Vũ khí của người này là một thanh trường mâu, đây là một loại vũ khí khá phổ biến ở bên trong đội ngũ của bộ tộc Báo. Thế nhưng, từ kiểu dáng cũng như màu sắc của cây trường mâu này, nó rõ ràng hoàn toàn bất đồng với nhưng cây trường mâu phổ thông khác.
Mà Regar sau khi nhìn thấy Uy xuất hiện, mặc dù trên mặt của hắn vẫn lộ ra dáng vẻ khinh bỉ. Nhưng trong ánh mắt của hắn, nhất thời lại hiện lên một chút hưng phấn.
“Tốt! Cuối cùng cũng có một tên ra dáng một chút, ít nhất cũng có thể chịu đựng đánh với ta một trận. Không giống như hai tên vô dụng kia, chỉ ăn một chùy của ta liền đã đi gặp tổ tiên của các ngươi, thật sự là quá mức vô dụng!”
Lời này của Regar nói ra hoàn toàn không có áp chế thanh âm, nên nó trực tiếp truyền thẳng vào trong tai của các chiến sĩ của bộ tộc Người Báo, khiến cho bọn họ đều không nhịn được nổi giân, hai nắm tay siết chặt lại với nhau.
Ngay cả Uy lúc này cũng rất tức giận, hắn nắm chặt lấy trường mâu, hừ lạnh lên một tiếng: “Xem chiêu!”
Ngay sau đó, Regar cũng vung chùy lên đánh tới, cả hai bắt đầu lao đầu vào chiến. Chỉ có điều, lần này không giống như hai lần trước, một chùy này của Regar không có trực tiếp đánh Uy thành một bại thịt nát, mà đem Uy cùng với trường mâu của hắn đều bị đánh lui ra bên ngoài.
Cảm nhận được chỗ tay cầm trường mâu trở nên tê dại, sắc mặt của Uy không khỏi âm trầm xuống. Trong khi đó, Regar thì một mặt hưng phấn, vung lên đại chùy, vừa nện vừa hô vang.
“Lại tiếp của ta một chiêu!”
Đùng!
Ầm!
Một loạt những tiếng âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, hai người cứ như thế liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ. Regar càng đánh càng hắn, mà Uy thì càng đánh càng liên tục bị đánh lui về phía sau.
Nhìn thấy một màn này, cho dù là Tara lúc đầu vẫn vô cùng bình tĩnh, hiện tại tay nắm cốt trượng của nàng cũng đã có chút siết chặt lại. Phải biết, Uy chính là một trong bốn đại đội trưởng của bộ tộc Người Báo. Mặc dù địa vị so với Liệt đều ngang nhau. Nhưng ai cũng biết, thực lực của Uy là mạnh nhất, ngoại trừ bản thân nàng, tuyệt đối không ai có thể đánh thắng được hắn.
Thế nhưng, lúc này cho dù Uy có thể tạm thời ngăn cản được thế công của Regar, nhưng bản thân hắn chỉ đơn giản là chống chịu, mà hoàn toàn không có cơ hội phản công nào.
“Ài, ta nói bộ tộc của các ngươi rốt cuộc có được hay không? Làm sao toàn bộ chiến sĩ đều yếu như vậy, ngay cả một tên to xác, không có não nào như hắn, các chiến sĩ của các ngươi đều không thể đối phó được?”
Triệu Vũ lúc này nhìn thấy Uy bị Regar đè đánh, hắn một bên quan sát, một bên nhịn không được mà đưa ra nghị luận.
Chỉ có điều, lúc này lại không có ai lên tiếng phản ứng hắn. Toàn bộ tinh thần của các nàng đều tập trung vào trận chiến bên kia.
Triệu Vũ cảm giác có chút thất vọn, lại đang buồn chán nên giả vờ ngã người ra phía sau, ngáp dài một tiếng. Thế nhưng, không biết có phải là hắn vô tình hay cố ý, nhưng lúc này bàn tay của hắn lại chạm đến bộ phận nhạy cảm ở trên người của Dina Tali, làm cho nàng không khỏi giật mình mà hét to một tiếng.
“A, ngươi muốn làm gì?”
