Lũ sinh vật vừa thoát ra liền chia làm hai bộ phận tiến đến cổ rùa khổng lồ. Một bộ phận chống đỡ những dây leo khác đang công kích, số còn lại thì ra sức cắt đứt dây leo to lớn đang trói chặt cổ rùa.
Lúc này quần thể dây leo không còn mạnh mẽ như trước, những sợi đã đứt mọc lại rất chậm chạp, hơn nữa phần lớn số dây leo phải cắm sâu xuống mặt đất để níu giữ thân thể nó tránh bị lôi lên. Vì thế số dây leo công kích rùa nhỏ ít đi rất nhiều, với số lượng này chúng có thể chống đỡ được.
Chẳng mấy chốc sợi dây leo to tướng đang siết chặt cổ rùa bị cắt đứt, rùa khổng lồ ra sức hít thở, lực đẩy trầm trọng theo đó tăng mạnh trở lại. Dù không thể nhổ bật cây leo ra khỏi đất nhưng cơ thể rùa có thể dao động lên xuống với một biên độ nhỏ. Sức nặng to lớn dập lên, dập xuống như muốn ép dây leo thành bã.
Những con rùa nhỏ linh hoạt chia ra bò khắp nơi trên mai rùa. Thanh kiếm sắc bén trên tay dễ dàng cắt đứt các sợi dây trói buộc.
Càng chiến đấu quần thể dây leo càng tỏ ra yếu thế, số lượng dây leo trói buộc bị cắt đứt hàng loạt. Rùa khổng lồ tập trung sức đẩy, cơ thể vọt lên trên bứt đứt những dây leo thưa thớt sót lại. Nó bay đến độ cao 200m thì dừng lại.
Ở bên dưới thông qua những con mắt của hung thú đen tuyền, quần thể dây leo có thể đoán được ý đồ của rùa khổng lồ, nó muốn mượn trọng lực tung ra một đòn quyết định. Với tình trạng hiện tại nếu trúng phải đòn công kích, chắc chắn quần thể cây leo sẽ chết. Dù vậy nó vẫn không từ bỏ hy vọng cầu sinh, hàng loạt dây leo rút ra khỏi mặt đất, đưa lên cao tạo thành hình trụ. Chỉ là hình trụ lúc này so với hình trụ lúc trước thì chiều cao đã giảm đi một nửa, mật độ cũng thưa thớt hơn.
Ánh mắt rùa khổng lồ dõi xuống dưới, nhìn một sinh vật cùng cấp độ với nó sắp bị hạ sát, khuôn mặt không khỏi hiện lên sự phấn khích. Đang tận hưởng cảm xúc đê mê của người thắng cuộc thì một cơn đau kịch liệt truyền đến.
Hoàng Mộc ở bên trong cơ thể rùa khổng lồ, cảm nhận được bản thân đang được đưa lên cao liền suy đoán ra tình hình bên ngoài.
-Rùa khổng lồ đã thoát khỏi trói buộc, nó bay lên cao hẳn là muốn tung một đòn chí mạng hạ sát quần thể cây leo.
Nghĩ vậy rồi hắn phi hành đến phía đầu mai rùa. Không gian bên trong rộng rãi thỉnh thoảng có những cột trụ to lớn xếp thành ba hàng, dọc theo mai rùa, kết cấu này được tạo nên nhờ bộ khung xương chắc chắn của rùa khổng lồ. Đi theo dãy cột trụ, không khó để tìm được nơi bắt đầu.
Hắn căn chỉnh khoảng cách, lựa chọn vị trí tiếp giáp với cổ rùa rồi vận khởi linh lực truyền vào song đao Phi Vân liên tục chém vào một chỗ đó. Lớp mỡ rung rinh hóa giải lực đạo, có điều thứ tiếp xúc với nó là thanh đao phi vân sắc bén hàng thật giá thật.
Lưỡi đao hàng ngày cắt đá như đậu hũ, nay cũng không phụ sự kỳ vọng, lớp mỡ dưới vài đao liền tách ra, đao mang theo đó xuyên thấu như một cây kim thọc dài vào cơ thể rùa khổng lồ. Đây là vị trí tiếp giáp với cổ, nơi cực kỳ yếu hại, đao mang cắt lớp mỡ đi vào phần thịt, máu vàng tuôn ra xối xả, hắn bổ thêm một đao nữa rồi dừng lại.
Từ trên mai rùa, hàng loạt khoảng trống mở ra, những sinh vật nửa người nửa rùa chui xuống. Rùa khổng lồ bên ngoài ý thức được sự uy hiếp mạnh mẽ từ bên trong cơ thể nó liền điều động tất cả rùa nhỏ chui vào mai để bảo hộ.
Hoàng Mộc ngước lên thấy hàng trăm con rùa nhỏ đang bò vào, tình huống này hắn đã đoán trước. Linh lực lập tức tập trung nơi nắm đấm, hàng loạt quyền ảnh màu trắng tuôn ra, công kích một khoảng trống gần nhất.
Quyền kình mạnh mẽ đấm văng những sinh vật muốn chui xuống từ khoảng trống, Hoàng Mộc tận dụng thời cơ bay ra ngoài, cơ thể vừa chui ra khỏi mai liền xoay một vòng, những dải đao mang hình bán nguyệt phóng ra càn quét các sinh vật đang lao đến.
Hắn bay ra một đoạn rồi lơ lửng giữa không trung, đương nhiên không dại gì mà ở giữa tuyến giao tranh của rùa khổng lồ và quần thể dây leo. Vị trí hắn lơ lửng cách tuyến giao tranh một đoạn, đồng thời có phần gần với quần thể dây leo hơn.
