Trong lúc đám thiếu nữ đứng ở bên dưới đã bắt đầu nhịn không được, muốn đi lên cứu viện, thì Triệu Vũ ở phía trên tường thành cũng không hề dễ chịu.
Hắn thật sự không hề nghĩ đến, bản thể của tên khôi lỗi này lại thật sự rắn chắc đến như vậy. Ngoại trừ phần đầu của hắn đã được khôi giáp che kín cẩn thận, thì những bộ phân còn lại, hoàn toàn như đúc bằng cương thép. Cho dù Triệu Vũ có vận dùng hết thực lực, cũng không cách nào đánh thủng được. Ngay cả U Minh Thần Hỏa, lúc này cũng bị vô hiệu.
Ầm!
Lại bị một quyền nện xuống mặt đất, thân hình của Triệu Vũ lúc này đã vô cùng chật vật, cả người đều là máu tươi. Thế nhưng, hắn vẫn kiên cường chống đỡ đứng dậy, ánh mắt hơi có chút khinh miệt nhìn lấy nhà vua đang nhìn về phía mình.
“Chỉ là một cái khôi lỗi mà thôi, nghĩ rằng có thể đánh bại được ta thật sao?”
Nhìn thấy bộ dáng của Triệu Vũ lúc này, nhà vua không biết suy nghĩ thế nào, lúc này lại đột nhiên nói ra: “Nếu như ngươi có thể đem tung tích của hoàng hậu nói cho ta biết, ta có thể để cho Hắc Tháp tha ngươi một mạng. Nếu không, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
Nghe nhà vua lại quan tâm đến người phụ nữ của mình, trong lòng Triệu Vũ liền trở nên tức giận, hắn gầm lớn một tiếng: “Chỉ bằng ngươi, cũng nghĩ muốn nhìn thấy đươc nàng hay sao?”
Trong tiếng gầm lúc này của Triệu Vũ còn mang theo một cỗ uy thế vô cùng kinh người. Nhất thời, đám vệ sĩ hoàng gia đều bị chấn động đến hai tai kêu lên ù ù, sắc mặt đều tái nhợt đi.
Mà tên cận vệ khôi lỗi của nhà vua lại không có một chút cảm giác nào, hắn lại lần nữa hướng về phía Triệu Vũ đấm tới.
Bang!
Nhưng lúc này, ở trên người của Triệu Vũ đã được bao phủ bởi một lớp lân giáp màu vàng óng, đem công kích của Hắc Tháp ngăn cản lại. Sau đó, ánh mắt của Triệu Vũ càng thêm trở nên hung lệ, ác liệt.
“Vốn dĩ, ta còn muốn lưu lại cho ngươi một mạng. Nhưng xem ra, chuyện ở nơi này nên kết thúc được rồi!”
Nói xong, trong người của Triệu Vũ giống như bị xông phá ra một tầng lực lượng nào đó, để cho khí thế ở trên người của hắn đột ngột tăng cao. Lúc này, cả người của Triệu Vũ đều bị bao khỏa trong một loại lực lượng vô cùng khủng bổ, đủ để đem cả một tòa thành này hủy diệt.
Nhưng hiển nhiên, Triệu Vũ cũng không có điên cuồng đến như vậy. Hắn còn cần phải đem nhà vua bắt sống, lấy ra phương pháp truyền tống đến Lang Sa đế quốc. Vì thế, Triệu Vũ liền đem toàn bộ lực lượng dồn lại ở trên cánh tay của mình, sau đó phát lực đánh thẳng về phía Hắc Tháp.
Ầm!
Một trận âm thanh chấn động kịch liệt vang lên. Thân ảnh của Hắc Tháp đột nhiên bị đánh bay ra ngoài, hướng về phía bên trong cung điện nện thẳng xuống, khiến cho một góc cung điện bị sụp đổ, khói bụi bay lên mù mịt.
“Cái này…”
Nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời sắc mặt của nhà vua không khỏi ngưng trệ. Ánh mắt như không thể nào tin tưởng được mà nhìn lấy Triệu Vũ chằm chằm.
“Ngươi… ngươi làm sao có thể đánh thắng được Hắc Tháp?”
Nhưng trả lời câu hỏi của nhà vua lúc này là một bàn tay mạnh mẽ bóp chặt lấy cổ họng của ông ta, đem cả người ông ta nhấc lên. Hơn nữa, bàn tay này còn nhuộm đầy máu tươi, chỉ lộ ra xương trắng bên ngoài. Nhìn thấy một màn kỳ dị như vậy xuất hiện ở trước mặt, lại cảm nhận được cổ họng càng lúc càng trở nên khó thở, sắc mặt của nhà vua lúc này không khỏi đỏ bừng.
