Đường Vào Tim Anh

Chương 58: Hồi ức




Ông nội Cố vẫn giữ sự im lặng như cũ, ở trong mắt ông việc Thanh Ca và Cố Nam Sơn ở bên nhau chính là làm ô uế nền nếp gia đình, làm bại hoại thuần phong mỹ tục. Cũng nói thêm, tư tưởng của mấy ông cụ già thường rất cố chấp, phong kiến, còn bị cái tật nói mãi mà không chịu hiểu.Cố Nam Sơn bị ông 'tống cứ' ra khỏi nhà họ Cố, không cho anh về Cố gia, Thanh Ca cũng bị 'giam lỏng' ở nhà ông. Dì Tân mỗi ngày đều chứng kiến cảnh người con gái u buồn, lén lau nước mắt. Có mấy lần bà đã cố thuyết phục ông nội Cố rằng con cháu đều có phúc của riêng chúng nó, mong là sẽ 'mưa dầm thấm lâu'. Nhưng tư tưởng cổ hủ đã ăn sâu trong máu ông, đặc biệt để ý đến lễ nghi bên ngoài, ngậm chặt dù nói thế nào cũng không nhả ra. Dù cho người đàn ông tìm gặp mấy lần nhưng ông lão đều từ chối gặp mặt.

Sau khi Cố Nam Sơn đã khỏi bệnh và quay trở lại công ty, ngay lập tức anh giao nộp chứng cứ chứng minh nhà họ Trần cố tình tạo tai nạn cho cảnh sát, không lâu sau cậu ấm nhà đó cũng bị bắt giam.Cố Tòng Kim nhìn Cố Nam Sơn hút thuốc, hai hàng lông mày của anh nhíu lại, cả người vô cùng u ám, gương mặt anh bị tầng khói thuốc bao phủ."Chú nhỏ, chú định làm gì?" Anh rót cho người đó một ly rượu.Trong quán bar vốn đã tạp nham, tiếng người nói qua lại vô cùng ồn ào, từng đám người hăng say nhảy nhót, âm nhạc náo động cũng không thể kéo sự hứng thú của Cố Nam Sơn lên."Còn mỗi cách đối đầu với ông ấy thôi, khổ nỗi ông quá cứng đầu. Nếu như biện pháp của tôi không đủ cứng rắn thì chuyện của tôi với Thanh Ca sẽ mãi lửng lơ không hồi kết như vậy."Đương nhiên Cố Tòng Kim cũng hiểu tính cách ông nội mình, ông lão cố chấp y như cục đá vậy, lại còn thêm tư tưởng từ thuở xa xưa, càng khiến cho ông kiên cố như một tường thành cao chót vót khó phá.Phía ngược lại, cô gái nhỏ buồn chán nằm trên giường, cô nói với Trình Chu Chu chuyện cô bị ông nội nhốt ở nhà và muốn xin nghỉ việc, cô bạn Trình Chu Chu cũng hiểu và thông cảm cho cô, dù thương nhưng cũng không giúp gì được.Thanh Ca: "Quan hệ của cậu với Thẩm Hạc Thành phát triển tới đâu rồi?"Cô đặc biệt chú ý đến chuyện của hai người này sau khi biết họ đã có tình một đêm vượt ngoài dự đoán. Cô không ngờ Trình Chu Chu đáp lại cô rằng Thẩm Hạc Thành muốn đăng ký kết hôn, lúc này cô mới ngớ ra rồi nghĩ thầm trong lòng, chắc người đàn ông kia điên rồi.Trình Chu Chu: "Chắc chắn vì muốn chịu trách nhiệm cho nên mới đề nghị kết hôn với tớ."Thanh Ca: "Cậu có thể thử anh ấy để xem phản ứng, lại có thể quyết định có kết hôn hay không, đâu giống tớ, muốn lấy người mình thích cũng chẳng được."Sau khi nói chuyện với cô bạn kia xong, Thanh Ca gửi cho Cố Nam Sơn một tin nhắn. Cô nói nhớ anh, ngày nào cũng nhớ anh rất nhiều, trong hai tháng xa cách này, cả thể xác và tâm hồn cô đều khao khát có được anh.Ông nội mắng cô là không biết xấu hổ, cô thừa nhận. Nhưng tại sao ông còn mắng cả anh, ông nói anh là kẻ vô ơn, ăn cháo đá bát. Đây là điều mà cô không thể chịu nổi, cô đã khóc rất nhiều lần nhưng ông cụ vẫn không cho cô ra ngoài.Lúc người đàn ông nhận được tin nhắn của cô, anh cũng đang nhớ cô.Bên ngoài quán bar, Cố Nam Sơn nhìn cảnh đêm nhấp nháy ánh đèn neon, trong đầu chợt nhớ tới chuyện trước kia, là chuyện Thanh Ca cùng bạn thân Diệp Gia Ngộ lén đến quán bar.Khi đó, hai cô vẫn còn là trẻ vị thành niên, quán bar thì quy định không cho trẻ chưa đủ tuổi vào, nhưng tóm lại cái đó cũng chỉ có tác dụng làm cảnh, hai cô vẫn thuận lợi đi vào trong. Nhưng ông trời không có rủ lòng thương, ngày hôm đó có cảnh sát kiểm tra, hai cô gái bị 'mời' về đồn. Thanh Ca sợ hãi không dám gọi cho bác Cố thế là đành phải gọi cho chú nhỏ nhà mình.Nghe thấy tiếng khóc sướt mướt của cô gái qua điện thoại, Cố Nam Sơn ngây người, lúc sau cô gái nhỏ vừa khóc vừa giải thích tình huống cho anh.Lúc anh chạy tới đồn cảnh sát, đập vào mắt anh là hình ảnh cô gái nhỏ đang cúi đầu, cô ngồi xổm trên mặt đất giống như đang tự kiểm điểm, thế là anh cất tiếng gọi tên cô. Khoảnh khắc ấy như có một cơn gió quét qua người anh, Cố Nam Sơn ôm người vừa chạy tới thật chặt, cô cọ cọ vào người anh khóc lớn, nước mắt rơi thấm ướt áo sơ mi cao cấp của anh.Ngày đó anh dỗ cô ngủ, ngắm khuôn mặt an tĩnh ngủ say của cô, đáy lòng tĩnh lặng lạ thường, anh rất thích cảm giác yên bình này.Khoảnh khắc ấy anh đã biết trái tim mình dành trọn cho cô. Song, lúc nghe tin cô ở đồn cảnh sát, trái tim anh như nhảy khỏi lồng ngực. Có lẽ từ ấy tình yêu đã bén rễ đâm sâu rồi.Trong giây phút, anh cong môi cười, cô gái nhỏ của anh sắp trưởng thành, cũng sắp đến tuổi lấy chồng.