Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 175




Trong căn phòng màu mang sắc xanh dịu dàng của biển cả, một cô gái khẽ đưa tay ra nắm lấy tay cô gái giống mình như hai giọt nước.

Khuôn mặt trong sáng của cô như bị màn đêm bao phủ, ánh mắt xa xăm trống trải, trong lòng không khỏi đau đớn vô cùng.

Cô tên Vân Hà, còn người đang ‘ngủ say’ trên giường là đứa em gái song sinh bị thất lạc nhiều năm của cô - Phương Ly. Trước đó cô không hề biết đến sự tồn tại của con bé trên cõi đời này cho đến cái ngày định mệnh của sáu năm về trước...

Kể từ giây phút đoàn tụ cô đã âm thầm thề với lòng mình sẽ luôn bảo vệ con bé, tuyệt đối không cho phép ai làm tổn thương nó dù chỉ là nhỏ nhất...

Vân Hà dùng tay còn lại vuốt mái tóc mềm mại của em gái mình, nước mắt từ đôi mắt nhắm nghiền cũng chảy ra, từ từ lăn xuống gò má…

- Phương Ly, nói cho chị biết đi, rốt cuộc là ai đã hại em ra nông nỗi này. Tại sao hôm đó trong điện thoại em lại khóc nức nở bảo là mình đang ở bệnh viện, tại sao nói mình là kẻ độc ác, tại sao lại hoảng loạn chạy giữa cơn mưa tầm tã, tại sao khi nhìn thấy xe lại không tránh đi...

Đáp lại lời cô vẫn sự im lặng của căn phòng.

- Chị hai nhất định sẽ điều tra rõ việc này, còn em, phải sớm tỉnh lại, nhé!

Nhớ đến cái đêm mưa tầm tã mấy hôm trước mà cô còn thấy sợ hãi. Nếu như ông trời không mách bảo để cô tìm thấy Phương Ly thì có lẽ đến người thân ruột thịt duy nhất còn lại trên cõi đời này ngoại trừ Lạc Lạc cũng sẽ lìa xa cô...

Chẳng phải buổi sáng hôm đó Phương Ly vẫn rất phấn khởi nói rằng bộ phim đầu tay cuối cùng cũng đóng máy, tối nay hai chị em sẽ cùng nhau mở một bữa tiệc nhỏ ăn mừng. Tại sao quay lưng đi lại thành ra thế này?

Lúc cô phát hiện ra con bé cũng là lúc chiếc xe lao đến tông thẳng vào nó. Bác sĩ sau khi cấp cứu đã bảo đầu của Phương Ly bị chấn thương, tuy không có nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại rơi vào hôn mê.

Đau đớn hơn là bác sĩ còn chẩn đoán lý do con bé nằm ở còn là vì trong tiềm thức nó chỉ muốn mãi mãi chìm sâu vào giấc ngủ để không tỉnh lại nữa và dường như trước đó nó đã phải chịu đả kích rất lớn.

Rốt cuộc là chuyện khủng khiếp gì lại khiến em gái cô tuyệt vọng muốn từ bỏ cuộc sống này, từ bỏ cả chị hai nó và Lạc Lạc như vậy chứ?

Vì để tìm ra chấn tướng của việc này như không làm gián đoạn công việc hiện tại của Phương Ly nên cô đã đóng giả làm em gái mình, đi dự buổi họp báo ra mắt bộ phim truyền hình đầu tay vì biết nó vô cùng quan trọng với con bé.

Là chị em song sinh với dung mạo giống nhau như hai giọt nước, cả chiều cao cân nặng cũng giống nhau một cách thần kì, hơn nữa sống cùng Phương Ly sáu năm nên mọi thói quen của nó cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Cộng thêm diễn xuất thiên phú, Vân Hà cô có thể vỗ ngực tự tin nói rằng trên đời này số người nhận ra được cô đang khoác lên mình thân phận của Phương Ly chỉ đếm trên đầu ngón tay của một bàn tay.

