"Cố tiểu thư, có lẽ cô phải tới bệnh viện một chuyến rồi, bởi vì sếp Cố bị tai nạn xe hơi." Trịnh Chi Hành gọi điện thoại cho cô.Thanh Ca không ngờ có lúc mình được trải nghiệm chuyện gây cấn như vậy, vài phút trước còn nghe Thịnh Minh Hải bộc bạch chuyện cũ, vài phút sau đã nhận được tin Cố Nam Sơn xảy ra tai nạn.Lúc cô vội vã đến bệnh viện, Cố Tòng Kim cũng ở đó, còn Cố Nam Sơn đang nằm trên giường trong phòng Vip. Cố Tòng Kim quay lưng về phía cô, nói chuyện với người đó."Chú nhỏ!" Cô đặt mấy thứ đồ trên bàn rồi lại gần giường anh. Trên gương mặt anh tuấn của người đàn ông có vài vết xước nhỏ nhưng không nghiêm trọng lắm, còn chân anh phải bó bột. Thanh Ca nhìn thấy mà không kìm được dòng nước mắt.Cố Tòng Kim nhìn cô, thở dài, "Thanh Ca, không phải chuyện lớn, đừng làm ầm ĩ lên, chú nhỏ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày."
Người con gái gật đầu, cô nhìn về phía người vừa nói: "Anh họ, anh nói với ông nội chưa?""Không cần nói với ông đâu, việc chú nhỏ gặp tai nạn kiểu gì cũng lên báo, lúc đó ông tự nhiên sẽ biết thôi."Vụ tai nạn xe cộ lần này đã được dàn xếp từ trước. Cách đây không lâu, Cố Nam Sơn cương quyết xử lý mạnh tay chuyện của phó giám đốc Trần, cho nên người gây chuyện lần này chắc là thuộc phe phái nhà họ Trần. Không biết trong lòng đối phương oán hận đến mức nào mới có thể to gan lớn mật động tay động chân trả thù.Cố Nam Sơn không phải là người chưa từng thấy sóng to gió lớn, trên thương trường ngoài mặt nịnh nọt sau lưng lừa dối anh cũng đã thấy qua nhiều, anh mỉm cười, an ủi cô: "Chú không sao."Sau khi mọi người rời đi, Thanh Ca ngồi ở mép giường anh và đọc kinh Phật cho anh nghe. Những lúc lòng dạ anh rối bời rất thích nhớ lại lời dạy trong kinh Phật, nó như một liều thuốc giúp anh bình tĩnh lại. Người đàn ông tên Cố Nam Sơn này vĩnh viễn đều bình tĩnh và trấn định như vậy, không vội cũng chẳng chậm."Gọt táo cho anh ăn đi." Cố Nam Sơn ngồi trên giường nhìn cô, từ lúc cô bước vào, anh đã biết cô chỉ đang giả vờ bình tĩnh, thật ra trong lòng cô đang hoảng sợ, bên ngoài cố tỏ ra bình tĩnh để khiến anh yên tâm.Anh chăm chú ngắm cô gọt táo, vỏ ngoài theo hình xoắn ốc rơi xuống, cô cúi đầu cẩn thận gọt táo. Trên chiếc mũi nho nhỏ đọng lại lớp nước như những hạt pha lê, trên trán có tầng mồ hôi mỏng. Trái tim anh khẽ run lên, với tay rút ra giấy ăn rồi lau mồ hôi cho cô."Em ăn trước đi." Cố Nam Sơn nhướng mày ý bảo cô ăn trước.Cô cắn một miếng rồi nhai nhai, vị táo ngọt lịm không phải sở thích của cô, người bên cạnh cô càng không hảo ngọt, tuy vậy cô vẫn đưa cho anh. Cố Nam Sơn nắm lấy tay cô, cắn ngay chỗ cô vừa cắn, mắt nhìn cô đầy ẩn ý. Thanh Ca xấu hổ đỏ mặt, hai má nhỏ nổi lên rặn mây hồng.Đúng lúc này Trịnh Chi Hành đi vào báo cáo công việc, phá tan không khí ái muội giữa hai người. Anh ta vừa vào phòng đã thấy Thanh Ca cúi đầu, khoảnh khắc ấy anh ta cảm thấy sự xuất hiện của mình vào lúc này sai thời điểm, lại còn được nhìn thấy anh sếp nhà mình ăn táo, đúng là cảnh tượng trước đây chưa từng gặp."Sếp Cố, đã tìm thấy người lái xe gây tai nạn, qua đó xác nhận được là người được bên Trần gia thuê."Người đàn ông ném quả táo đang cắn dở xuống, lạnh lùng nói, "Ừm, tôi biết rồi, lần này tôi phải chỉnh đốn đám người đó nên người mới được."Tai nạn xe xảy ra ngày hôm nay, anh cũng phần nào đoán ra được động cơ phía sau. Tên tiểu tử nhà họ Trần kia chính là bùn nhão không thể trát tường. Sau khi bị đuổi việc, gã ta đã rất nhiều lần nổi điên uy hiếp anh, lúc ấy anh chỉ cười nhạo, thiếu gia nhà họ Trần vẫn còn ngây thơ lắm.Trịnh Chi Hành hiểu ông chủ của mình là một thương nhân ôn hòa, nhưng nếu có người muốn động đến anh, người đàn ông này nhất định sẽ dùng cách riêng của mình để khiến người đó phải hối hận. Từ đó có thể suy ra sau chuyện này, nhà họ Trần sẽ gặp rắc rối lớn.Buổi tối, ông nội Cố cùng dì Tân vội vàng đến, lúc hai người vào đã thấy Cố Nam Sơn vẫn còn đang ngủ, Thanh Ca cũng đang nằm sấp ngủ, nhưng điều khiến ông chú ý là bàn tay hai người đang đan chặt vào nhau.Ông lão thả nhẹ bước chân, tiến lại gần, ánh mắt nhìn thấy rõ ràng tay của Thanh Ca đang nắm tay của Cố Nam Sơn, hơn nữa dáng vẻ của hai người cũng rất thân mật.