Tiếng hét này của nàng thật sự rất lớn, ngay cả mấy tên chiến sĩ bên trong hai bộ tộc đang xem chiến, cũng bị kinh động mà nhìn về phía bên ngày.
“A, bên kia còn có người?”
Không biết là ai đó kinh ngạc hô lên. Ngay lúc này, ánh mắt của Lara cũng bị dời đi chú ý, quay sang nhìn lại nơi phát ra âm thanh. Nhưng sau khi nhìn thấy những thiếu nữ này, sắc mặt của nàng không khỏi kịch biến.
“Tại sao lại là bọn họ? Không phải ta đã ra lệnh đuổi bọn họ ra ngoài rồi sao?”
Nhìn thấy được ánh mắt của nàng đang hướng về phía bên này, lúc này thiếu nữ tóc bạc cùng đưa mắt nhìn lại. Trong lúc nhất thời, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong lòng của hai người đều hiện lên tâm tình phức tạp.
Mà Triệu Vũ nhìn thấy biểu hiện ở trên mặt của hai nàng, ánh mắt của hắn liền sáng rực lên, giống như vừa mới khám phá ra một vùng thế giới mới.
“Không phải chứ? Hai người bọn họ làm sao lại giống đến như vậy? Ngoại trừ một người tóc nâu, một người tóc bạc ra, bọn họ thật sự rất giống nhau? Chuyện này… chuyện này nhất định là có kỳ quái?”
Trong lòng có chút gấp gáp nhịn không được, Triệu Vũ lúc này cũng không để ý đến ánh mắt tràn ngập cừu hận của Dina Tali nhìn về phía mình. Ánh mắt của hắn lại hướng về phía thiếu nữ tóc bạc, tức thì hô lên.
“Uy uy, ta nói này, hai người các ngươi không phải là chị em song sinh đấy chứ? Vừa rồi ta còn nghe nói nàng ta là tù trưởng của các ngươi. Vậy là, ngươi cũng coi như là em gái của tù trưởng phải không?”
Nhìn thấy ánh mắt sáng rực của Triệu Vũ nhìn về phía bên mình, cho dù tâm tình của thiếu nữ tóc bạc có tốt hơn nữa, cũng nhịn không được mà tránh đi ánh mắt của hắn.
Chỉ có điều, lần này nàng lại không tỏ ra tức giận, mà như có điều gì đó suy nghĩ. Sau đó, nàng mới gật đầu đáp lại hắn.
Vũ khí của người này là một thanh trường mâu, đây là một loại vũ khí khá phổ biến ở bên trong đội ngũ của bộ tộc Báo. Thế nhưng, từ kiểu dáng cũng như màu sắc của cây trường mâu này, nó rõ ràng hoàn toàn bất đồng với nhưng cây trường mâu phổ thông khác.
Mà Regar sau khi nhìn thấy Uy xuất hiện, mặc dù trên mặt của hắn vẫn lộ ra dáng vẻ khinh bỉ. Nhưng trong ánh mắt của hắn, nhất thời lại hiện lên một chút hưng phấn.
“Tốt! Cuối cùng cũng có một tên ra dáng một chút, ít nhất cũng có thể chịu đựng đánh với ta một trận. Không giống như hai tên vô dụng kia, chỉ ăn một chùy của ta liền đã đi gặp tổ tiên của các ngươi, thật sự là quá mức vô dụng!”
Lời này của Regar nói ra hoàn toàn không có áp chế thanh âm, nên nó trực tiếp truyền thẳng vào trong tai của các chiến sĩ của bộ tộc Người Báo, khiến cho bọn họ đều không nhịn được nổi giân, hai nắm tay siết chặt lại với nhau.
Ngay cả Uy lúc này cũng rất tức giận, hắn nắm chặt lấy trường mâu, hừ lạnh lên một tiếng: “Xem chiêu!”
Ngay sau đó, Regar cũng vung chùy lên đánh tới, cả hai bắt đầu lao đầu vào chiến. Chỉ có điều, lần này không giống như hai lần trước, một chùy này của Regar không có trực tiếp đánh Uy thành một bại thịt nát, mà đem Uy cùng với trường mâu của hắn đều bị đánh lui ra bên ngoài.
