Chương 60: Cái Bẫy
Trong lúc bối rối vì cảm giác có thứ gì đó áp sát, một trong hai tên Tiến Hóa Nhân vừa có ý định ra tay không kịp làm ra tư thế phòng thủ, chỉ tạm thời lách người tránh sang một bên. Tuy nhiên, cũng chính vì hành động chủ quan ấy mới khiến gã ta trở thành mục tiêu của tên F1 còn lại.
Phập... Hự... Hự...
Phần thân dưới của gã, tính từ thắt lưng đến chân nháy mắt đã bị một lực lượng cực kỳ khủng kh·iếp quét qua, chẳng khác gì thân cây chuối bị người ta dùng dao phay chém mạnh, đứt lìa ngọt xớt.
Đợi tới lúc gã ấy hoàn hồn nhìn xuống mới phát hiện thân thể đã không còn lành lặn, máu cùng ruột gan trôi tuột thành vũng, cơn đau lúc này mới ập đến khiến gã chỉ biết há hốc mồm, sau đó đôi tay co giật mấy lượt thì mọi sự xem như chấm hết, thêm một mạng cứ thế tiếp tục ra đi.
Tất cả mọi diễn biến chỉ chưa đầy vài phút thời gian, hai Tiến Hóa Nhân trong tổng số sáu người xông lên đầu tiên còn chưa thể tạo ra bất cứ giá trị nào đã vội vã ngã xuống. Những kẻ còn lại nhất thời lâm vào kinh hoảng, nhanh chóng tụ lại một chỗ, ánh mắt người nào người nấy không dám rời khỏi cơ thể hai tên F1 đang liếm mép đừng đằng xa.
- Mẹ nó, F1 sao có thể lợi hại như thế...
- Tiêu rồi, tụi này nhất định không phải F1...
Bất giác có hai tên cùng nhau cất tiếng, lại đảo mắt nhìn sang tựa như hiểu được suy nghĩ của đối phương, cứ thế bọn chúng gật đầu lui nhanh về phái sau, mặc kệ hai gã còn lại muốn làm gì thì làm.
Lúc ấy, gã cầm đầu như ánh chớp xẹt qua, gầm vang.
- Tránh ra...
Cùng với âm thanh của gã là một quyền mang theo thứ sức mạnh như cả ngọn núi nện thẳng tới hướng tên F1 gần nhất, cũng là tên vừa ra tay bất ngờ cắt đứt nữa thân thể kẻ xui xẻo vừa rồi.
Tên F1 tựa như có lý trí, chỉ thấy nó mở lớn đôi mắt, sau đó bàn tay to như cái bánh xe nhanh chóng nắm lại, đồng dạng chân bước lên một bước giáng ra một quyền trực tiếp đón lấy.
Rầm...
Quyền đối quyền, sức mạnh đối sức mạnh.
Hai nắm đấm một to đen xì tối tăm, một nhỏ vàng kim rực rỡ cứ thế v·a c·hạm.
So sánh để thấy mặc dù gã cầm đầu lúc này đã to lớn hơn người bình thường rất nhiều nhưng nếu đứng cạnh F1 kia thì cũng chỉ như đứng bên cạnh một tòa tháp nhỏ, không hề có chút gì gọi là cân xứng.
Tưởng chừng gã ta cũng sẽ có kết cục như hai tên đồng bọn ban nãy, nhưng không, khi hai nắm đấm kéo theo tiếng gió ù ù đụng thẳng đến nhau phát ra âm thanh chẳng khác gì hai quả tạ sắt va đập, trong chớp mắt, sức bộc phát chấn cho gã cầm đầu đạp mạnh chân lui liền ba bước, về phần tên F1 tuy đứng tại chỗ, vẫn giữ nguyên tư thế đưa tay về phía trước, nhưng ngay giây tiếp theo bỗng xuất hiện những vết rạn nứt.
Vết rạn càng lúc càng mở rộng, kéo dài từ mu bàn tay lên đến bả vai.
Bùm!
Bất thình lình những vết rạn tự nhiên đỏ rực như bị xối vào dung nham nóng chảy, tức khắc nổ ẩm một tiếng bắn tung tóe máu thịt văng khắp nơi.
Tên F1 mở to mắt, có chút không dám tin vào cơ thể mình cứ thế lại bị một gã nhân loại nhỏ nhoi hủy hoại, ánh mắt đen ngòm thất thần trong thoáng chốc, rồi tựa như chọc vào dã tính còn sót lại của tính chất thây ma, tên ấy ngửa mặt lên trời rống to, tiếng rống khủng kh·iếp dọa cho hàng trăm hàng ngàn xác sống đứng xung quanh nhất thời run rẩy phải ôm đầu quỳ xuống.