Nhưng mà…người tính không bằng trời tính…

Vẫn ngỡ mọi thứ sẽ diễn ra thật suôn sẻ, cho đến khi Phương Ly tỉnh lại, cô sẽ trao trả lại mọi thứ một cách vẹn nguyên nào ngờ...

Tự dưng người ‘cô muốn né tránh nhất’ lại xuất hiện ngay trước mặt, còn cầu hôn cô trước sự chứng kiến của bàn dân thiên hạ, báo chí và cả đài truyền hình, đem cô đặt bên bờ vực thẳm, muốn tiến không được mà muốn lùi cũng chẳng xong.

Bây ngờ nghĩ lại cái gật đầu đồng ý một cách dứt khoát và cả...cả...

Hai má cô nóng bừng lên, vừa xấu hổ vừa thổ thẹn vô cùng!

- Phương Ly, chị hai làm vậy là bất đắc dĩ, em đừng giận chị nhé, cùng lắm khi em tỉnh lại, chị sẽ khai hết và thuyết phục anh ấy cho em một màn cầu hôn còn hoành tráng hơn cả thế!

- Còn...chuyện kia...chị cũng không phải là cố ý đâu! Không lẽ lúc đó trước đông người chị lại đẩy anh ấy ra và tát một cái!

Phương Ly nằm trên giường vẫn im lìm khiến Vân Hà tự thở dài, cảm thấy mình không phải đang giải thích cho em ấy mà là đang tự độc thoại để trấn an bản thân.

Trong đêm khuya, có tiếng bước chân rất khẽ, rất nhẹ từ bên ngoài vào

- Lạc Lạc! Sao tối rồi vẫn chưa ngủ vậy con? - Vân Hà dụi mắt rồi quay đầu lại, khóe miệng nở nụ cười ấm áp, đôi mắt dịu dàng tràn đầy tình yêu thương

Sự thật và nỗi đau đớn lúc này cô chỉ có thể cất giấu không lòng, tuyệt đối không được cho thằng bé thấy. Nó còn quá nhỏ để chấp nhận được chuyện này.

- Dì ơi, bình thường mẹ Phương Ly lúc nào cũng dậy sớm hơn cả Lạc Lạc, nhưng sao lần này mẹ lại ngủ lâu vậy ạ? Lạc Lạc chờ mãi nhưng mấy ngày rồi mẹ vẫn không tỉnh dậy chơi với con.

Vân Hà đưa tay vuốt bờ má non mềm của thằng bé, nghẹn ngào nói

- Mẹ Phương Ly của con mấy tháng nay đóng phim thật sự rất mệt, rất vất vả, rất ít khi được ngủ nên bây giờ cần phải được ngủ bù. Lạc Lạc là đứa trẻ ngoan, con sẽ thông cảm cho mẹ con đúng không?

- Dạ, con chỉ muốn mẹ Phương Ly luôn được khỏe mạnh. Cô giáo bảo phải ngủ đủ giấc thì cơ thể mới khỏe mạnh. - Thằng bé gật đầu tắp lự

- Lạc Lạc ngoan lắm. Trước khi mẹ con tỉnh lại dì sẽ thay thế mẹ chăm sóc cho con. Nhưng con có thể hứa với dì một chuyện có được không?

Bỗng chốc trong đôi mắt cô lại long lanh hai giọt nước, đã cố gắng kìm lại nhưng sao nó vẫn tràn ra ngoài

- Là chuyện gì ạ?

- Thời gian này chúng ta cùng nhau chơi trò đóng kịch. Con hãy xem dì là mẹ Phương Ly, tuyệt đối không được nói ai biết mẹ Phương Ly con đang ngủ và hãy gọi dì là mẹ…có được không? - Ba chữ cuối vang lên nhỏ vô cùng, giống như cô thấy mình vừa ra một yêu vô cùng quá đáng

- Dạ, mẹ…

Vân Hà lập tức ôm chặt lấy Lạc Lạc vào lòng, chỉ có đêm tối là nhìn thấy những giọt nước mắt hạnh phúc vỡ vụn như pha lê và nụ cười pha lẫn đắng cay của cô.

