Chương 55: Hé Lộ
"Tôi nghe thấy có nhiều loại rắc rối. Rắc rối đến từ phía trước và rắc rối đến từ phía sau. Nhưng tôi đã mua một cái gậy to. Tôi đã sẵn sàng rồi đấy. Giờ thì rắc rối của tôi sẽ gặp rắc rối với tôi"!
o0o
Đoạn đối thoại giữa hai anh em Nặc Na nhanh chóng kết thúc, tất cả lại tiếp tục lâm vào yên tĩnh, yên tĩnh chờ đợi.
Khoảng chừng nữa tiếng sau đó, khi mặt trời đã bắt đầu rọi những tia nắng gay gắt, phủ xuống đỉnh đầu của những kẻ đi săn, không gian nhuốm lấy một màu vàng rực rỡ thì bất thình lình có tiếng cười ha hả vang lên chính giữa khu vực trống trãi.
- Ha ha, thứ lỗi cho tôi vì đến muộn, trên đường tới đây xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn! Hy vọng các vị đang có mặt đừng lấy làm phiền lòng!
Cùng với giọng nói tràn trề sinh lực bao hàm cả ý tứ khách sáo bên trong, đột nhiên chẳng biết từ khi nào trên không trung bỗng xuất hiện bóng dáng một người đàn ông độ chừng ngoài bốn mươi, với thân hình cân đối cùng khuôn mặt đầy vẻ phong trần, đây là dạng đàn ông đậm nét nam tính có sức hút kỳ lạ với những cô gái mới lớn. Trên người gã ta khoác một chiếc áo jacket đen bóng, có lẽ được làm từ da một loài động vật nào đó, hai cánh tay làm ra động tác phủi phủi như thể muốn làm sạch bụi bẩn trên cơ thể, sau đó nhẹ nhàng như chiếc lá đung đưa nương theo làn gió chầm chậm hạ xuống.
Thấy đối phương vừa mới đến đã thể hiện khả năng lơ lửng trên không trung, một số Tiến Hóa Nhân nhất thời hoảng sợ, bàn tay siết lại, đôi môi mím chặt, kẻ nào kẻ nấy hít thở trở nên khó khăn, dĩ nhiên đây không phải do gã đàn ông làm ra hành động gì khác, chỉ đơn thuần là áp lực từ trong tâm lý tự sinh ra khi đối diện với gã ấy mà thôi. Bởi thế cho nên không ai dám có chút lơ là qua loa, vội vàng đứng thẳng, quay đầu hướng về kẻ đó. Về phần những người bình thường thì lại càng sững sờ, ánh mắt chẳng chút che dấu sự hâm mộ, trong thoáng chốc ý muốn có được thuốc Tiến Hóa bỗng tăng thêm mấy lần.
Thằng Huy đồng dạng giật mình, tuy không tới mức sợ hãi như những người xung quanh, nhưng nếu nói bản thân nó không e ngại là hoàn toàn nói dối, cho nên lúc này trong lòng nó bắt đầu sinh ra sự đề phòng cùng cân nhắc tới nhiều vấn đề khác nhau.
Gã đàn ông đảo quanh ánh mắt một lượt, đôi mắt xanh nhìn tới đâu thì hầu hết những người ngay lúc chạm phải cái nhìn ấy đều vô thức cúi đầu. Sau vài giây, như thể đã xác minh được tất cả, gã đàn ông nhoẻn miệng cười, cất tiếng.
- Xin được tự giới thiệu! Tôi là Adam, là chủ sự của nhiệm vụ lần này. Để không mất thêm thời gian của các vị, tôi sẽ vào thẳng vấn đề.
Nói đến đây, bàn tay của Adam vung mạnh ra phía trước, đột nhiên từ trong không khí lóe ra hơn ba mươi vệt sáng lao thẳng tới trước mặt những kẻ đang có mặt. Đa số người bình thường không kịp chuẩn bị, thân hình theo phải xạ nhảy tránh sang một bên. Số còn lại hơi nhíu mày, bình tĩnh đưa tay đón lấy vệt sáng.
