Đường Vân, Em Là Của Tôi

Chương 105: Em không muốn làm tiểu tam




“Đáng thương!” Tôi nắm lấy cánh tay anh ấy, dùng sức cắn một cái: “Anh đã có vợ chưa cưới rồi, còn đến chọc tức em làm gì? Lẽ nào còn muốn em làm tiểu tam của một người phụ nữ khác, anh nên biết rằng, em ghét nhất mấy thứ như tiểu tam, trước đây rõ ràng em cũng từng nói nếu như anh có người phụ nữ khác, anh có thể trực tiếp nói với em, chúng ta chia tay trong vui vẻ, em sẽ không vướng bận gì cả, còn bây giờ là như thế nào đây.”

Tôi vô cùng hiểu ý nghĩa của ba từ vợ chưa cưới, điều này thể hiện rằng một người phụ nữ với một người đàn ông có mối quan hệ ràng buộc với nhau, danh tiếng địa vị thậm chí là cả tương lai đều gửi gắm hết lên người đàn ông đó, mong chờ cho tương lai của mình.

Nếu như Khưu Thiên Trường không có vợ chưa cưới hoặc bạn gái, tôi có thể ở bên cạnh anh ấy lâu dài, cho đến lúc chúng tôi không thể tiếp tục được nữa, tôi sẽ lặng lẽ rời đi, nhưng làm các thể loại như tiểu tam quả thực là đang dẫm lên vết thương của tôi, lần này đến lần khác, nhắc nhở tôi ngu ngốc như thế nào mà trở thành loại người mà bản thân khinh thường nhất.

“Vợ chưa cưới?” Khưu Thiên Trường chống cằm, vẻ mặt mù mờ không biết gì, lẩm bẩm nói: “Chuyện anh có vợ chưa cưới, tại sao anh lại không biết?”

“Đừng vờ ngớ ngẩn nữa, Khưu Thiên Trường, em còn cho rằng anh và Tiêu Lạc Thiên không giống nhau.”

Tôi nhắm mắt, đối diện với sự phủ nhận của anh ấy, tim của tôi đã nguội lạnh rồi, rõ ràng là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, anh ấy lại muốn phủ nhận: “Như thế này đi, sau này, anh và vợ chưa cưới của anh hãy sống thật tốt, cô ấy là một người phụ nữ tốt, nếu như thật sự không thích, cũng đừng làm tổn thương người ta, trái tim của người phụ nữ rất mềm yếu, không mạnh mẽ như tưởng tượng của đàn ông đâu.”

Tôi mở cửa ra, lần này rời đi, tôi và Khưu Thiên Trường sẽ thật sự trở thành hai người xa lạ, trái tim tôi dâng lên một cảm giác đau đớn tột cùng, người đàn ông sau lưng, là người đối xử với tôi tốt nhất trên thế giới này ngoại trừ bố mẹ đã khuất của tôi.

Nhưng tôi lại mất đi anh ấy trong khoảng thời gian ngắn nhất, tôi rất buồn, biết phải làm sao đây? Tôi thậm chí còn cảm thấy hai mắt của mình mờ nhòe cả đi, nhưng, tại sao anh ấy lại có vợ chưa cưới chứ?

Tôi vẫn chưa rời đi vì Khưu Thiên Trường bất ngờ ôm lấy tôi từ phía sau, trực tiếp đặt lên trên vai, sau khi khóa cửa lại thì ném tôi lên chiếc giường to lớn trong phòng nghỉ, cả người anh ấy sát gần lại, đè lên người tôi, thấy tôi muốn vùng vẫy liền kéo hai tay tôi khóa chặt lên trên đỉnh đầu.

“Vợ chưa cưới mà em nói, liệu không phải là Mạc Song Di chứ.” Khưu Thiên Trường nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái, biểu cảm chính là kiểu cần bao nhiêu uất ức thì có bấy nhiêu uất ức, người đàn ông này, khả năng giả ngu giả ngốc đúng là thượng thừa, ngoài mặt thì chính là một quý công tử đùa giỡn với đời, còn trước mặt tôi thì chẳng khác gì một kẻ vô lại.

“Thừa nhận rồi thì tốt, bây giờ, em có thể đi được chưa?” Tôi lạnh lùng hỏi.

Ngay lập tức, Khưu Thiên Trường đột nhiên ôm trán, ngẩng đầu cười, nụ cười gian tà mà sảng khoái, lấp lánh như sao, rạng rỡ như biển, tôi giống như được nhìn thấy bông hoa đầu tiên nở rộ khi mùa xuân về, tôi không kìm được mà đưa tay ra vuốt ve khuôn mặt anh ấy.

Người đàn ông này, tốt đến mức mà tôi hoàn toàn không có một chút cảm giác an toàn, một người thiếu phụ luống tuổi có chồng như tôi làm gì có tư cách yêu cầu anh ấy làm cái gì cho tôi chứ?

“Nếu như anh ấy còn độc thân thì bao nhiêu” Khưu Thiên Trường, tôi không nỡ mất anh ấy, rất không nỡ.

Khưu Thiên Trường khó khăn lắm mới dừng cười, bất lực phết phết chóp mũi của tôi, sáp lại gần, cọ lên má tôi, anh ấy rất thích cảm giác cọ này, bởi vì anh ấy nói, cảm giác này chỉ có sự ấm áp và ngọt ngào, không hề có những ham muốn đen tối, là động tác chỉ những người thật lòng yêu thương nhau mới có.

“Bà chị nhỏ, em biết không, lúc em ghen vô cùng đáng yêu, mặc dù có chút đáng sợ, nhưng lúc em bĩu môi, anh rất muốn nuốt em vào trong bụng.”

“Đây không phải là ghen, Khưu Thiên Trường, chúng ta thật sự không nên như thế này, như thế này là không đúng.” Tôi cố gắng thuyết phục anh ấy, đồng thời cũng thuyết phục chính bản thân mình.

Khưu Thiên Trường hôn lên má tôi một cái, buông tay nói: “Nhưng anh không có vợ chưa cưới, Mạc Song Di cũng không phải vợ chưa cưới của anh, hai nhà bọn anh là tình bằng hữu, gặp mặt vài lần vào những trường hợp như thế này thì biến thành vợ chưa cưới, vậy vợ chưa cưới của anh thật sự rất nhiều.”

Giữa lông mày anh ấy nở ra một nụ cười, không phải là vẻ u ám như lúc nãy, mà là nụ cười vui vẻ, anh ấy châm chọc nói: “Chi bằng, em làm vợ chưa cưới của anh được không? Sau này em có muốn ghen với vợ chưa cưới của anh thì cứ việc, dù sao thì anh xin thề sẽ là người đàn ông rất mực chiều chuộng vợ chưa cưới của mình.”