Đêm đó Vân Hà không ngủ được, mãi đưa đôi mắt lặng nhìn màn đêm tối tăm lạnh lùng ngoài cửa sổ dần tan đi nhường chỗ cho ánh sáng chói chang rực rỡ của ban ngày…

Cô tha thiết cầu xin ông trời, hãy cho Phương Ly tỉnh lại và sống những ngày tháng giống như thế có được không? Bao nhiêu bất hạnh tủi nhục cuộc đời con bé phải chịu vẫn chưa đủ sao?

Nếu như có thể đánh đổi, cô cam tâm tình nguyện đánh đổi tất cả hạnh phúc của mình để con bé có được hạnh phúc.

…………………………

Qua ngày hôm sau, dư luận bùng nổ với tin tức vị giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Giang thành đứng giữa buổi họp báo đông người mà cầu hôn với một nữ diễn viên mới bước vào nghề, chưa có tên tuổi và địa vị gì.

Tình yêu của hai người tựa như câu chuyện cổ tích thời hiện đại.

Thế nhưng tất cả những gì họ biết về cô gái đó chỉ cái tên Phương Ly, thật mộc mạc giản dị và là nữ phụ của bộ phim ‘’Kí ức cầu vồng’’ sắp được ra mắt.

Trong số các từ khóa thịnh hành của Internet hiện giờ cũng như trên các bảng xếp hạng lượt tìm kiếm của các nghệ sĩ, tên cô luôn xếp vào hàng top đầu, và con số mỗi ngày vẫn đang một tăng lên đến mức chóng mặt.

Độ nổi tiếng của Phương Ly có thể nói là chỉ trong một đêm vang xa vạn dặm, khiến nhiều người kể cả những nữ diễn viên hạng A đều phải ghen tị đến đỏ con mắt.

Không bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này, đoạn trailer bộ phim Kí ức cầu vồng lập tức được nhà sản xuất tung lên mạng để tạo nhiệt độ trước thềm phát sóng, thay vì hơn một phút như trước đó công bố, thì bây giờ đã được biên tập lại và kéo dài đến những mười phút, chủ yếu là thêm những cảnh của nữ phụ Hạ An Nhã do Phương Ly đóng.

Ban đầu người ta xem chỉ vì tò mò liệu Phương Ly đó có phải một đóa hoa có sắc mà không có hương, được chàng hoàng tử chú ý chỉ vì diện mạo bên ngoài của mình?

Thế gian này đôi lúc chỉ đơn giản như thế, có sắc đẹp là có tất cả.

Nhưng sau đó họ mới ngạc nhiên phát hiện bản thân đã quá định kiến cũng như bị diễn xuất của cô thu hút đến không thể dời mắt khỏi màn hình một giây phút nào.

Nụ cười của cô, nước mắt của cô, những hạnh phúc, những đau khổ bi thương đều được thể hiện quá sức tuyệt vời so với diễn xuất của một người mới vào nghề.

Và thế là bộ phim Kí ức cầu vồng nghiễm nhiên chiếm luôn vị trí quán quân trong bảng xếp hạng những bộ phim được người xem chờ đón nhất nửa cuối năm.

Nhà đài HKS tranh thủ sức nóng này lập tức mua bản quyền ‘’Kí ức cầu vồng’’ và đôn lên phát sóng vào giờ vàng ngay sau khi bộ phim ‘’Nắng ban mai’’ kết thúc và không ngoài dự đoán tập đầu tiên lên sóng với tỉ suất cao nhất trong một năm trở lại đây và vẫn trên đà leo thang sau từng tập.

Đặc biệt hơn hết sau hàng loạt sự kiện chấn động đó, khi xuất hiện trên các chương trình truyền hình cô vẫn giữ thái độ nhẹ nhàng khiêm nhường, không tỏ ra chút nào sự khoe khoang hay kiêu căng ngạo mạn, khiến công chúng đặt trọn niềm tin, ngày càng hâm mộ yêu mến cô hơn.

