Em Có Phải Người Năm Đó?

Chương 21




Đúng 10h Hạ Du có mặt dưới công ty Thiên Hạ, trước khi tới cô đã gọi cho trợ lý Tân rằng cô gần đến nơi để anh xuống đón cô. Cô không hy vọng gặp những người không muốn gặp ở đây, La Thiên cũng biết nên dặn A Tân đưa Hạ Du vào thang máy chuyên dụng của anh. A Tân đi xuống cửa công ty thì thấy một cô gái nhỏ, cô mặc một chiếc áo sơ mi cách điệu màu trắng kết hợp với chiếc quần ống suông cạp cao, chân cô đi đôi giày búp bê màu đen. Cô có trang điểm nhẹ, nhưng nhìn rất tự nhiên không hề gây cho người đối diện tí cảm giác nào là khó chịu cả. A Tân cũng từng nhìn thấy cô trong tiệm bánh, cậu chủ hay tới đó ăn sáng nên anh có nhìn thấy cô nhìn rất khác bây giờ. A Tân nở một nụ cười tiêu chuẩn chào Hạ Du :

- Cô Hạ, tôi là A Tân trợ lý của La tổng.

Hạ Du gật đầu chào anh, đưa tay phải ra bắt tay anh :

- Chào trợ lý Tân, tôi là Hạ Du. Làm phiền anh xuống đón tôi.

A Tân bắt tay lại chào cô, tiếp lời :

- Đây là công việc của tôi, La tổng đã có lệnh để tôi đón cô Hạ và đưa cô đi lên văn phòng của ngài ấy bằng thang máy riêng. Mời cô Hạ đi theo tôi.

Nói xong liền làm động tác mời và dẫn đường cho Hạ Du, Hạ Du đi ngay sau đó không chần chừ chút nào. Hai người đi vào thang máy, Hạ Du nhìn thấy bên ngoài cửa chỗ cô và A Tân vừa đứng là Minh Luân đang đi vào. Anh ta nhìn thấy cô nhưng không lên tiếng hay gì, chỉ hơi gật đầu chào cô. Hạ Du không muốn dây dưa với Minh Luân nên lập tức coi như không thấy, cửa thang máy đóng lại. A Tân lên tiếng :

- Cô Hạ đó là phó giám đốc Đặng của công ty chúng ta.

Hạ Du hơi gật đầu, nói :

- La tổng có đang rảnh không ?

A Tân bấm thang máy, rồi đứng sau cô một bước nói :

- La tổng vừa giải quyết 1 số công việc xong, hiện tại là đang chờ cô Hạ lên để bàn công việc.

Hạ Du gật đầu không nói gì nữa, A Tân cũng không nói gì. Cho tới khi cả 2 bước lên tầng cấp cao của tập đoàn Thiên Hạ, A Tân làm động tác mời với Hạ Du nói :

- Mời cô Hạ đi phía bên này.

Hạ Du đi theo chỉ dẫn của A Tân, tới trước cửa phòng tổng giám đốc A Tân lại nói :

- La tổng dặn tôi dẫn cô tới đây, cô Hạ vào trong đi có gì cứ bấm nút gọi tôi làm ở phòng bên cạnh sẽ sang ngay.

Hạ Du cứ nghĩ La Thiên chỉ giữ bí mật với hội đồng cấp cao của công ty thôi, không ngờ anh giữ bí mật cả với trợ lý của mình sao ? Thấy A Tân rời đi Hạ Du cũng gõ cửa phòng, bên trong vang lên tiếng nói :

- Vào đi.

Hạ Du đẩy cửa đi vào, thấy La Thiên ngồi ở trên bàn anh đang tập trung đọc giấy tờ trên bàn. Hạ Du đóng cửa đi vào cất tiếng :



- La tổng, anh đang bận sao ?

La Thiên nghe giọng nói là của Hạ Du liền ngước lên, thì thấy cô liền nói :

- Em tới rồi, ngồi sofa chờ tôi tí. Chúng ta bàn việc luôn.

Hạ Du biết anh rất nhiều việc nên cũng không làm phiền, cô ngồi chờ anh xong việc. Trong lúc đó Hạ Du lấy bản kế hoạch của cô ra xem lại một lần nữa xem có gì sai xót không, đây là lần đầu tiên Hạ Du cô hợp tác với La Thiên và Thiên Hạ. Cô không muốn mang tiếng là làm không tốt, Hạ Du vừa đọc xong bản kế hoạch thì La Thiên cũng đứng lên đi ra sofa nói :

- Xin lỗi em, gọi em tới đây mà để em đợi thế này.

