Earth

Chương 77: Hung thú giao tranh




Rùa bay và quần thể dây leo lao vào cận chiến, âm thanh cùng lực đạo bộc phát hết sức tàn bạo. Các sinh vật chui ra từ mai rùa số lượng ít hơn nhưng rất nhanh nhẹn, với hai thanh kiếm sắc bén mọc ra từ cẳng tay, chúng liên tục cắt đứt các dây leo. Có điều số lượng dây leo quá nhiều lên đến hàng chục vạn, mới đầu có thể chống đỡ nhưng chỉ một lúc sau dây leo từ bốn phương, tám hướng đâm tới, căn bản là không thể né tránh.

Bụp, bụp ...

Một nửa sinh vật kỳ dị thu thân mình vào mai chống đỡ công kích, số còn lại phản ứng chậm hơn bị đâm xuyên đầu, máu vàng chảy lênh láng.

Dây leo quấn lấy mai rùa thành một cái kén, ra sức siết chặt, những âm thanh ken két vang lên, tuy nhiên không có máu trào ra ngoài, có thể phỏng đoán lúc này mai rùa bảo vệ được những sinh vật kỳ dị, nhưng duy trì đến bao lâu thì chưa biết.

Rùa bay khổng lồ ngoái đầu nhìn tình hình có vẻ không ổn nó ra sức cựa quậy, những móng vuốt ở chân cùng với răng nanh ở miệng liên tục công kích quần thể dây leo. Lực đạo bộc phát của một sinh vật khổng lồ như rùa bay thực sự rất lớn, từng mảng dây leo bị cào đứt.

Có điều lực lượng sinh mệnh của dây leo cũng khổng lồ không kém, dây vừa đứt liền mọc trở lại. Hàng vạn sợi bện vào nhau buộc lấy tứ chi của rùa bay, một sợi khác quần thảo với đầu rùa.

Rùa bay vừa chiếm được lợi thế nay lại bị lật ngược thế cờ, cơ thể nó bị buộc chặt, cử động khó khăn, phần đầu nhận công kích liên tục đến mức phải chui vào mai tránh né.

Hoàng Mộc ở xa cảm nhận:

-Chấn động linh lực tỏa ra từ rùa bay là có nhưng khá yếu, vậy nó dùng khả năng gì để phi hành nhỉ. Những sinh vật ngoài hành tinh này có những năng lực thật kỳ dị.

Từ cơ thể rùa bay phát ra một lực đẩy mạnh mẽ như muốn thoát ly mớ dây leo rườm rà, nhưng đâu phải muốn là được, một sợi dây leo có thể dễ dàng cắt đứt nhưng đây là hàng vạn sợi bện với nhau, vô cùng kiên cố.

Đầu rùa thu vào trong mai, hai mắt nó nhắm chặt, tứ chi cũng dừng động đậy, nó muốn ngừng mọi hoạt động để tập trung kích phát lực đẩy mạnh mẽ hơn.

Lực đẩy vô hình làm cho lá cây thổi dạt xuống dưới, mặt đất bị lực đẩy dồn nén mạnh, khí lãng lan ra khắp nơi. Lực đẩy không vận hành một cách đơn điệu mà chia ra từng nhịp.

Từng nhịp ập xuống sinh ra những tiếng ầm, ầm, ầm ngắt quãng. Mặt đất xung quanh bị phá toái, và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, sinh vật dây leo bị bật gốc, toàn bộ cơ thể nó bay lên không trung cùng với rùa khổng lồ.

Nhịp lực đẩy qua đi, rùa bay và quần thể dây leo cùng rớt xuống, hai sinh vật khổng lồ va chạm mạnh mẽ làm mặt đất rung lên, âm thanh bạo liệt trong không khí.

Vẫn chưa dừng lại, theo từng nhịp lực đẩy cả rùa bay và quần thể dây leo liên tục bay lên rồi nện xuống, cây cối cả mảnh rừng chấn động theo từng nhịp đập.

Ý đồ của rùa khổng lồ rất rõ ràng nó muốn nện chết sinh vật dây leo. Quần thể dây leo kịch liệt kháng cự, hàng vạn sợi đâm xuống mặt đất hòng níu giữ thân thể. Nếu như nó làm điều này từ trước thì được, còn bây giờ thì đã muộn. Các sợi dây leo chưa đâm vào được bao sâu thì đã bị nhổ bật lên rồi nện xuống nát bét.

Quần thể dây leo đang yếu thế dần, thân thể của nó liên tục bị đập nát, nhựa cây màu nâu chảy lênh láng, dù nó có sinh mệnh khổng lồ thì tốc độ khôi phục cũng không thể bắt kịp với tốc độ phá hoại.

Có lẽ đây là lần đau đớn nhất trong cuộc đời nó, trước đây dù bị Hoàng Mộc chém đi một nửa nhưng đó là chém, tốc độ bộc phát rất nhanh chưa kịp đau đớn đã mất mạng. Còn bây giờ chính là bị nện một cách thô bạo.