Thằng Huy là một trong số ấy, nó cúi đầu nhìn vào đồ vật tương tự như chiếc đồng hồ đang nắm chặt trong tay, rồi lại ngước lên nhìn Adam.
- Không cần phải lo lắng, đây chỉ là thiết bị định vị. Màn hình trên đó sẽ hiển thị rõ các điểm đáng lưu ý. Màu xanh mà mọi người quan sát thấy chính là vị trí của các vị, bên cạnh đó điểm sáng màu đỏ sẽ xuất hiện nếu như trong phạm vi bán kính năm mươi mét có sự xuất hiện của thây ma. Đồng thời thiết bị sẽ thông báo khi các vị đi đến mục tiêu chỉ định. Có thứ này mọi người sẽ dễ dàng hỗ trợ nhau hơn.
Chờ cho những kẻ đối diện cẩn thận xem xét thật kỹ món đồ trên tay, rồi hoàn toàn xác nhận thông tin chính xác trên đó, Adam mới nói tiếp.
- Để bày tỏ thành ý của Tổ Chức! Evolution xin đưa ra cam đoan, chỉ cần các vị tham gia vào lần hành động này... Cho dù có thành công hay không đều sẽ được tặng ba viên Tiến Hóa.
- Hả?
- Cái gì? Là thật...
- Evolution thật rộng rãi...
- Thế này thì còn cần tranh đoạt với nhau làm gì cho thêm nguy hiểm...
Cả đám người đột ngột nhao nhao khi nghe mấy lời từ miệng Adam, cũng như không thiếu mấy kẻ liên tục nói những lời tâng bốc. Tuy nhiên không để cho tất cả tiếp tục vui mừng, Adam bỗng cất lời.
- Gượm đã, tất nhiên sẽ đưa cho các vị đủ số thuốc Tiến Hóa, nhưng điều kiện là sau khi kết thúc nhiệm vụ mới có thể sử dụng. Đây là yêu cầu tối thiểu của chúng tôi, tránh cho vài người sau khi nhận được thành ý lại giở trò tắc trách, thậm chí bỏ đi không nói một lời. Tôi hy vọng các vị hiểu được vấn đề này! Được rồi! Số thuốc Tiến Hóa nằm bên trong thiết bị trên tay các vị, khi quay lại sẽ được chính tôi mở khóa, tôi cũng phải nhắc một lần, đừng ai nghĩ đến việc tự tiện táy máy, thiết bị ấy sẽ p·hát n·ổ khi có dấu hiệu khác thường tác động vào đấy! Hiện tại nhiệm vụ bắt đầu!
Âm thanh từ phía Adam vừa vang lên, đã có hơn mười người chớp nhoáng rời khỏi khu vực đang tập trung. Ngay sau đó là vài nhóm tiếp theo cũng bắt đầu di chuyển.
Thằng Huy cầm thiết bị định vị trên tay, sau giây lát cân nhắc nó liền nhét vào túi mà không đeo lên tay như những người khác.
Bên cạnh, lúc này gã Nặc Na đang âm thầm nói gì đó với Nặc Ma, rồi cả hai đồng dạng làm ra hành động tương tự thằng Huy, cũng đem thiết bị cất giấu ở đâu đó trên cơ thể. Chỉ có gã trọc đầu nghi hoặc nhìn ba tên đồng bọn thần thần bí bí với vẻ mặt khó hiểu, sau đó nhếch miệng đeo chiếc đồng hồ định vị lên tay, một mình phóng như bay về hướng trung tâm thị trấn Thiệu Quang.
Nhìn bóng lưng gã, thằng Huy âm thầm thở dài, lại liếc về phía hai anh em Nặc Na thoáng chốc. Cùng lúc thì giọng gã Nặc Na vang lên.
- Cậu Huy có dự định gì chưa? Hay là chúng ta cùng nhau hành động, dù sao cũng là cùng nhau làm việc cho lão già Bisto kia...
Nghe thấy lời chào mời hợp tác từ miệng Nặc Na, thằng Huy nhẹ lắc đầu đáp.
- Còn thời hạn bảy ngày lận, tạm thời tôi muốn một mình tiến vào khu vực đó trước!
