“Chậc chậc, ta không nghĩ đến thực lực chiến sĩ của bộ tộc các ngươi lại kém đến như vậy. Chỉ là một tên chiến sĩ cùng cấp, lại không thể nào chóng đỡ được một chiêu, còn bị giết thảm như vậy?”
Triệu Vũ lúc này đang ngồi cùng với Dina Tali trên chiến sủng của nàng, từ xa nhìn thấy Regar giết chết Liệt, trong miệng không nhịn được đem ra đánh giá.
Nhưng lời này của hắn vừa nói ra, tức thì bị âm thanh tức giận của toàn bộ các thiếu nữ, kể cả là thiếu nữ tóc trắng rất ít khi nói chuyện, lúc này cũng đều đồng thanh quát lên.
“Ngươi im miệng!”
Bị một đám thiếu nữ một mặt như hung dữ như vậy quát tháo, Triệu Vũ thật sự là không dám mở miệng ra nói chuyện tiếp.
Chỉ có điều, trong lòng hắn lúc này thì đang không ngừng cười dâm: “Khặc khặc, các người cứ hung dữ hơn nữa đi, chờ đợi ta đem toàn bộ các ngươi chinh phục, đến lúc đó xem ai còn dám hung hăng với ta nữa hay không?”
Trong lòng đắc ý một trận, Triệu Vũ lúc này cũng nghiêm túc nhìn về phía nữ tù trưởng Lara đang chỉ huy chiến sĩ của mình đối kháng với chiến sĩ của bộ tộc Hổ.
“Có ai đi lên đem đầu của tên này chặt xuống không? Chỉ cần các ngươi có thể đem tên này giết chết, sau này ta có thể cân nhắc để hắn trở thành đại thống lĩnh. Thậm chí, nếu như có người biểu hiện xuất sắc, đem địch quân toàn bộ đánh lui, ta sẽ để cho hắn trở thành bạn lữ của ta, trở thành tù trưởng đời kế tiếp của bộ tộc Báo!”
Nhìn thấy chiến sĩ của mình bị một kích vừa rồi của Regar làm cho kinh sợ, Lara lúc này mới mở miệng nói to, âm thanh của nàng rất vang.
Mà lời này của nàng giống như là một liều thuốc kích thích, khiến cho một đám chiến sĩ vẫn còn đang run rẩy sợ hãi, lúc này nhanh chóng lấy lại tinh thần, ai ai cũng hung quang rực rỡ, nhìn chằm chằm về phía Regar. Hiển nhiên, bọn họ lúc này đã coi Regar như là lễ vật dùng để dâng lên cho Lara, nhận được sự thưởng thức của nàng. Nhưng bọn họ cũng biết, thực lực của Regar rất mạnh, nên trong lòng vẫn đang âm thầm tính toán thiệt hơn. Chỉ có điều, đám người này còn chưa kịp tính toán xong, thì có người nhịn không được, nhảy ra bên ngoài, chỉ về phía Regar hô to.
“Ta tên là Dã, là chiến cấp sáu của bộ tộc, ta muốn khiêu chiến với…”
Tên chiến sĩ này cũng chưa kịp nói hết câu, cây chùy sắt của Regar đã lạnh lùng vung tới, đem thân hình của hắn nện xuống hố sâu, toàn xương cốt trên người đều bị nghiền nát thành mảnh vụn, tử trạng so với Liệt trước đây còn thảm thiết hơn rất nhiều.
Nhìn thấy một màn này, đám chiến sĩ bộ tộc Báo lại lần nữa hít vào một hơi khí lạnh. Mấy người đang có ý định xông ra ứng chiến, lúc này cũng do dự đứng lùi lại phía sau một bước.
Mà kẻ vừa mới ra tay giết chết Dã, Regar thì vẫn một mặt thản nhiên, đưa tay lên ngoáy ngoáy một bên lỗ tai, bộ dáng hơi có phần chán ghét, nói ra: “Người này thật sự là quá ồn ào, ta không thích những người ồn ào như vậy!”