Dưới va chạm mạnh mẽ hàng trăm hung thú đen tuyền cộng sinh với cây leo đã chết đi gần hết, chỉ còn khoảng 10 con được bao bọc bằng lớp dây leo cường hóa là còn sống sót. Tuy nhiên đi cùng với sinh mệnh giảm dần, phần cây leo được hóa cứng và lớp ngọc bích kiên cố đang dần yếu đi.

Một khi bản thể không còn lớp ngọc bích kiên cố bảo vệ vậy chấn động mạnh mẽ sẽ giết chết nó.

Mặt đất rung động không ngừng làm cho đoàn người di chuyển khó khăn, Hoàng Mộc chỉ huy nhóm xung kích và bầy khỉ trèo lên lưng đại bàng rồi bay đi, còn bản thân hắn thì ở lại.

Nhìn cả mảnh rừng tan hoang, hắn buột miệng trách:

-Con rùa phá hoại này, nếu để mày làm bá chủ ở đây vậy ngôi làng ta vừa xây xong dễ mà bị đập nát. Sinh vật dây leo không tốt đẹp gì nhưng ít nhất nó không ưa thích các kiến trúc bằng đá.

Khi Hoàng Mộc giao chiến với cây leo ở làng Trường Cửu hắn đã nhận ra, dây leo bò lổm ngổm phủ kín mặt đất nhưng khu vực nhà vòm bằng đá thì không.

Ngó sang thấy chúng bạn đã rời đi một khoảng, Hoàng Mộc liền bay đến nơi diễn ra cuộc chiến giữa rùa khổng lồ và quần thể cây leo.

Hai bên đang kịch liệt giao chiến không để ý một thân ảnh nhân loại nhỏ bé xuất hiện phía trên. Không hề báo trước, một đao mang hình bán nguyệt bắn ra, kích thẳng vào đùi rùa, chỗ không có dây leo bám lấy.

Da rùa dày dặn vậy mà bị cắt một đường, máu vàng lấm tấm xuất hiện ở đường cắt.

Hoàng Mộc lơ lửng ở trên không, nhận định:

-Vết cắt không sâu, nhưng ít nhất có thể xuyên qua lớp da, vậy là được rồi.

Dải lụa xanh xuất hiện, quấn quanh cơ thể thành một chiếc áo, hai tay nắm chắc song đao phi vân, lưỡi đao hấp thu lượng lớn linh lực ánh lên màu bạch kim.

Hoàng Mộc bay đến độ cao ngang với rùa khổng lồ rồi hai tay liên tục vung đao, từng dải đao mang phóng ra công kích cùng một điểm ở chỗ tiếp giáp giữa chi trước và thân thể.

Một đao chỉ gây ra vết thương nhỏ, nhưng đao thứ hai trùng điệp một chỗ lại gây sát thương nhân hai. Hoàng Mộc phóng xuất không chỉ hai đao mà là hàng loạt như dòng thác.

Đao pháp thông qua nhiều trận chiến đang dần hoàn thiện, đường đao nhanh, mạnh, hiểm, chính xác, và điều quan trọng nhất lúc này chính là từ chi rùa khổng lồ đang bị cây leo trói chặt, di chuyển khó khăn, loài rùa này chỉ có thể thụt đầu vào trong mai còn tứ chi thì không.

Rùa khổng lồ chỉ dao động lên xuống đơn điệu theo nhịp lực đẩy, Hoàng Mộc dễ dàng nắm được quỹ tích của nó. Phần lớn đao mang theo đó công kích vào một chỗ, chỉ một ít lệch đi đôi chút.

Hiệu quả phá hủy lập tức bộc phát, nơi chi trước của rùa bị cắt sâu vào bên trong, vết thương liên tục bị chọc sâu vào, kéo dại tận thân thể của rùa khổng lồ.

Đao mang so với kích thước của rùa bay chỉ như một cây kim, có điều cây kim này rất dài, đâm xuyên từ chi trước đến tận thân thể nó.

Dòng thác đao mang của Hoàng Mộc vẫn chưa dừng lại, liên tục công kích trùng điệp vào cùng một chỗ, vết thương theo đó kéo sâu vào bên trong.

Rùa khổng lồ thò đầu ra khỏi mai, hống lên đau đớn. Nó ngoái đầu tìm hiểu nguyên nhân, thì thấy một nhân loại nhỏ bé đang lơ lửng trên không với ánh mắt thập phần uy mãnh như một thú vương.

Hoàng Mộc nhìn rùa khổng lồ rồi vẩy tay một cái, giống như đang đập một con ruồi, dải đao mang phóng ra cắt vào đầu rùa.

Xoẹt, máu vàng lập tức tung tóe, rùa bay lần nữa gầm rú vì đau đớn.

Nhìn bộ dáng của Hoàng Mộc giống như chỉ tiện tay công kích nhưng thực ra đó là hắn đang giả bộ, đòn công kích vừa rồi ngốn mất một phần ba linh lực của hắn.

Ánh mắt rùa khổng lồ bỗng thể hiện ra sự úy kị, nó ý thức được tình huống của bản thân. Sinh vật đằng kia dù kích thước nhỏ bé nhưng sức mạnh rất to lớn, là cùng một đẳng cấp với nó. Đang lúc chưa biết xử trí thế nào thì sinh vật nhỏ bé đó biến mất khỏi tầm mắt.