Nặc Na cười cười, không tiếp tục khuyên bảo, chỉ nhẹ nhàng nói câu chúc may mắn rồi ra hiệu cho Nặc Ma. Lập tức cả hai biến mất, sử dụng Ẩn Nấp biến mất khỏi tầm mắt vài kẻ cuối cùng đang còn ở đây.
Thằng Huy khẽ liếc về phía gã Adam đang chắp tay sau lưng, trong đầu không biết đang nghĩ gì, rồi tức khắc nó cũng ẩn vào môi trường xung quanh.
Đợi cho nhóm cuối cùng hoàn toàn khuất dạng, gã Adam mới nhếch miệng, dường như rất hứng thú nói với ai đó.
- Hình như gã thanh niên mà đích thân con bé Jenny yêu cầu Tổ Chức xé bỏ lệnh t·ruy s·át cũng có mặt. Ha ha, thằng nhóc thú vị thật, chỉ là E1 lại không bị ảnh hưởng bởi kỹ năng Thao Túng của tôi!
Khi âm thanh của Adam vừa kết thúc, không khí bên cạnh gã ta bỗng nhiên xao động, rồi phát ra một giọng nói the thé cực kỳ khó chịu.
- Con bé Jenny mà anh nói có phải là Jenny Hồ, đưa nhỏ có kỹ năng Dự Đoán hiếm gặp bậc nhất đúng không?
- Ừ! Chính nó!
- Nếu là vậy thì quả thực Tổ Chức chiều chuộng nó là đúng rồi... Ài... Thật ghen tị!
Nghe mấy lời của kẻ giấu mặt, gã Adam lắc đầu, cười cười nói.
- Có gì phải ghen tị, đợi nó có thể tiến hóa từ Dự Đoán lên Tiên Tri còn chả biết đến ngày tháng năm nào? Nhưng mà anh thì khác, kỹ năng Ẩn Nấp bình thường nhất anh cũng có thể tiến hóa thành Hư Vô mới là đáng nói. Không ngờ thứ kỹ năng chẳng có gì đặc biệt có rất nhiều Tiến Hóa Nhân sỡ hữu, ngược lại khi vào trong tay anh lại trở thành nỗi đáng sợ còn hơn kỹ năng cấp S!
- Đáng sợ ư? Tôi từng nghĩ như thế! Nhưng hôm nay thì hết rồi?
Kẻ giấu mặt bác bỏ lời vừa rồi của Adam, cũng chẳng đợi cho Adam lên tiếng hỏi lại, gã ấy đã nói tiếp.
- Thằng nhóc ban nãy... Ba lần, từ đầu tới giờ nó liếc mắt đến chỗ của tôi ba lần không hơn không kém, lần đầu chỉ là dáng vẻ nghi hoặc, nhưng lần hai đã là xác định! Còn lầ thứ ba, hừ, trong ánh mắt nó chính là sự cảnh giác cùng đề phòng vô cùng rõ ràng.
- Cái gì? Thằng nhỏ đó lại phát hiện được anh? Không lý nào, hay là anh tự cảm thấy thế thôi! Thậm chí bản thân tôi cũng không thể phát hiện hành tung của anh nếu như anh không nói chuyện!
Adam nhíu chặt cặp lông mày như muốn chạm vào nhau, lắc đầu nguầy nguậy. Có điều, âm thanh từ trong không khí một lần nữa chắc chắn lời nói của mình.
- Không hề! Tôi chắc chắn, nếu không phải là do lần đầu tiên thằng nhóc đó quá tập trung vào chỗ tôi đang đứng thì hai lần sau tôi còn không thể cảm nhận được ánh mắt của nó!
- Chậc! Hèn gì con bén Jenny này... Nó lại tính nghịch ngợm gì nữa rồi!
Adam cười khổ, nhắc tới tên Jenny đôi mắt của gã thoáng hiện lên sự cưng chìu rất khó nói.
Lúc này, kẻ giấu mặt lại nói tiếp.
- Adam!
- Chuyện gì?
