Chương 178: Thái Huy
Độc Vương - Băng Quân lúc này trông vô cùng khó chịu.
Ở lần họp Thiên Đỉnh hắn không xuất hiện.
Bởi lẽ lúc đấy nghi lễ trở thành Màu Đen của Atrum Pestis đang được thực hiện.
Vì thế nên mới ở lần tiến công này, hắn mới gặp mặt Hồng Mân.
Không thể nghi ngờ được, Hắc Y Hội này chứa đựng quá nhiều bí mật kinh thiên động địa..
Đến cả độc tố vừa vào cơ thể hắn cũng lợi hại không kém.
Vốn tự cho mình là vạn độc bách xâm, không thể ngờ được loại độc này lại có hiệu quả với hắn.
"Ngươi bảo rằng Hắc Y Thiên Ma ra lệnh ngươi giữ chúng ta tại đây, tại sao ?"Mr.Featherflight mở lời.
"Để ngăn các ngươi tiến đánh Ma Thần."
"...Cái ? Vậy mà ngươi vẫn bảo Hắc Y Thiên Ma đứng về phe loài người !?"
Hồng Mân niệm chú lên lá bùa trên tay.
Sau đó phóng nó lên không trung.
Từ lá bùa ấy mà tạo nên huyễn cảnh.
Yêu Ma khắp nơi.
Loài người bị cầm tù, nô lệ.
Ngọn núi Thiên Đỉnh bị hủy diệt.
"Hắc Y Thiên Ma bảo vệ nhân loại khỏi viễn cảnh này."
"Viễn cảnh mà loài người bị kéo đến bờ vực diệt vong, chỉ còn sót lại một ít làm lương thực cho Ma Tộc và Yêu Tộc."
"Nếu các ngươi t·ấn c·ông Ma Thần, điều đó nhất định xảy ra."
"Tại sao cô chắc chắn như vậy?" Lãnh Yên hỏi một cách đầy ngờ vực.
"...Vì giờ phút ngươi t·ấn c·ông Ma Thần, ngươi sẽ chọc giận hắn."
"Thời Đại Yêu Ma sắp tới là không thể tránh khỏi, loài người chỉ có thể lựa chọn một con đường sống cho mình qua thời đại đó, hắn diệt vong hoàn toàn mà không còn cách phục hưng."
"Hắc Y Thiên Ma đã thỏa hiệp với Thiên Vỹ Yêu Vương, bảo đảm cho lãnh thổ của loài người khi Thời Đại Yêu Ma bắt đầu sẽ không bị biến chuyển nhiều, thậm chí là không đi đến mức độ trở thành nô lệ cho Ma Tộc."
"Tất nhiên, ngươi vẫn sẽ phải cống nạp lễ vật cho Yêu Tộc và Ma Tộc."
"Nhưng đó là con đường sống cho nhân loại."
"Thời khắc các ngươi tiến đánh Ma Thần, không còn thỏa hiệp nào có thể xảy ra."
"Loài người sẽ chỉ còn có con đường c·hết."
Toàn bộ mọi người trầm tư.
"Thế ý ngươi, là bọn ta phải làm trâu làm ngựa cho lũ Ma Đạo !?" Albert phẫn nộ.
"Nhà Braveheart có câu nói nổi tiếng. Ngươi có thể đánh mất tất cả, chứ không được phép đánh mất hi vọng." Hồng Mân đáp lại.
"Ngươi chấp nhận đánh mất hi vọng phục hưng của loài người sao ?"
"Cái c·hết còn hơn tù đày!" Albert gầm lên mà đáp.
"Không có vinh quang gì cho c·ái c·hết đó cả. Chỉ có kết thúc cho nhân loại." Nàng lắc đầu.
"Việc gì khiến cô chắc chắn là loài người sẽ thua?" Lãnh Yên ngờ vực mà nhìn Hồng Mân.
"9 Luyện Vương, 1 Hóa Đế. Đây là lực lượng loài người chuẩn bị để tiến đánh Ma Thần."