Hai tuần tiếp theo, các hợp đồng quảng cáo, lời mời đóng phim cùng kịch bản được gửi đến tới tấp. Phương Ly, không, phải nói là Vân Hà lúc này bận quay cuồng, buộc phải thuê cho mình trợ lý và cả người quản lý để thay cô sắp xếp đống công việc chất cao như núi.

Mà như thế này cũng tốt, bận rộn thì sẽ có ít thời gian gặp Giang Tuấn, khỏi cần lo bị anh phát hiện cô đang đóng giả.

Đúng thật như vậy, trong vòng nửa tháng nay cô chỉ gặp ‘’chồng chưa cưới’’ của mình, à không của Phương Ly đúng năm lần, một lần là đến nhà anh dùng cơm, bốn lần còn lại đều là lúc tối muộn anh đến đón cô hết giờ làm việc về, ngồi trên xe nói chuyện được vài ba câu là hai mắt cô đã mở không lên, ngủ quên trên ghế, lúc sáng thức dậy đã phát hiện bản thân đang nằm ngủ ngon, ấm cúng trong chiếc mền trên giường cạnh Lạc Lạc.

Ngồi trước chiếc gương phản chiếu bóng hình xinh đẹp của mình, Vân Hà lại thở dài, tiếp theo, đành phải đi bước nào tính bước đó thôi!

Xung quanh cô lúc này là một căn phòng xa lạ, nhưng thiết kế lẫn đồ đạc được bài trí lại hết sức sang trọng và quý phái.

Đây chẳng phải nơi nào khác chính là biệt thự Giang gia, với kiến trúc theo cổ điển Tây Âu, cả biệt thự phủ lên màu trắng ngà của ngà voi, nơi đây nhìn giống cung điện hơn là biệt thự

Có tiếng gõ cửa, ngay sau đó, một bóng dáng cao lớn trong bộ lễ phục màu trắng với ngũ quan tuấn mỹ bước vào, nụ cười hạnh phúc không ngừng trên khóe môi, cứ như hôm nay chính là ngày trọng đại trong đời anh.

Vân Hà giật mình quay đầu lịa, đôi mắt xanh thẫm như nước biển từ từ ngẩng lên nhìn.

Hôm nay cô thật sự rất đẹp, dáng người nhỏ nhắn trong chiếc đầm dạ hội hở vai được thiết kế tinh tế làm bằng chất liệu ren hai lớp, đai lưng quấn ngang cái eo thon nhỏ thành một cái nơ xinh xắn, các thớ vải đung đưa theo từng bước chuyển động của chủ nhân khiến càng khiến người ta muôn phần say đắm.

Đôi giày cao gót pha lê cũng màu tím nhạt, tóc được búi lên gọn gàng, thoạt nhìn cô bây giờ chẳng khác cô dâu là bao.

Đặc biệt chiếc đầm mang màu tím của hoa oải hương - loài hoa mà Phương Ly thích nhất.

Hay nói cách khác nó vốn không dành cho cô.

Giang Tuấn da diết ngắm nhìn cô rồi bước tới gần hơn nữa.

Giờ phút anh không kìm hãm được ý muốn ôm cô thật chặt. Trong đầu của anh hiện ra một cảnh tượng, đó là mỗi buổi tối có thể ôm cô ngủ, mỗi sáng sớm thức dậy mở mắt ra đều nhìn thấy cô đầu tiên. Đó là hạnh phúc anh trọn đời theo đuổi, từ nhiều năm trước đã là như thế…

Ước nguyện đó sắp sửa trở thành sự thật rồi…

Còn kẻ đó…

Nhất định là hắn ta sẽ phải day dứt hối hận suốt cả cuộc đời vì năm đó đã bỏ rơi cô…

Phải hay không phải, chỉ một lát nữa đây sẽ biết ngay thôi…

- Hình…hình như…sắp đến giờ rồi. Chúng ta xuống mau kẻo mẹ anh lại chờ! - Vân Hà khẽ lên tiếng

Phải, hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của Giang phu nhân, bà đã dặn dò cô dù thế nào cũng nhất định phải đến. Vân Hà phải tự cảm thấy bản thân là thiên tài diễn xuất khi đến cả đương kim ảnh Hậu cũng bị màn đóng giả này qua mắt.