- Tôi có thể biết vì sao từ khi Đại Biến Đổi xảy ra, Tổ Chức không còn quá quyết liệt t·ruy s·át đám đồng huyết thấp bọn tôi nữa hay không? (Đồng huyết dưới 15% sẽ bị điên, đọc lại chương cũ)
Adam thở dài, ngẩng mặt lên trời, đôi mắt thoáng buồn như thể nhìn về những năm tháng rất lâu trước đây, những năm tháng mà có lẽ đã chôn kín tận sâu trong lớp bụi dày lịch sử, mãi một lúc sau mới cất tiếng.
- Thú thực sự tình bên trong tôi cũng không rõ ràng cho lắm, một gã E3 như tôi thì lấy tư cách gì để tham gia vào những quyết định quan trọng của Tổ Chức! Anh cũng thấy đó, mười tám tên Tiến Hóa Nhân ban nãy, đa số trong đó đều là những kẻ vừa hấp thụ BloodSoul thời gian gần đây, Tổ Chức cũng mặc kệ bọn họ đồng huyết được bao nhiêu phần trăm. Tuy nhiên, hai năm vừa qua Tổ Chức lại đặc biệt chú ý đến sáu gã Tiến Hóa Nhân tiếp nhận BloodSoul trong khoảng ba mươi năm trở lại đây, thằng nhóc vừa rồi hình như nằm trong nhóm mười mấy năm trước thì phải.
- Ồ, hóa ra nó giống tôi à! Ha ha!
- Ừ, nó và anh cùng bốn tên khác. Ngoài anh thì đã xác định bỏ qua không tiếp tục đuổi g·iết do kỹ năng Hư Vô quá đáng sợ, bốn gã kia thì không nằm trong vùng tôi quản lý nên không rõ, còn thằng nhóc ấy hai năm trước Tổ Chức có phái mấy tên tới, nhưng hình như đều bị nó chém rụng cả rồi. Mấy tháng trước con bé Jenny đột nhiên yêu cầu bỏ qua lệnh t·ruy s·át thằng nhỏ, còn nguyên nhân vì sao thì tôi đây cũng chịu.
Adam nhún vai, biểu lộ dáng vẻ không thể chắc chắn. Sau đó cười cười nói.
- Mà có vấn đề gì quan trọng khiến anh chạy đến đây chặn đường hẹn gặp khiến tôi chậm chạp thời gian nhiệm vụ thế?
Kẻ giấu mặt im lặng rất lâu, nếu không phải hiểu rõ về bản thân của gã, chắc có lẽ Adam đã cho rằng gã đã đi khỏi nơi đây rồi. Một lúc sau, có tiếng nói, âm thanh nhỏ như muỗi kêu chui tọt vào tai Adam.
- Hơn hai mươi bảy năm trước, đoạn thời gian khi tôi tháo chạy khỏi sự đuổi g·iết của Tổ Chức, trong một đêm ở khu rừng phía Tây Bắc Nam Long, tôi vô tình nhặt được một thứ... Một phiến đá quái dị, trông như đồ cổ... Cơ mà anh cũng thừa hiểu lúc đó chúng ta mới mười mấy tuổi làm sao phân biệt đồ cổ hay là mấy thứ đồ vất đi. Xem như tôi may mắn, do thấy hình dáng rất kỳ lạ cho nên tôi giữ lại. Gần đây tôi phát hiện, thực ra trên phiến đá ấy ghi chép lại một loại ngôn ngữ cổ xưa... Anh biết gì không? Trong đó có ghi một số từ liên quan đến Nguyên Mẫu cùng ba bốn câu nói tối nghĩa như những câu sấm truyền mà người ta hay đồn thổi! Một đoạn ngắn trong những câu nói ấy làm tôi tốn hết mười năm để tra cứu dịch nghĩa, nay đã ứng nghiệm với thời điểm hiện giờ.
"“Trăng trong đêm soi lối kẻ lữ hành, để cho nhân loại mới kết thúc nhân loại cũ. Một số được chúng mời gọi thành bất tử, khi mà c·ái c·hết đã không phải là c·ái c·hết. Cái tổ ấm cúng giờ đã chìm trong biển lửa"!