Thế nhưng, trong miệng của ông ta không thể nào phát ra được âm thanh.
Trong lúc đám thiếu nữ đứng ở bên dưới đã bắt đầu nhịn không được, muốn đi lên cứu viện, thì Triệu Vũ ở phía trên tường thành cũng không hề dễ chịu.
Hắn thật sự không hề nghĩ đến, bản thể của tên khôi lỗi này lại thật sự rắn chắc đến như vậy. Ngoại trừ phần đầu của hắn đã được khôi giáp che kín cẩn thận, thì những bộ phân còn lại, hoàn toàn như đúc bằng cương thép. Cho dù Triệu Vũ có vận dùng hết thực lực, cũng không cách nào đánh thủng được. Ngay cả U Minh Thần Hỏa, lúc này cũng bị vô hiệu.
Ầm!
Lại bị một quyền nện xuống mặt đất, thân hình của Triệu Vũ lúc này đã vô cùng chật vật, cả người đều là máu tươi. Thế nhưng, hắn vẫn kiên cường chống đỡ đứng dậy, ánh mắt hơi có chút khinh miệt nhìn lấy nhà vua đang nhìn về phía mình.
“Chỉ là một cái khôi lỗi mà thôi, nghĩ rằng có thể đánh bại được ta thật sao?”
Nhìn thấy bộ dáng của Triệu Vũ lúc này, nhà vua không biết suy nghĩ thế nào, lúc này lại đột nhiên nói ra: “Nếu như ngươi có thể đem tung tích của hoàng hậu nói cho ta biết, ta có thể để cho Hắc Tháp tha ngươi một mạng. Nếu không, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
Nghe nhà vua lại quan tâm đến người phụ nữ của mình, trong lòng Triệu Vũ liền trở nên tức giận, hắn gầm lớn một tiếng: “Chỉ bằng ngươi, cũng nghĩ muốn nhìn thấy đươc nàng hay sao?”
Trong tiếng gầm lúc này của Triệu Vũ còn mang theo một cỗ uy thế vô cùng kinh người. Nhất thời, đám vệ sĩ hoàng gia đều bị chấn động đến hai tai kêu lên ù ù, sắc mặt đều tái nhợt đi.
Mà tên cận vệ khôi lỗi của nhà vua lại không có một chút cảm giác nào, hắn lại lần nữa hướng về phía Triệu Vũ đấm tới.
Bang!
Nhưng lúc này, ở trên người của Triệu Vũ đã được bao phủ bởi một lớp lân giáp màu vàng óng, đem công kích của Hắc Tháp ngăn cản lại. Sau đó, ánh mắt của Triệu Vũ càng thêm trở nên hung lệ, ác liệt.
“Vốn dĩ, ta còn muốn lưu lại cho ngươi một mạng. Nhưng xem ra, chuyện ở nơi này nên kết thúc được rồi!”
Nói xong, trong người của Triệu Vũ giống như bị xông phá ra một tầng lực lượng nào đó, để cho khí thế ở trên người của hắn đột ngột tăng cao. Lúc này, cả người của Triệu Vũ đều bị bao khỏa trong một loại lực lượng vô cùng khủng bổ, đủ để đem cả một tòa thành này hủy diệt.
Nhưng hiển nhiên, Triệu Vũ cũng không có điên cuồng đến như vậy. Hắn còn cần phải đem nhà vua bắt sống, lấy ra phương pháp truyền tống đến Lang Sa đế quốc. Vì thế, Triệu Vũ liền đem toàn bộ lực lượng dồn lại ở trên cánh tay của mình, sau đó phát lực đánh thẳng về phía Hắc Tháp.
Ầm!
Một trận âm thanh chấn động kịch liệt vang lên. Thân ảnh của Hắc Tháp đột nhiên bị đánh bay ra ngoài, hướng về phía bên trong cung điện nện thẳng xuống, khiến cho một góc cung điện bị sụp đổ, khói bụi bay lên mù mịt.
“Cái này…”
Nhưng trả lời câu hỏi của nhà vua lúc này là một bàn tay mạnh mẽ bóp chặt lấy cổ họng của ông ta, đem cả người ông ta nhấc lên. Hơn nữa, bàn tay này còn nhuộm đầy máu tươi, chỉ lộ ra xương trắng bên ngoài. Nhìn thấy một màn kỳ dị như vậy xuất hiện ở trước mặt, lại cảm nhận được cổ họng càng lúc càng trở nên khó thở, sắc mặt của nhà vua lúc này không khỏi đỏ bừng.
Thế nhưng, trong miệng của ông ta không thể nào phát ra được âm thanh.