Nhưng mà Khưu Thiên Trường lại bỗng nhiên thở dài một tiếng, xoay người nằm qua một bên không có động tác tiếp theo gì, tôi mở to mắt, nhìn anh ấy với ánh mắt kì lạ.
Anh ấy liếc mắt, lấy chiều dài trong tay nói cho tôi biết, anh ấy rất tỉnh táo, hoàn toàn không phải buông thả dục vọng mà úa tàn.
“Đừng có nhìn tôi như vậy nữa được không? Những lúc như này, người đàn ông có thể kiềm nén là người đàn ông tốt, hiểu chưa?” Khưu Thiên Trường búng trán tôi một cái: “Cho dù em không kiêng dè cơ thể của mình, thì tôi cũng phải kiêng dè cơ thể của mình.”
Tôi cảm thấy mình lại bị trêu chọc rồi. Nếu không, tại sao tim lại đập thình thịch, giống như những thứ đã chết lặng từ lâu sống lại lần nữa vậy, thấy vẻ mặt chịu áp lực và cố nhịn của anh ấy, tôi đề nghị: "Hay là, đi tắm nước lạnh đi?”
“Em nằm mơ đi!” Khưu Thiên Trường dang rộng ôm lấy tay của tôi, đặt lên trên, tôi thuận theo động tác của anh một trên một dưới, có hơi không quen, lần đầu tiên tôi làm chuyện này với đàn ông, cảm giác ngượng ngùng vẫn xuất hiện. Thế nên, cả người tôi bắt đầu phát sốt, khuôn mặt cũng nóng như lửa đốt. Trút hết xong một lần, tôi cho rằng Khưu Thiên Trường đã tắt lửa rồi, nhưng ở phương diện này anh ấy thật sự có thiên phú, rất nhanh anh lại đứng dậy, thuận tay kéo tôi qua xử lý vết nhớt trên tay, chơi đùa với ngực tôi một hồi.
Không đợi tôi nổi giận, anh ấy tiến lại gần, cơ thể nóng bỏng của anh ấy đứng sát lại với tôi, cho dù là như thế, anh ấy vẫn cứ áp sát lên bụng của tôi. Đến lúc tôi đi tắm, trước ngực tôi là một mảng dịch nhầy, tôi làm hành động phỉ nhổ, đổ rất nhiều sữa tắm để có thể rửa sạch sẽ.
Xài quá nhiều sữa tắm, bỗng tôi cảm thấy bị đâm đau kinh khủng, tôi bắt đầu khó thở, tôi cầm sữa tắm lên thì ném lên người của Khưu Thiên Trường, sau khi anh ấy né ra, thuận tay kéo tôi vào lòng, anh ấy không chê người tôi có sữa tắm: "Mới cho tôi sạch sẽ giờ lại trở mặt, công nhận tốc độ vô tâm này của em cũng nhanh quá rồi đấy.”
Tôi không biết tiếp nhận cái câu này như thế nào, chỉ vào hai bầu ngực sưng đỏ, tôi nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Xem việc tốt của anh kìa, bé bên trái và bé bên phải đều bị thương rồi.”. Ra chương nhanh nhất tại ( ТRUМ TRUYEN.M E )
“Tiểu yêu tinh, đừng có ở đây nhìn tôi như vậy, rất dễ bốc lửa giận đó.” Sau khi Khưu Thiên Trường lấy vòi sen rửa sạch cho tôi, anh ấy chủ động bế tôi đặt lên giường, lấy thuốc mỡ trong túi bôi lên vết thương cho tôi.
Đáng tiếc, nói tốt là bôi vết thương, cuối cùng lại thành vuốt ve toàn thân, anh ấy dùng cái bàn tay bóng loáng đó vuốt ve lưng của tôi, bàn tay bóng nhoáng như yêu thích ca ngợi một con bò sữa vậy. Sau đó anh ấy cúi xuống hôn tôi một cái, ánh mắt anh thành kính như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.
Tôi cảm thấy có chút mệt nên đẩy tay anh ấy ra rồi nhắm mắt lại, nhưng dường như người đàn ông này muốn tìm hiểu một cách triệt để, đôi tay kia lại không an phận, sờ mó rồi thè lưỡi ra liếm lung tung, tôi thực sự không chịu đựng nổi nên la lên một câu: "Anh là chó sao?”
“Đúng rồi, giống chó đực đó, cũng không phải lần đầu em biết đâu.” Khưu Thiên Trường nâng chân của tôi lên, bàn tay to mang theo sự lạnh lẽo ôm lấy chân tôi, phát hiện nhiệt độ không ổn mới nhẹ nhàng chà xát vài cái, đến khi nhiệt độ của chân tôi ấm trở lại mới tiếp tục thưởng thức sự nghiệp vĩ đại, lại còn bắt đầu gặm chân của tôi.
“Anh không sợ tôi bị nấm chân à con chó đực nhỏ này!” Tôi muốn rút chân lại, nhưng có như nào cũng không rút về được, tay của anh ấy dùng lực mạnh, ngay cả động tác cầm chân tôi mà cũng gợi tình như thế, cảm giác như rất dễ tan vỡ thủy tinh vậy, ánh mắt anh ấy vô cùng dịu dàng và hiền hoà như nước.
Tôi cảm thấy lời nói vừa rồi thật sự phá bầu không khí, còn ghê tởm muốn chết, nhưng biểu hiện của anh ấy không thay đổi chút nào mà còn nghiêm túc hôn lên chân tôi: "Không sao, mặc kệ em biến thành dạng gì tôi cũng không ghét bỏ em. Em là của tôi rồi!"
Tôi cảm thấy trái tim mình lại lỡ nhịp thêm lần nữa. Trong chớp mắt nó như ngừng đập nên quay đầu đi, né tránh ánh mắt rực cháy đó.
Cuối cùng, tôi vẫn thốt ra câu đó: "Khưu Lâm Trường, chúng ta không nên như vậy đâu, chấm dứt mối quan hệ này đi."
Tôi vừa dứt lời, toàn bộ bầu không khí trở nên lạnh lùng, biểu cảm bất cần đời trên mặt Khưu Lâm Trường biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng tột độ, bộc lộ tài năng, vẻ mặt như vậy làm tôi có chút sợ hãi.