Hắn nói xong, ánh mắt lại một lần nữa hướng về phía Lara và đám chiến sĩ của bộ tộc Báo nhìn thẳng, hàm răng vàng ố của hắn nhe ra, nhìn lấy bọn họ với con mắt tràn đầy khinh bỉ.
“Còn ai muốn chết nữa không? Các ngươi cứ việc chui ra, từng người chiến cũng được, mà đoàn đội chiến cũng được. Một đám kiến hôi các ngươi, ta chỉ cần một chùy là có thể đập nện!”
Nghe được lời này của hắn, cả đám chiến sĩ bộ tộc Báo đều cảm thấy vô cùng sỉ nhục, ánh mắt đỏ lên hung hăng nhìn hắn. Thế nhưng, bọn họ lúc này mặc dù nhận được sự hứa hẹn của tộc trưởng, vẫn không dám xông ra ngoài.
Mà đám chiến sĩ bộ tộc Hổ, đứng ở phía sau của Regar lúc này nhịn không được cười vang lên. Còn có kẻ cố ý hô to: “Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
Tiếng hô này giống như là bị truyền nhiễm, những tên chiến sĩ còn lại của bộ tộc Hổ cũng bắt đầu hô vang.
“Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
“Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
“Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Triệu Vũ đang cùng với đám thiếu nữ ẩn nấp ở phía xa, không khói híp mắt lại thành một đường thẳng.
“Chậc chậc, đám người này thật sự là rất biết chơi, còn biết hô lên khẩu hiệu, uy phong đến như vậy? Có phải, sau này ta cũng nên làm như vậy hay không?”
Ý nghĩ này thoáng hiện qua đầu, Triệu Vũ liền nghĩ đến ngay hình ảnh mỗi lần hắn xuất trận, phía sau lưng là một đám thiếu nữ kiều kiều mỹ mỹ, không ngừng hô vang khẩu hiệu, cảm giác này thật sự là hết sức mê người.
Chỉ có điều, hắn nghĩ một hồi, lại nhịn không được lắc đầu thì thầm nói ra: “Mà thôi, mà thôi! Ta cũng không thích cao điệu như vậy. Dù sao những trận chiến của ta, cũng không thích hợp để cho người khác xen vào!”
Nghĩ như vậy, tâm tình của hắn lại lần nữa trở về bên trong chiến trường. Lúc này, từ bên trong chiến trường nhảy ra một tên chiến sĩ khí thế trầm ổn, thân người so với tên Regar cũng thua kém bao nhiêu. Với lại, từ trên hơi thở của hắn, Triệu Vũ cũng cảm nhận được thực lực của người này có phần mạnh hơn hai kẻ trước kia rất nhiều.
“Regar, ngươi không cần phải phách lối như vậy! Bộ tộc Báo của chúng ta không thiếu chiến sĩ, ta tên là Uy, ta một đánh với ngươi một trận!”
“Chậc chậc, ta không nghĩ đến thực lực chiến sĩ của bộ tộc các ngươi lại kém đến như vậy. Chỉ là một tên chiến sĩ cùng cấp, lại không thể nào chóng đỡ được một chiêu, còn bị giết thảm như vậy?”
Triệu Vũ lúc này đang ngồi cùng với Dina Tali trên chiến sủng của nàng, từ xa nhìn thấy Regar giết chết Liệt, trong miệng không nhịn được đem ra đánh giá.
Nhưng lời này của hắn vừa nói ra, tức thì bị âm thanh tức giận của toàn bộ các thiếu nữ, kể cả là thiếu nữ tóc trắng rất ít khi nói chuyện, lúc này cũng đều đồng thanh quát lên.
“Ngươi im miệng!”
Bị một đám thiếu nữ một mặt như hung dữ như vậy quát tháo, Triệu Vũ thật sự là không dám mở miệng ra nói chuyện tiếp.
Chỉ có điều, trong lòng hắn lúc này thì đang không ngừng cười dâm: “Khặc khặc, các người cứ hung dữ hơn nữa đi, chờ đợi ta đem toàn bộ các ngươi chinh phục, đến lúc đó xem ai còn dám hung hăng với ta nữa hay không?”
