“Hình Lẫm này sống hơn hai mươi bảy năm chưa từng biết sợ là gì, nhưng giờ chắc là có rồi đó a..” Hình Lẫm nhếch mép nói, khóe môi khẽ cong lên nụ cười tà mị đầy ẩn ý.
Giản Ninh bị nụ cười của anh làm cho rợn người, nhưng liền lấy lại khí thế hùng hồn bĩu môi cười khinh.
“Tôi chơi với em. Để tôi chống mắt lên xem em làm sao lấy được chữ ký trên tờ đơn ly hôn, đừng có.. bày lắm trò rồi yêu tôi đến không thể rời nửa bước đi a.”
Giản Ninh trừng mắt nhìn anh với vẻ đắc chí cười thầm kiểu như cô đã gài được anh. “Xí, ai mà thèm yêu anh. Giản Ninh tôi sẽ cho anh thua tâm phục khẩu phục, dù anh có vẻ ngoài yêu nghiệt tôi cũng sẽ có bùa trừ tà, ỷ mình có chút nhan sắc thì muốn làm gì làm a.” Cô càng nghĩ càng tự tin, vì Hình Lẫm chính là hạng người mà cô ghét nhất, làm sao mà có chuyện yêu đương gì đó được chứ.
Hình Lẫm nhìn Giản Ninh, thông thả lấy chiếc điện thoại từ trên bàn gọi cho Tống Chí Kình. “Cho cậu nửa tiếng, cho người mang đến một chiếc giường mới.” Nói rồi anh tắt máy không cho người bên kia đầu dây có cơ hội đáp lời.
“Tôi không những tán đổ em, mà còn khiến em phải ngoan ngoãn ở lại bên cạnh tôi, nếu tôi thua không những là chữ ký mà cái mạng này tôi cũng cho em luôn.” Hình Lẫm nhếch mép cười tự nói với chính bản thân, nhìn cô với đôi môi liếm láy không muốn an phận.
Giản Ninh hừ lạnh bất mãn miệng nhỏ liền buông lời chăm chọc. “Hình nhị gia rảnh rỗi quá không có chuyện làm, mua thêm giường mới đặt ở ngoài sân chơi gái cho bá gia bá tánh cùng nhìn a.”
“Tôi không biết em còn có sở thích như vậy á.”
"..." Giản Ninh ngẩn người nhìn anh trong đầu hiện ra một dấu chấm hỏi to đùng, anh ta là có ý gì đây.
“Chiếc giường đó là của chúng ta. Em bảo không muốn nằm giường cũ nữa mà.. Hay là.. thật sự muốn đặt ở ngoài sân?”
Giản Ninh hai má ửng hồng chớp chớp mắt khẽ ho lên một tiếng cho đỡ xấu hổ. “Khụ.. anh nói bậy bạ gì đó? Chúng ta gì mà chúng ta.., hơ..hơ..” Giản Ninh chưa nói xong đã cười khinh bỉ.
Chưa kịp tiếp lời Hình Lẫm đã ghì tay cô ngồi gọn lên chân anh. Đôi môi mơn trớn chọc ngứa nơi sau gáy, mút lấy cổ cô thì thào với thanh âm ma mị. “Cá cược thì cá cược, nhưng ngủ vẫn phải ngủ, ăn vẫn phải ăn. Chuyện gì nên làm thì vẫn phải làm, vợ thấy anh nói có đúng không.. hửm..?”
Giản Ninh bị đôi môi anh như có như không chạm vào da thịt mà rợn tóc gáy. “Cái tên yêu nghiệt này, đúng là kinh tởm.” Cô nghĩ mà ghét bỏ ra mặt nhưng vẫn không tránh đi, vì cô quá hiểu Hình Lẫm, lúc này cô mà dám chống đối nhất định anh ta sẽ một phát ném cô lên giường.
..
"Bà chủ, Hình nhị gia đang bàn chút việc, hay để tôi thông báo trước đã.." Lý Hiểu lúng túng bước theo sau nói.
"Câm miệng lại, Giản Ninh này muốn làm gì đến Hình nhị gia của anh còn chưa quản được đâu. Anh lấy tư cách gì mà ở đây ra lệnh cho tôi." Giản Ninh nói chân vẫn bước đều.
Lý Hiểu nghẹn họng, ngoài đi theo cũng chẳng làm được gì, vị tam tiểu thư này tuy có khuôn mặt thanh thuần giọng nói êm tai, nhưng tính tình không dịu dàng như vẻ ngoài thiệt sự không thể chọc.
Cánh cửa phòng vừa được mở ra, Giản Ninh ung dung bước vào, tạt thẳng ly rượu vào mặt của Hình Lẫm. Khiến cả căn phòng như chết lặng.
Ai cũng há hốc mồm, ở cái địa bàn này cũng có người dám đắc tội Hình nhị gia sao. Bầu không khí này đáng sợ đến nỗi ai cũng sắp tè ra quần, cô gái này cũng thiệt là can đảm. Họ nghĩ cô gái này chết chắc rồi.
Hình Lẫm không chút biểu tình rút tờ khăn giấy trên bàn lau đi khuôn mặt ướt đẫm rượu.
"Ninh Ninh, đây là lần thứ mấy rồi, em là cố tình chống đối tôi đó sao?" Anh không mặn không nhạt nói.
Giản Ninh liền nhếch mép, chống hai tay lên bàn nhìn chằm chằm lấy Hình Lẫm với vẻ đắc chí. "Tức rồi chứ gì, mất mặt lắm phải không? Ly hôn đi!"
Hình Lẫm liền hừ lạnh, bàn tay to giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ miều. "Đúng là rất mất mặt, nhưng em đừng có mơ. Từ giây phút em chọn tôi ở lễ đường thì cả đời này, em đừng có trông mong mà rời khỏi tôi, trừ khi Hình Lẫm này gật đầu, em còn chiêu gì thì cứ tung ra hết đi, tôi cho phép em làm càng.”
Nghe được lời này ai cũng đều kinh ngạc đến mồm cũng sắp rơi ra đất, với Hình nhị gia cũng có ngoại lệ nữa sao. Hình như đây chính là tam tiểu thư của Giản gia, cô dâu bất ngờ đổi chồng làm chấn động cả nước, có thể khiến Hình nhị gia phá lệ đúng thật là không đơn giản.
Giản Ninh cười khinh. "Anh cứ chờ đó mà xem, tôi xem anh chịu đựng được bao lâu, anh cứ chống mắt lên mà đợi, không lây chuyển được anh thì tôi cho anh ném thử cảm giác bị cấm sừng, xem anh có ly hôn không thì biết."
Hình Lẫm liền tức đến khoé môi giật giật hét. "Mẹ nó, em dám nói lại lần nữa xem."
Giản Ninh bị anh làm cho giật mình, nhưng vẫn là không nhượng bộ.
"Tôi cứ nói đó thì sao, anh được còn tôi thì không à?"
"Con mắt nào của em thấy?"
"Tôi.." Lời chưa kịp thốt ra người đã bị vác sốc lên vai.
"Á, bỏ tôi xuống, anh muốn làm gì?"
"Về nhà. Tôi cho em biết mặt."
Nhìn theo bóng họ rời đi, mà ai cũng không khỏi ngỡ ngàng. Không ngờ Hình nhị gia ngang tàn chẳng đặt ai vào mắt lại phá vỡ nguyên tắc của mình, dung túng vợ đến như vậy. Nếu là trước kia ai mà dám như vậy với anh thì chắc chắn chỉ có thể là cái xác lạnh.