"Các ngươi ngu xuẩn đến mức nào vậy?" Nàng lạnh lùng nhìn tất cả mọi người.
Đôi mắt sắc lạnh.
"Nếu các ngươi không tự đánh nhau suốt bao nhiêu năm qua, giữ gìn Luyện Vương, Hóa Đế cho nhân loại, giờ phút này chắc hẳn có sức đối kháng, thậm chí là sản sinh ra một hai vỊ Tiên Nhân."
"Nhưng bây giờ 9 Luyện Vương, một Hóa Đế."
"Các ngươi không có đủ sức đối trọng với thế lực Ma Tộc."
"Ngươi thật sự nghĩ Ma Tộc không biết Ma Thần khi đạt đến Tâm Ma sẽ yếu đi sao?"
"Chúng không phái người bảo vệ một nhân vật quan trọng đến vậy của Ma Tộc?"
Hồng Mân đưa bốn ngón tay ra.
"Bốn kẻ được phái đến để bảo vệ Ma Thần."
"Tứ Đại Ma Đế của Ma Tộc."
"...Ma Đế !!?" Tất cả cùng sửng sốt.
"Với tính cách của Ma Tộc, sợ rằng các ngươi trước khi đối đầu với Tứ Đại Ma Đế, còn phải đối đầu với Yêu Tộc trước nữa."
"Ít nhất là Tứ Đại Yêu Vương."
"Nếu các Yêu Vương, Yêu Đế đang ẩn mình xuất hiện thì còn có thể nhiều hơn."
Sự thực theo tương lai đã chứng minh điều đó.
Ma Tộc coi Yêu Tộc như những kẻ bám lấy Ma Đạo của mình.
Chúng coi thường và bắt Yêu Tộc phải chịu tổn thất trước khi chúng động đến móng tay.
Cũng vì lý do đo mà Thiên Vỹ Yêu Vương trong rất nhiều tương lai phải t·ử t·rận để bảo vệ Ma Thần.
"Động tới một cọng móng tay của Ma Thần cũng không được."
Hồng Mân thẳng thắn nói.
Tất cả những gì nàng nói đều là sự thật.
Thiên Vỹ Yêu Vương sẽ thỏa hiệp với Ma Tộc để chừa đường sống cho nhân loại.
Thậm chí là từ sau màn giật dây, giữ cho nhân loại hi vọng để phục hưng.
Nhưng nếu nhân loại t·ấn c·ông Ma Tộc vào thời điểm này, mọi hi vọng thỏa hiệp với bên Ma Tộc đều về không.
Lãnh Yên, Độc Vương, Diệt Ma, Mr.Featherflight đều trầm mặc.
Họ đều nhận định nếu đúng như lời Hồng Mân nói, họ tấn conog Ma Thần chỉ có một con đường c·hết.
"Vậy tại sao Hắc Y Thiên Ma không giúp loài người đánh bại Ma Thần ?"
"Vì ngài ấy không muốn." Hồng Mân bật cười.
Nàng không nói hết, vì Thuật Tra Khảo còn đang dính lên thân thể.
Hắc Y Thiên Ma không chỉ không muốn, mà còn cần Ma Đạo được lập nên.
Để đảm bảo Bạch Dạ không diễn ra.
Thái Huy bẻ bẻ cổ.
Hắn bước lên trước.
Ngay sau đó Tâm Kiếm cũng bước lên.
"Lảm nhảm một hồi, ý của ngươi tóm gọn lại vẫn là loài người không có khả năng thắng Ma Tộc ?"
"Tốt nhất nên chịu đô hộ?"
Thái Huy cầm một vò rượu lên mà uống.
Tâm Kiếm đã đặt tay lên thanh thái đao của mình.
Hồng Mân khoanh tay nhìn hắn.
"Mai Hoa Kiếm Khách của Hoa Sơn..."
"Tương truyền lúc trẻ khinh cuồng, một mình một kiếm đối đầu cả thiên hạ."
"Người đạt được Luyện Vương trẻ tuổi nhất một ngàn năm qua."