Gió thổi mạnh làm hai đầu dải lụa bay phất phới, mái tóc bồng bềnh hất lên, hai tay cầm song đao Phi Vân tỏa sáng, cơ thể mặc một bộ áo xanh, ánh mắt uy nghi nhìn con rùa trên không. Từ thân ảnh của Hoàng Mộc toát ra sự uy hiếp của thú vương khiến rùa khổng lồ phải e ngại.
Nó nhìn Hoàng Mộc rồi lại nhìn quần thể dây leo, thông qua những sự kiện nãy giờ nó nghiễm nhiên cho rằng hai sinh vật này là cùng một phe. Lưỡng lự trong chốc lát rùa khổng lồ mang theo bầy đàn bay đi, nó quyết định buông bỏ.
Hoàng Mộc không đuổi theo, đợi đến khi hình bóng rùa khổng lồ đã xa khuất, hắn liền tung hàng loạt đao mang trảm sát những con hung thú đen tuyền đang dương mắt nhìn về phía hắn.
Hành động xảy ra đột ngột, cộng với quần thể dây leo đã yếu đuối, nó chỉ kịp hóa cứng thân thể bảo vệ được một con hung thú, chín con còn lại bị hạ sát.
Hoàng Mộc thấy kết quả phía dưới cảm thấy đã vừa ý liền bay về phía uất hương tiên cảnh.
Bây giờ hắn muốn giết chết quần thể cây leo không phải là việc không làm được, chỉ là sinh vật này chết đi sẽ có sinh vật khác đến thay thế, giữ lại nó cũng coi như là một phòng tuyến bảo vệ dân làng. Dù vậy vẫn không thể để một quả bom sắp nổ bên cạnh mình, vì thế hắn mới trảm sát chín con hung thú chỉ để lại một con sống sót, đồng nghĩa với việc quần thể dây leo lúc này chỉ còn một cặp mắt.
Các loài hung thú yếu hơn vì sợ dư chấn của cuộc chiến đã tháo chạy, quãng đường di chuyển vì thế không bị cản trở, hắn phi hành một mạch đến uất hương tiên cảnh.
Bản thân hắn biết những sinh vật thả xuống địa cầu là để tấn thăng lên ma thú, có nghĩa tư chất của chúng có khả năng nhận biết và hấp thu linh khí. Một nơi như uất hương tiên cảnh sẽ không thoát khỏi tầm ngắm của chúng. Dù vậy hắn vẫn hi vọng rằng nơi đó còn sót lại vài cây hoa uất hương. Nếu không có vậy chỉ còn cách đánh đuổi hung thú rồi gieo trồng hạt giống, làm vậy sẽ rất phiền phức và mất nhiều thời gian.
Cây bồ đề to lớn đã xuất hiện trước mắt, nơi được cả nhóm đặt cho cái tên mỹ miều Uất Hương tiên cảnh này luôn mang đến cho Hoàng Mộc bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Lúc này đây khung cảnh hiện ra trước mắt hắn, hoàn toàn nằm ngoài dự tính, những cây hoa uất hương không bị phá hủy mà còn lan rộng ra, bên cạnh đó có nhiều loài hoa lạ mọc lên, trên những khóm hoa bầy chuồn chuồn bay lượn, cảnh vật ưu nhã, đẹp đẽ càng thêm phần tiên cảnh.
Bạn bè hắn đang từ từ tiến vào Uất hương tiên cảnh mà không bị hung thú ngăn cản, có mấy người phát hiện ra hắn, liền đưa tay ra vẫy vẫy rất hồ hởi.
Hoàng Mộc cười tươi, đưa tay chào đáp trả rồi hạ xuống Uất hương tiên cảnh. Đến gần hắn mới phát hiện, những sinh vật giống như chuồn chuồn này vậy mà tuyệt đối không phải là chuồn chuồn.
Cánh trên lưng có thể giống với chuồn chuồn, nhưng phần thân thể lại chín phần giống với nhân loại, có điều kích thước chỉ to bằng hai ngón tay của người trưởng thành. Với hình thể cân đối, nét mặt tinh xảo, đôi tai nhọn, mái tóc bồng bềnh, bốn chiếc cánh lấp lánh ánh sáng, tất cả toát lên vẻ đẹp ưu nhã, đáng yêu như những cô tiên nhỏ.
Một số đang lượn lờ trên những khóm hoa, số khác đang vây quanh Minh Nguyệt. Chúng đậu trên vai, trên tay, bay trên đầu cô bé. Thấy ánh mắt Hoàng Mộc kinh ngạc nhìn mình, Minh Nguyệt cất tiếng giải thích:
-Nguyệt đã giao tiếp với những sinh vật này, chúng gọi là tiểu yêu tinh pháp linh đến từ một hành tinh xa lạ có tên gọi là Tinh Linh.
-Ồ tiểu yêu tinh Pháp Linh sao, nhưng sao chúng lại thân thiện với chúng ta như vậy.
Nghe Hoàng Mộc hỏi Minh Nguyệt liền trả lời:
-Mới đầu gặp mặt chúng tưởng bọn Nguyệt là Tinh linh nhân.
-Tinh linh nhân?
-Đúng vậy, tinh linh nhân là chủng loài tiến bộ nhất ở hành tinh Tinh Linh giống như nhân loại trên trái đất, hình dáng tinh linh nhân cơ bản giống với con người, chỉ khác là đôi tai nhọn hoắt.
Hoàng Mộc nghe xong rất đỗi ngạc nhiên:
-Ồ ra vậy, hẳn là Nguyệt có thể giao tiếp với chúng nên chúng mới vây quanh Nguyệt phải không?
-Hi, Tiểu yêu tinh nói với Nguyệt là chỉ có nữ hoàng Tinh Linh mới có thể giao tiếp với chúng.