Dĩ nhiên, mấy tên thợ săn còn lại, bao gồm cả những kẻ tính toán đục nước béo cò đang ẩn nấp quanh đây cũng giật mình, vài kẻ không chịu được còn đang có ý định quay lưng bỏ chạy.
Khi ấy ở trên cao, Leo hơi nhướng mày, miệng lẩm bẩm.
- Này Michael, chúng ta có nên...
Gã trọc đưa tay xoa xoa cái đầu bóng lưỡng, cười khì khì đáp lại.
- Chưa vội, tên có kỹ năng Bất Hoại kia đã chạm tới cấp độ E2 rồi, cứ để xem sao! Vả lại tin chắc bọn X cũng chưa xuất toàn lực đâu, bọn chúng đang chờ nhóm E4 của chúng ta đến rồi mới hốt trọn một mẻ! Ha ha... Trò chơi càng ngày càng hứng thú rồi...
Leo quay sang nhìn gã trọc, cười khổ không biết phải nói sao với kẻ điên ưa thích làm việc theo kiểu thần bí như thế, chậc chậc lưỡi gã nói.
- Thật sự mà nói thì tôi có chút tội nghiệp cho bọn chúng khi lại chơi trò chơi trí óc với anh, chắc đến tận lúc này bọn chúng vẫn nghĩ chúng ta chỉ dùng mấy tên E1 làm nhiệm vụ đánh lạc hướng...
Quay lại cuộc chiến.
Tiếng rống của tên F1 vừa dừng thì nó đã dùng ánh mắt căm phẫn như muốn lập tức lao lên xé toạc cơ thể gã nhân loại vàng chóe ngứa mắt đang đứng đối diện.
Lúc này tên F1 còn lại cũng đã chạy đến bên cạnh, cả hai âm thầm dùng phương thức riêng biệt để giao tiếp, sau vài giây trao đổi, mặc dù rất muốn xông lên tiếp tục xử lý đám con người trước mặt, nhưng lại vì một điều gì đó khiến chúng chỉ dám hung hăng trừng mắt, phát ra vài loại âm thanh điều khiển đám thây ma đứng lên, di chuyển bao bọc lấy boongke một bước không rời.
Hành động của bọn chúng cho đến hiện tại thì bất cứ ai cũng nhìn ra đây đã không phải là những con xác sống bình thường nữa rồi, ít nhiều gì đám này cũng đã có chút lý trí nhất định, rõ ràng phía sau bọn chúng đang có người điều khiển.
Sỡ dĩ nói thây ma đáng sợ bởi vì chúng điên dại lại có thể l·ây l·an d·ịch b·ệnh một cách nhanh chóng, thực chất nếu một khi đã thích ứng được với hoàn cảnh như bây giờ thì đối với trí tuệ con người, thây ma chẳng qua chỉ là một đám dã thú ô hợp chẳng có quá nhiều sự uy h·iếp, có thể trước đây bởi vì ỷ lại không kịp thời trở tay, hoặc thậm chí một phần nguyên nhân lớn nhất chính là do con người trong vô tình tạo ra điều kiện tốt nhất cho sự bành trướng số lượng người bị l·ây n·hiễm. Nói chung có rất nhiều nguyên nhân chủ quan lẫn khách quan mới khiến thế giới chao đảo.
Tuy nhiên, nếu thây ma có lý trí, có người đằng sau thao túng thì đó lại là một khái niệm hoàn toàn khác.
Hãy thử giả thiết, nếu một đội quân do hàng ngàn thậm chí hàng trăm ngàn F1 hành động có tổ chức bài bản, biết hổ trợ cùng tiến thoái lại mang theo đặc tính khủng kh·iếp của chúng thì q·uân đ·ội nào có thể ngăn cản. Thậm chí nếu số lượng đó là F2, F3 thì mức độ nguy hiểm không phải chỉ tính theo cấp số nhân thông thường.
Bởi vậy, hiện giờ trong đầu ai nấy đều đang dâng lên những ý nghĩ tương đối giống nhau, đó chính là chuyện đang xảy ra trước mắt đã vượt khỏi khả năng của bản thân, chín phần mười bên trong đang ẩn chứa những điều ám muội có thể vô cùng hung hiểm. Nhiều kẻ rục rịch ý định quay lưng, tốt nhất chuồn ra khỏi bãi nước đục lần này, phần thưởng có tốt thì cũng phải còn mạng mới dùng được, càng âm thâm gọi tên mười tám đời tổ tông kẻ phát ra thứ nhiệm vụ đi tìm c·hết lần này để xả cơn tức.