Cảm nhận được chỗ tay cầm trường mâu trở nên tê dại, sắc mặt của Uy không khỏi âm trầm xuống. Trong khi đó, Regar thì một mặt hưng phấn, vung lên đại chùy, vừa nện vừa hô vang.
“Lại tiếp của ta một chiêu!”
Đùng!
Ầm!
Một loạt những tiếng âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, hai người cứ như thế liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ. Regar càng đánh càng hắn, mà Uy thì càng đánh càng liên tục bị đánh lui về phía sau.
Nhìn thấy một màn này, cho dù là Tara lúc đầu vẫn vô cùng bình tĩnh, hiện tại tay nắm cốt trượng của nàng cũng đã có chút siết chặt lại. Phải biết, Uy chính là một trong bốn đại đội trưởng của bộ tộc Người Báo. Mặc dù địa vị so với Liệt đều ngang nhau. Nhưng ai cũng biết, thực lực của Uy là mạnh nhất, ngoại trừ bản thân nàng, tuyệt đối không ai có thể đánh thắng được hắn.
Thế nhưng, lúc này cho dù Uy có thể tạm thời ngăn cản được thế công của Regar, nhưng bản thân hắn chỉ đơn giản là chống chịu, mà hoàn toàn không có cơ hội phản công nào.
“Ài, ta nói bộ tộc của các ngươi rốt cuộc có được hay không? Làm sao toàn bộ chiến sĩ đều yếu như vậy, ngay cả một tên to xác, không có não nào như hắn, các chiến sĩ của các ngươi đều không thể đối phó được?”
Triệu Vũ lúc này nhìn thấy Uy bị Regar đè đánh, hắn một bên quan sát, một bên nhịn không được mà đưa ra nghị luận.
Chỉ có điều, lúc này lại không có ai lên tiếng phản ứng hắn. Toàn bộ tinh thần của các nàng đều tập trung vào trận chiến bên kia.
Triệu Vũ cảm giác có chút thất vọn, lại đang buồn chán nên giả vờ ngã người ra phía sau, ngáp dài một tiếng. Thế nhưng, không biết có phải là hắn vô tình hay cố ý, nhưng lúc này bàn tay của hắn lại chạm đến bộ phận nhạy cảm ở trên người của Dina Tali, làm cho nàng không khỏi giật mình mà hét to một tiếng.
“A, ngươi muốn làm gì?”
Tiếng hét này của nàng thật sự rất lớn, ngay cả mấy tên chiến sĩ bên trong hai bộ tộc đang xem chiến, cũng bị kinh động mà nhìn về phía bên ngày.
“A, bên kia còn có người?”
Không biết là ai đó kinh ngạc hô lên. Ngay lúc này, ánh mắt của Lara cũng bị dời đi chú ý, quay sang nhìn lại nơi phát ra âm thanh. Nhưng sau khi nhìn thấy những thiếu nữ này, sắc mặt của nàng không khỏi kịch biến.
“Tại sao lại là bọn họ? Không phải ta đã ra lệnh đuổi bọn họ ra ngoài rồi sao?”
Nhìn thấy được ánh mắt của nàng đang hướng về phía bên này, lúc này thiếu nữ tóc bạc cùng đưa mắt nhìn lại. Trong lúc nhất thời, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong lòng của hai người đều hiện lên tâm tình phức tạp.
Mà Triệu Vũ nhìn thấy biểu hiện ở trên mặt của hai nàng, ánh mắt của hắn liền sáng rực lên, giống như vừa mới khám phá ra một vùng thế giới mới.
“Uy uy, ta nói này, hai người các ngươi không phải là chị em song sinh đấy chứ? Vừa rồi ta còn nghe nói nàng ta là tù trưởng của các ngươi. Vậy là, ngươi cũng coi như là em gái của tù trưởng phải không?”
Nhìn thấy ánh mắt sáng rực của Triệu Vũ nhìn về phía bên mình, cho dù tâm tình của thiếu nữ tóc bạc có tốt hơn nữa, cũng nhịn không được mà tránh đi ánh mắt của hắn.
Chỉ có điều, lần này nàng lại không tỏ ra tức giận, mà như có điều gì đó suy nghĩ. Sau đó, nàng mới gật đầu đáp lại hắn.