Hạ Du lắc đầu :

- Không sao, anh xong việc của chúng ta vào việc luôn.

La Thiên rót cho Hạ Du 1 tách trà nói :

- Được rồi, chúng ta bắt đầu công việc đi. Em nói sơ qua kế hoạch của mình đi, rồi chúng ta lại thảo luận.

Hạ Du gật đầu bắt đầu nói sơ qua kế hoạch của mình, La Thiên yên lặng nghe cô nói. Chờ cô nói xong La Thiên mới nên lên thắc mắc của mình để Hạ Du giải đáp, cả hai cùng thảo luận với nhau. Hạ Du nhận ra kế hoạch của La Thiên cũng giống như kế hoạch của cô, nhưng nó tốt hơn 1 chút. Đến 12h trưa cửa phòng bị gõ, La Thiên mới dừng lại nhìn đồng hồ. Anh lên tiếng :

- Vào đi.

A Tân đẩy cửa đi vào, cúi người :

- La tổng, đã tới giờ trưa. Ngài vầ cô Hạ ăn gì để tôi mua luôn.

La Thiên quay sang hỏi Hạ Du :

- Em muốn ăn gì.

Hạ Du nghĩ nghĩ :

- Phiền trợ lý Tân mua giúp tôi một phần cơm thịt lợn xào ớt chuông nhé. Cảm ơn.

A Tân gật đầu :



- Được ạ, La tổng còn ngài ?

La Thiên có điều suy nghĩ nói :

- Cho tôi một phần cơm thịt bò rau cần tây, một ly café và một ly trà thái.

A Tân hơi nhíu mày từ lâu rồi La tổng không uống café, nhưng anh cũng không nói nhiều lập tức lui ra đi mua đồ ăn. La Thiên nhấp một ngụm trà, nói với Hạ Du :

- Ăn trưa xong em có thể vào bên trong nghỉ, bên trong có giường nghỉ riêng của tôi. Công việc còn lại chiều chúng ta bàn tiếp, cũng chỉ còn một ít thôi.

Hạ Du đang đánh giá bày trí của căn phòng nghe thế liền hỏi :

- Thế anh thì sao? Anh không nghỉ trưa à ?

La Thiên cười :

- Yên tâm, phòng của tôi có 2 phòng nghỉ cơ. Còn 1 phòng nghỉ nhỏ hơn nằm bên trái kìa, lúc lên thiết kế ba sợ tôi nghỉ ngơi không đủ nên đã làm thêm 1 phòng để mẹ có tới thì cũng không ảnh hưởng tới thời gian nghỉ ngơi của tôi.

Hạ Du “ ồ “ 1 tiếng, nghĩ :

“ Hai bác thật tốt, có bố mẹ thật tốt “

La Thiên thấy biểu cảm của cô, liền biết cô đang suy nghĩ gì liền đổi chủ đề :

- Sao em lại nghĩ ra bản kế hoạch này ?

Hạ Du nghe thế liền đáp :

- Tôi cũng không rõ, sau khi tìm hiểu về quá trình của công ty. Tự nhiên tôi nghĩ ra nó. Không ngờ giống anh đến thế.

La Thiên có điều suy nghĩ hơi mím môi không nói gì, đúng lúc này A Tân mang cơm tới. A Tân chỉ mang cơm tới đưa cho La Thiên và Hạ Du liền rời đi, La Thiên đưa trà thái cho cô nói :

- Em ăn đi xong vào nghỉ ngơi, 2h chúng ta bắt đầu công việc buổi chiều.

Hạ Du gật đầu và bắt đầu ăn cơm, trong phòng chỉ còn tiếp đũa thìa kêu. La Thiên ăn cơm rất an tĩnh gần như không phát ra bất kì tiếng động vào, Hạ Du cũng thế cô rất ít nói chuyện khi ăn cơm. Nên cả 2 gần như im lặng cho tới khi ăn xong.

Dọn dẹp bát đũa xong xuôi, Hạ Du bị La Thiên ép đi ngủ với lý do lúc nãy cô ngáp mấy lần anh bảo cô đã mệt mỏi rồi. Đẩy cô đi ngủ xong anh mang tập tài liệu đang đọc dở lúc cô tới mang sang phòng nghỉ nhỏ ở bên trái căn phòng, vì không muốn ảnh hưởng tới cô nên anh mang sang đó đọc cũng được vậy. Công việc còn cũng khá nhiều anh cũng không thể nghỉ được, tối về rồi ngủ bù vậy