- Em đợi một chút!

Ngón tay Giang Tuấn nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, từng động tác cử chỉ thậm chí đến cả lời nói cũng tràn đầy yêu thương

“Phương Ly, bất kể sau này em có hối hận vì đã nhận lời anh hay không…’’

‘’Cả cuộc đời này em đều sẽ là của anh, của một mình anh.’’

Đôi môi đẹp tựa hoa anh đào nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

Vân Hà luống cuống đưa tay đẩy anh ra, lực thật sự rất mạnh.

Lòng cô dằn vặt cùng mâu thuẫn vô cùng.

Cô cảm thấy bản thân là kẻ tội đồ không biết xấu hổ! Đeo lên chiếc mặt nạ của Phương Ly rồi ung dung nhận lấy tình yêu và sự cưng chiều vô hạn, nhưng vẫn tự huyễn hoặc với lòng rằng bản thân bất đắc dĩ mới làm thế và mọi chuyện đều là sự hi sinh vì em gái.

Nếu như Giang Tuấn biết được, Phương Ly tỉnh lại biết được sự thật này, cả hai sẽ tổn thương sâu sắc đến mức nào.

Hay là nói ra hết, cũng đâu có gì, chỉ là bảo Phương Ly gặp tai nạn nằm hôn mê trên giường bệnh không biết lúc nào tỉnh lại, anh ấy sẽ, sẽ…

Không được…

Anh ấy nhất định sẽ đau đớn đến chết đi sống lại mất…

Giang Tuấn là người tốt, bao năm qua vẫn luôn âm thầm chờ đợi Phương Ly trong đau khổ, cho nên, cô không thể trong giây phút này tàn nhẫn mà hủy diệt hạnh phúc mà anh hằng mong ước.

Cả người Giang Tuấn chết lặng như tảng đá, nỗi đau trong lòng dường như đang cuồn cuộn dâng trào, bàn từ từ bóp chặt lại.

Cô như thế là sao?

Đồng ý lời cầu hôn của anh, đồng ý làm vợ anh, đồng ý xuất hiện trong buổi tiệc sinh nhật của mẹ anh với tư cách con dâu tương lai của Giang gia nhưng lại tránh né anh, tránh né nụ hôn của anh.

Lẽ nào…lòng cô vẫn còn nhớ đến kẻ đó…

Nhưng ai bảo anh si mê cô đến điên cuồng, cho dù là thế cũng không hể hận cô hay ghét cô được.

- Chúng ta mau đi thôi, khách khứa đến cũng khá đông rồi!

- Đợi một chút! - Bây giờ đến lượt cô thốt lên câu này khi thấy anh vừa quay lưng lại

- Có chuyện gì?

- Chúng ta…cùng đi đi.

Vân Hà bước tới, nhẹ nhàng khoác lấy cánh tay Giang Tuấn, nở nụ cười ấm áp, tựa như một cô dâu sắp sửa cùng anh tiến vào lễ đường.

Cô đã quyết định rồi, vở kịch đã trót diễn, chỉ còn cách diễn đến cùng! Hơn nữa cô có niềm tin mãnh liệt, trước ngày hôn lễ Phương Ly nhất định sẽ tỉnh lại.

Nhưng mà, một lát nữa, không biết điều gì sẽ chờ đợi cô phía trước?!!

Sự thân mật này của cô khiến Giang Tuấn có chút không quen, nhìn cô đăm đắm.

Hệt như là một giấc mơ vậy, anh sợ lúc nào đó mình sẽ đột nhiên tỉnh dậy.

Không đâu, tất cả mọi thứ đều là thật, thời khắc anh mong đợi nhất cũng không còn xa nữa.

Một lát nữa thôi, trong tiệc sinh nhật của mẹ…

Ngày cử hành hôn lễ của anh và cô cũng sẽ được công bố…

………….

T/g: Chap sau chị của Phương Ly gặp Lâm Hạo rồi. Có ai mong Phương Ly tỉnh lại lúc này không?