Biệt thự riêng.
"Á.., bỏ xuống." Giản Ninh giãy giụa liên tục đánh vào lưng Hình Lẫm.
Thím Trương vừa nhìn thấy cảnh tượng này liền cúi mặt tránh đi, vờ như không thấy gì hết.
Một phát ném thẳng lên giường.
"Mắng nữa đi." Hình Lẫm nói cởi áo ra.
"Tránh ra, thiến anh bây giờ." Giản Ninh túm lấy tấm chăn che người lại.
"Lại đây thiến. Hôm nay tôi sẽ cho em nếm thử mùi vị, một tuần lễ không bước nổi xuống giường là như thế nào. Mẹ nó, ngày nào cũng đầy đủ, còn ở đó mà đòi cắm sừng tôi."
Lời vừa thốt ra quần áo trên người Giản Ninh đã bị anh xé toẹt ra hết, nằm gọn dưới thân người.
Những nụ hôn điên cuồng mãnh liệt liền được anh lưu lại khắp trên cơ thể, Giản Ninh căn bản không hề đã động được anh, có chăng chỉ là đang gãi ngứa.
"Tên khốn, anh thiệt là kinh tởm."
Lời vừa thốt ra chiến thần hùng vĩ đã tiến vào, không chút đắn đo.
"Á.., tên khốn nhà anh không biết đau à?"
"Em thử một lần ngậm cái miệng nhỏ lại coi. Không chọc tức tôi thì em sẽ chết à?"
"Hự.. Lay, anh chậm thôi, anh phát điên gì vậy?"
“Còn không phải tại em như tiểu hồ ly chuyển thế, khiến tôi phát điên à?”
“Hự.. anh mới là đồ yêu nghiệt..”
Lời vừa thốt ra đôi môi đã bị anh khóa chặt. Cơn sóng tình liền ập đến triền miên, cả căn phòng ngay lập tức chỉ còn những âm thanh ái muội cùng những tiếng thở dồn dập của hai thân người quyến luyến lấy nhau.
..
“ Giản Ninh, ngưỡng mộ cậu thật đó. Có chồng rồi cảm giác thế nào kể tụi này nghe với coi.”
“Đúng đó, đúng đó. Tụi cẩu độc thân này cũng cần phải có chút kinh nghiêm.”
“Mấy cậu cho mình xin đi, ba cái chuyện này mấy cậu còn rành hơn cả mình.. kể kiểu gì được xấu hổ quá đi.” Giản Ninh nói thản nhiên uống ngụm nước.
“Làm sao mà giống được, ông chồng nhà cậu là hàng cực phẩm còn tụi này có cũng chỉ là hàng fake thôi.”
“Cho nên cái đó.. chắc cũng không có giống đâu ha.”
“Phụt.. khụ..khụ..” Giản Ninh bị cái đó của nhỏ bạn làm phun hết ngụm nước trong miệng ra ngoài ho sặc sụa.
“Mấy cậu biến thái vừa thôi, cái gì giống với không giống. Nếu thật là vậy thì chỉ khác ở chỗ anh ta là yêu nghiệt không phải người.” Giản Ninh mặt ửng hồng hét lớn đứng dậy bỏ đi “Thiệt là xấu hổ muốn chết. Ở nhà thì bị chồng hành thể xác đến trường thì bị đám bạn này làm khuấy bẩn tâm hồn. Đúng là sống không nổi mà.” Cô lẩm bẩm một mình mà mặt cứ nóng rang lên.
..
Tập đoàn Hình thị.
Bên trong văn phòng, Giản Ninh tươi cười nói chuyện điện thoại với mẹ.
“Con biết rồi, nhất định sẽ tranh thủ về. Lay cũng bình thường. Tại mấy nay ba chồng đưa con đến công ty làm quen, nên con không rảnh thôi. Thôi không nói nữa con có điện thoại đến.” Nói rồi cô nhận cuộc gọi mới.
“A lô..”
“Là anh đây, nói chuyện với em một chút được không?” Hình Vỹ bên kia đầu dây dịu dàng nói.
Giản Ninh chưa kịp lên tiếng, liền giật bắn người khi thấy Hình Lẫm tựa vai vào thành cửa, nhìn cô với vẻ mặt xấu xa.
“Lay, anh đến đây chi vậy?”
“Em làm chuyện gì xấu, mà không cho tôi đến?”
“Không phải anh bảo là không muốn đến đây sao?”
Hình Lẫm không vội đáp lời, bước qua đớp lấy chiếc điện thoại từ trong tay cô.
“A lô.., em có đang nghe không Ninh nhi?” Hình Vỹ bên kia không nghe cô nói gì liền gấp gáp lên tiếng.
Hình Lẫm bất ngờ chống tay lên hai bên thành ghế, híp mắt nhìn cô với vẻ mặt khó coi. Tuy Giản Ninh chẳng làm gì sai, nhưng nhìn anh thế này cô vẫn có chút sợ, hôm bữa chọc tức anh có một câu mà đến tận mấy ngày cô không đi đứng nổi, tốt nhất không nên để tên này hiểu lầm, nếu không người chịu thiệt vẫn sẽ là cô.
“Anh đừng có hiểu lầm, tôi..”
Lời chưa kịp dứt, đôi môi đã bị anh khóa chặt mất rồi.
“Giản Ninh em còn nghe máy không?” Hình Vỹ vẫn kiên trì đợi.
Một nụ hôn dài khiến Giản Ninh muốn mất thở cô cố chống tay đẩy anh ra hét. “Lay.., đủ rồi.”
Vừa thốt ra được một câu, Hình Lẫm lại bá đạo siết chặt lấy cô, lại một nụ hôn mãnh liệt điên cuồng. Một cú xoay người bế bỗng cô lên ngồi vào ghế, Giản Ninh lúc này đã ngồi gọn trong lòng anh.
“Lay?” Hình Vỹ bên kia nghe được liền hừ lạnh, siết chặt chiếc điện thoại trong tay dù có tức giận thế nào vẫn phải là tắt máy, dù có ngu cũng biết thằng em trai phóng túng đó đang làm gì.
Bàn tay mơn trớn chiếc quần lót bên trong váy, đôi môi dịch dần xuống xương quai xanh. Giản Ninh như bị thôi miên, người đàn ông này có một sức hút thật sự rất khó tưởng. Đúng là yêu nghiệt chuyển thế, từ hôm cá cược đến nay Lay cứ bám dính lấy cô, nếu cứ thế này thì nằm mơ giữa ban ngày, đến tờ đơn ly hôn còn chưa được thấy đừng nói đến chữ ký. Con người Hình Lẫm ngang tàn nếu như anh ta không gật đầu, thì thoát khỏi tay anh ta căn bản là không thể. Nếu đã vậy thì..
Một vị khách không mời, bất ngờ mở cửa mà không báo trước.