"Đạt được Luyện Vương khi mới 5 tuổi."
Lãnh Yên nhìn Thái Huy.
"Hóa ra Hắc Y Hội cũng có lúc lầm, tuy Mai Hoa Kiếm Khách đạt được Luyện Vương lúc trẻ, nhưng cũng là lúc 17 tuổi, trẻ nhất vẫn là Vô Lạc của Võ Đang năm 15 tuổi..."
Hồng Mân lắc đầu.
"Là hắn lừa dối tất cả các ngươi."
"5 tuổi hắn đã đạt Luyện Vương rồi."
"Tiết lộ bí mật của người khác vui lắm sao?" Thái Huy bật cười.
Phừng.
Khí thế ngút trời toát lên.
Lãnh Yên giật hết cả mình.
Áp lực này.
Tương đương với Hóa Đế ...?
"Nói thật, trong số những Luyện Vương ở đây, ta dè chừng loại người như ngươi nhất đấy Thái Huy."
"Loại thích ẩn dấu tu vi."
Tay của Thái Huy đã chạm vào chuôi kiếm.
"Vốn dĩ hoàn toàn có thể đạt đến Hóa Đế Đỉnh Phong, nhưng lại tự mình kiềm hãm tu vi."
"Giữ mình ở Luyện Vương Đỉnh Phong suốt bao lâu nay."
Hắn đã hạ trọng tâm xuống, vào thế sẵn sàng rút kiếm.
"Căn cơ vững chắc, tiền đồ vô lượng."
"Ta không cần cái hư danh Hóa Đế mà đánh đấm chả ra đâu."
"Còn lựa chọn của nhân tộc là gì, không cần vị Hắc Y Thiên Ma kia lựa chọn giúp."
Hồng Mân thở dài, rút một lá bùa ra.
"Thế là bây giờ vị Mai Hoa Kiếm Khách này muốn đánh nhau?"
"Ngươi đoán xem?" Thái Huy trả lời.
"Mùi hương này..." Lãnh Yên bất ngờ.
Là mùi hương đặc trưng của Mai Hoa Kiếm Pháp.
"Cả ta nữa."
Soạt.
Thanh kiếm được rút ra.
Không khỏi khiến mọi người ngạc nhiên.
Lưỡi kiếm đen xì.
Khi rút ra trông nó như thể chất lỏng.
Chảy ra từ võ kiếm mà định hình thành một lưỡi dao.
"Lâu lắm rồi ta không được thấy Hắc Dạ Đao" Hồng Mân vỗ tay.
"Được. Tới đi."
"Đại nhân bảo không để các ngươi c·hết, nhưng không bảo không được đánh các ngươi một trận."
RẦM.
Vừa nói xong.
Sàn đất đã vỡ tung.
Trương Đường bộc lộ bá khí của Hóa Đế áp bực quần hùng.
Đến cả Luyện Vương của Hắc Y Hội cũng có chút bất ngờ.
"Hóa Đế Đỉnh Phong..." Người của Hắc Y Hội cùng có chung suy nghĩ.
"Chờ các ngươi nói lâu thế này, ta đã rất buồn ngủ rồi."
"Ta không quan tâm các ngươi lảm nhảm cái gì."
"Đánh nhau được chưa?"
Hai bàn tay hắn tỏa lên một luồng khí trắng và đen.
Đôi mắt của Trương Đường lúc này đã hóa màu bạc.
"...Hắn có cả Minh Tưởng." Hồng Mân dò xét thực lực của kẻ địch.
"Thất lễ rồi, Mai Hoa Kiếm Khách nói đúng."
"Bỏ cuộc mà không có một chút đấu tranh cũng không phải là đường lối của Võ Đang."
Các vị Luyện Vương khác cũng bắt đầu rút binh khí.
Thái Huy và Trương Đường có thể nói là những kẻ đáng ngại nhất ở đây.
Nhưng nếu Hắc Y Thiên Ma ở đây, vốn dĩ chừng này là chưa đủ đánh bại ngài ấy.
Biến số nằm thực sự ở đâu ?