng ngay lập tức vung kiếm.

Xoẹt.

Vừa nghe âm thanh đó, cả hai người cùng giật mình.

Trong một khắc, cả hai cảm nhận được như đầu mình vừa bị chặt đứt.

Bàn tay của Tâm Kiếm điên cuồng chuyển động.

【Chiếm Đoạt Vạn Vật】

【Chiếm Đoạt: Thương Tổn】



Thương tổn vừa rồi ngay lập tức biến mất.

Đầu hai người liền lại.

"Ha... Cảm ơn ngươi." Thái Huy giật thót.

Lại là kỹ thuật quỷ dị đó.

Đòn đánh vào Hồng Mân lại gây thương tổn cho chính Thái Huy và Tâm Kiếm

"Không ngờ Dạ Hoàng sinh ra một con quái vật mạnh đến vậy."

"Tâm Kiếm Tiểu Thư, tiểu thư có học tập pháp tắc đầy đủ không ~?"

Hồng Mân trêu ghẹo.

"Tiểu thư...?" Lãnh Yên không tin vào lời Hồng Mân vừa nói.

Tâm Kiếm làm lơ trước lời nói kia.

Thân mang một bộ y phục không lộ rõ đường cong.

Mặt đeo một chiếc mặt nạ Hannya đen tuyền.

Hai người vừa hồi phục thương tổn, nhìn lại đã thấy Hồng Mân trước mặt đã biến mất.

"Cô ta đâu rồi !?" Lãnh Yên không khỏi bất ngờ.

Tâm Kiếm và Thái Huy cùng lúc chỉa kiếm lên.

Lãnh Yên nhìn lên.

Hồng Mân đang đứng trên trần nhà.

Lộn ngược so với tất cả.

"Hai vị... làm sao biết được vị trí của Hồng Mân?" Hắn ngờ vực.

"Nhìn sợi xích từ Diệt Ma là được." Thái Huy bình thản nói.

【Thuật Tra Khảo】vẫn còn hiệu lực.

Vô tình sợi xích kia trở thành thứ định vị vị trí của Hồng Mân.

"Công pháp của cô ta... quả thật có nhiều phần quỷ dị."

Tâm Kiếm ngước đầu lên nhìn.

Chiếc mặt nạ Hannya kia trông thập phần đáng sợ.

Bàn tay đen tuyền kia một lần nữa vương ra.

【Chiếm Đoạt Vạn Vật】

【Chiếm Đoạt: Không Gian.】

"A...!" Lãnh Yên giật mình.

"Là phép thuấn di !?"

"Không...!"

"Trần nhà...!"

Tâm Kiếm ngay sau khi thi triển, Trần nhà cao vô cùng, cách sàn cả trăm mét ngay lập tức bị gập lại.

Bây giờ khoảng cách t·ừ t·rần nhà đến sàn nhà chỉ có 5 mét.

Vô số Luyện Vương của Hắc Y Hội đang bám trên tường đồng thời bị đẩy thẳng xuống đất.

Tâm Kiếm có thể rút gọn không gian này thấp hơn nữa, nhưng như vậy có thể hạn chế chuyển động của mọi người.

"Cảm own~" Thái Huy ngay lập tức nhảy bật lên.

Lưỡi kiếm kia lại nở ra vô vàn bông hoa tuyệt đẹp.

Hồng Mân không buồn né tránh.

Thái Huy lần này không nhắm vào nàng.

"Chân."

【Chân Kiếm Mai Hoa - Thức Thứ 1】

【Kiếm Sinh Hoa】

Rầm.



Trần nhà lập tức vỡ vụn.

Từ những mảng đá trần nhà rơi xuống, vô số bông hoa nở rộ.

Thế nhưng Hồng Mân không chịu chút thương tổn nào.

Thái Huy cứ vậy rơi tự do xuống.

"Quỷ dị thật sự."

"Tâm Kiếm, ngươi lo lũ Hắc Y Hội kia trước đi."

Tâm Kiếm vương bàn tay đen kia ra.

【Chiếm Đoạt: Vận Tốc】

Ngay lập tức vô số tảng đá đang rơi xuống đã ngừng lại.

Tâm Kiếm nhảy lên cao.

【Chiếm Đoạt: Chuyển Động】

Khựng.

Ngay lập tức toàn bộ Luyện Vương của Hắc Y Hội đã ngừng chuyển động.

Lúc này, Tâm Kiếm mới bắt đầu rút ra thanh kiếm còn lại sau lưng.

【Trả Vạn Vật Về Cho Đạo】

Vút.

ẦM.

Toàn bộ tảng đá khổng lồ t·ừ t·rần nhà đang lơ lửng lúc này bắn đi.

Nhắm chính xác vào toàn bộ Luyện Vương đang bất động.

Đồng thời trần nhà bị thu hẹp lúc này cũng bành trướng trở về nguyên vẹn.

Nhưng trần nhà vẫn bị vỡ nát.

Tốc độ kinh người, chỉ bằng vận tốc như đạn bắn mà khiến tảng đá phải vỡ nát khi v·a c·hạm vào các Luyện Vương.

"Gì vậy...!?" Lãnh Yên trợn mắt nhìn.

Dù trần nhà đã vỡ tung.

Để lại một mảng đen kỳ dị đằng sau trần nhà.

Nhưng Hồng Mân vẫn đứng treo ngược như thể trần nhà chưa hề bị vỡ nát.

"Dạ Hoàng điên thật rồi, tạo nên một con quái vật như vậy."

Nàng khoanh tay thở dài.

"Haha...! Toàn bộ Luyện Vương của Hắc Y Hội đều chỉ trong một chiêu của Tâm Kiếm b·ị đ·ánh gục ! Xem ra Hắc Y Hội cũng chỉ có vậy thôi !?" Diệt Ma lúc này đã phá được tấm bùa phong ấn miệng của mình, lập tức cười khàn.

Nàng cầm trên tay một lá bùa.

Vẫn dùng một tay xé rách.

Thái Huy sững người.

Toàn bộ mọi người lúc này bất động.

Hả ?

Khựng.

Lãnh Yên trợn mắt mà nhìn quanh.

Trần nhà đã khôi phục trở lại như ban đầu, không có một vệt chém nào của Thái Huy.

Thái Huy và Tâm Kiếm vẫn đang đối mặt với Hồng Mân dưới mặt đất.

"Cảnh tượng này...!"

Đây là trước khi mọi người bắt đầu chiến đấu !?

"Lại trò quỷ dị gì nữa đây?" Thái Huy gãi đầu.

"Là thời gian." Tâm Kiếm đáp.

Lại rút thanh kiếm nàng đeo sau lưng.

"Ả ta quay ngược thời gian."