Chỉ có điều, ngay khi mấy nhóm ẩn nấp ở bên ngoài tính toán rời khỏi thì trong phạm vi bán kính mấy kilomet lấy boongke làm trung tâm đột nhiên vang lên hàng chục tiếng rống khác nhau. Theo mỗi tiếng rống là hàng chục âm thanh của Kẻ Báo Hiệu vang lên chí chóe chói tai. Mơ hồ có dấu hiệu bao vây lấy mọi con đường không chừa bất cứ kẽ hở nào để cho những người đang có mặt rời đi.
- Anh... Chuyện này...
Nặc Ma ngối xổm bên một gốc cây lớn, ngước mặt nhìn quanh quẩn hồi lâu mới lên tiếng.
- Rốt cuộc anh hiểu rồi!
Nặc Na chớp chớp đôi mắt xanh lục, thở ra một hơi thật mạnh đáp.
Qua chừng vài phút ổn định lại cơ thể, gã mới tiếp tục.
- Hừ! Chẳng cần biết trong nhiệm vụ này là ai chơi ai, nhưng chúng ta có thể tranh thủ được...
- Rốt cuộc có chuyện gì vậy anh? Có thể nói cho em biết được chứ?
Nặc Ma đứng phắt dậy, giọng ồm ồm có vẻ hiếu kỳ.
Khẽ liếc sang gã to con bên cạnh, Nặc Na cân nhắc lại lời nói rồi mở miệng.
- Theo anh suy đoán tất cả mọi việc có thể là như thế này! Đầu tiên Tập Đoàn X để lộ ra thông tin nơi đây xuất hiện một thứ gì đó rất quan trọng, đặc biệt là quan trọng với Evolution nhằm để dẫn dụ chúng đến! Tuy nhiên, bọn X thừa hiểu đám Evolution nhất định không đơn giản tin tưởng vào tin tức này, càng chắc chắn bọn Evolution sẽ phái người kiểm tra. Có thể trong lần đầu tiên bọn X mặc kệ sự kiểm tra của Evolution để cho chúng xác minh tính chính xác, sau đó giăng ra một cái bẫy trong bẫy.
- Bẫy trong bẫy?
Nặc Ma gãi đầu, khó hiểu hỏi lại.
- Đúng vậy, bẫy trong bẫy. Bọn chúng thừa hiểu Evolution sẽ cho pháo hôi... Hừ, là chúng ta, những kẻ làm nhiệm vụ lấy phần thưởng... Đến đây đánh lạc hướng chúng, sau đó mới cho quân chủ lực âm thầm tới lấy đi thứ đồ quan trọng kia, dĩ nhiên nhóm chủ lực nhất định toàn bọn khủng kh·iếp, ít nhất cũng như gã chủ sự thông báo nhiệm vụ lúc trước chúng ta gặp, thậm chí anh đoán rất có thể còn kinh khủng hơn.
- Ơ, thế chúng ta ở đây đâu có tác dụng mấy... Đằng nào boongke cũng bị chặn lối rồi, có xuất hiện nhóm chủ lực sớm hay muộn thì cũng đâu có khác gì nhau?
Nặc Ma càng khó hiểu nhìn đến anh trai.
- Có, tác dụng rất lớn, bởi thứ quan trọng kia chắc chắn không phải bên trong boongke, bọn X sau lần kiểm tra tính chính xác ban đầu của Evolution nhất định đã di dời đồ vật sang một nơi khác, càng chắc chắn tin tức di dời cũng cố tình tựa như bị lộ ra, sau đó tương kế tự kế làm như bảo vệ boongke trước pháo hôi, thực chất bọn chúng hiện giờ đang ngấm ngầm theo dõi tình hình ở đâu đó quanh chỗ này, chờ đám chủ lực Evolution xuất hiện đi tới địa điểm thực cất dấu ấy mới chính thức thu lưới...
- Chà, thế lần này Evolution bị hố nặng rồi! Chúng ta có nên...
- Cứ bình tĩnh đã, tạm thời anh chắc chắn chúng sẽ không ra tay liền với chúng ta đâu, chúng sẽ ở đây tạo thành thế giằng co, cố tình như chúng đang bằng mọi cách dồn hết lực lượng bảo vệ nơi này... Nhưng mà cũng có thể... Có thể còn có thêm một tầng sương mù...
- Còn có điều chưa rõ?
- Ừ! Mặc dù kỹ năng Truy Tung trên gã thây ma kia còn hoạt động, nhưng lúc này không thể đi vào tầng sâu bên trong boongke, nếu vẫn có ý muốn xông vào nhất định sẽ bị hai tên F1 phát hiện, cho nên không thể lấy thêm được chút thông tin nào khác, chỉ chắc là hình như trong đó còn có người... Khoan đã... Nếu là anh, khi biết được vật cần lấy ở đây, anh sẽ cho pháo hôi đi tiên phong... Rồi sau đó thì sao... Chẳng lẽ chỉ đơn giản pháo hôi thì đủ đánh lạc hướng cho chủ lực... Không đúng!
Cùng thời điểm hai anh em Nặc Na đối thoại, trên một ngọn cây cao, thân hình thằng Huy cũng ẩn hiện sau những tán lá rậm rạp.
- Toang thật, quá bất cẩn rồi, xung quanh có hơn chục F1 chực chờ! Biết thế rời đi từ đêm qua... Không ngờ cả tụi X lẫn Evolution lại chơi cái trò này với nhau, lại kéo cả đám người ngoài như mình vào hố bùn này. Trăm phần trăm Nguyên Mẫu đã bị chúng đem đi nơi khác!
Vừa nói thằng Huy vừa lật mẫu giấy viết chi chít chữ bên trên, trong lòng càng sợ hãi với thầy giáo Dũng, chẳng thể nào ngờ một người cách hàng ngàn kilomet lại có thể tính toán ra kết quả, mặc dù trên đây còn ghi rõ hy vọng bản thân tính sai để có thể hoàn thành nhiệm vụ.
"Huy, khi cậu đọc mẫu giấy này tức là sự tình đã đi quá xa. Tôi có vài vấn đề muốn nói với cậu! Thứ nhất, hãy giả định bản thân vào trường hợp của đối phương, đặt ví trí mình vào mới có thể phát hiện được những điều kẻ đó muốn làm. Nếu là tôi, tôi là người thuộc Evolution, khi phát hiện một thứ quan trọng trong khu vực của kẻ địch, lại càng biết do kẻ địch cố gắng tạo ra sơ hở cho tôi nắm được thì chắc chắn tôi sẽ không làm, hoặc nếu bất đắc dĩ phải làm tôi sẽ phái ra những kẻ tham lam đi trước để đánh lạc hướng chúng. Dĩ nhiên khí đó tôi sẽ đặt bản thân vào đối thủ để xác định chúng làm gì với bức bình phong ấy, nhất định chúng sẽ kéo dài thời gian chờ quân chủ lực đến một nơi xác định rồi mới hành động. Bởi vậy, tôi sẽ thiết lập bước thứ hai, sẽ làm như trúng kế, đem quân chủ lực lao vào cái bẫy do đối thủ giăng sẵn, nhưng thực chất cũng chỉ làm nhóm pháo hôi số hai, nhóm thứ ba sẽ là chủ lực được phái đi theo sau. Đương nhiên nhóm thứ ba không phải đến để lấy đồ mình cần, bởi chắc chắn mười phần đã là cái bẫy thì chẳng hề còn đồ vật nào cả. Nhóm thứ ba tôi sẽ làm như chúng, đó chính là "phao tin trong lòng địch". Tôi cho chúng biết nhóm thứ ba sẽ tiếp cận khi chúng t·ấn c·ông nhòm thứ hai, bởi tất cả kế hoạch của kẻ địch khả dĩ như thế không phải bởi muốn diệt một nhúm quân nhỏ nhoi của tôi, mà mục đích thực sự của chúng là đại bản doanh của chúng ta, không có quân chủ lực, đại bản doanh nhất định phòng thủ sẽ yếu đi rất nhiều... Đội thứ ba đi nữa đường sẽ quay lại phục kích bên ngoài bản doanh, chờ chúng làm ra kế hoạch cuối cùng thì tôi hốt trọn một mẻ. Ở đây bản doanh của Evolution tôi đoán chừng có thể là thành phố mới mang tên Future City. Nếu đúng hiện tại ở chỗ cậu không có chiến đấu nghiêng về bên nào, chỉ đang giằng co thì đúng như tôi suy đoán, đám X sắp tiêu rồi, dù có dù không thứ đồ vật kia cũng không ai hoàn thành được nhiệm vụ đâu, bởi chúng đang đi vào bẫy của Evolution. Nếu không may gặp kẻ chủ mưu xuất hiện hãy cẩn thận, thu mình lại. Nếu được, khi đọc tới đây, Huy, cậu phải nhanh chóng rời khỏi nơi đó..."
-----
Nghỉ Tết nhé các bạn, những chương tiếp theo sẽ lần lượt phơi bày mọi chuyện...
Cầu đề cử, cầu hoa, cầu gạch, cầu bia bọt ngày Tết ha ha...