Trong lòng đắc ý một trận, Triệu Vũ lúc này cũng nghiêm túc nhìn về phía nữ tù trưởng Lara đang chỉ huy chiến sĩ của mình đối kháng với chiến sĩ của bộ tộc Hổ.
“Có ai đi lên đem đầu của tên này chặt xuống không? Chỉ cần các ngươi có thể đem tên này giết chết, sau này ta có thể cân nhắc để hắn trở thành đại thống lĩnh. Thậm chí, nếu như có người biểu hiện xuất sắc, đem địch quân toàn bộ đánh lui, ta sẽ để cho hắn trở thành bạn lữ của ta, trở thành tù trưởng đời kế tiếp của bộ tộc Báo!”
Nhìn thấy chiến sĩ của mình bị một kích vừa rồi của Regar làm cho kinh sợ, Lara lúc này mới mở miệng nói to, âm thanh của nàng rất vang.
Mà lời này của nàng giống như là một liều thuốc kích thích, khiến cho một đám chiến sĩ vẫn còn đang run rẩy sợ hãi, lúc này nhanh chóng lấy lại tinh thần, ai ai cũng hung quang rực rỡ, nhìn chằm chằm về phía Regar. Hiển nhiên, bọn họ lúc này đã coi Regar như là lễ vật dùng để dâng lên cho Lara, nhận được sự thưởng thức của nàng. Nhưng bọn họ cũng biết, thực lực của Regar rất mạnh, nên trong lòng vẫn đang âm thầm tính toán thiệt hơn. Chỉ có điều, đám người này còn chưa kịp tính toán xong, thì có người nhịn không được, nhảy ra bên ngoài, chỉ về phía Regar hô to.
“Ta tên là Dã, là chiến cấp sáu của bộ tộc, ta muốn khiêu chiến với…”
Tên chiến sĩ này cũng chưa kịp nói hết câu, cây chùy sắt của Regar đã lạnh lùng vung tới, đem thân hình của hắn nện xuống hố sâu, toàn xương cốt trên người đều bị nghiền nát thành mảnh vụn, tử trạng so với Liệt trước đây còn thảm thiết hơn rất nhiều.
Nhìn thấy một màn này, đám chiến sĩ bộ tộc Báo lại lần nữa hít vào một hơi khí lạnh. Mấy người đang có ý định xông ra ứng chiến, lúc này cũng do dự đứng lùi lại phía sau một bước.
Mà kẻ vừa mới ra tay giết chết Dã, Regar thì vẫn một mặt thản nhiên, đưa tay lên ngoáy ngoáy một bên lỗ tai, bộ dáng hơi có phần chán ghét, nói ra: “Người này thật sự là quá ồn ào, ta không thích những người ồn ào như vậy!”
Hắn nói xong, ánh mắt lại một lần nữa hướng về phía Lara và đám chiến sĩ của bộ tộc Báo nhìn thẳng, hàm răng vàng ố của hắn nhe ra, nhìn lấy bọn họ với con mắt tràn đầy khinh bỉ.
“Còn ai muốn chết nữa không? Các ngươi cứ việc chui ra, từng người chiến cũng được, mà đoàn đội chiến cũng được. Một đám kiến hôi các ngươi, ta chỉ cần một chùy là có thể đập nện!”
Nghe được lời này của hắn, cả đám chiến sĩ bộ tộc Báo đều cảm thấy vô cùng sỉ nhục, ánh mắt đỏ lên hung hăng nhìn hắn. Thế nhưng, bọn họ lúc này mặc dù nhận được sự hứa hẹn của tộc trưởng, vẫn không dám xông ra ngoài.
Mà đám chiến sĩ bộ tộc Hổ, đứng ở phía sau của Regar lúc này nhịn không được cười vang lên. Còn có kẻ cố ý hô to: “Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
Tiếng hô này giống như là bị truyền nhiễm, những tên chiến sĩ còn lại của bộ tộc Hổ cũng bắt đầu hô vang.
“Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
“Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
“Regar đại nhân uy vũ! Regar đại nhân uy vũ!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Triệu Vũ đang cùng với đám thiếu nữ ẩn nấp ở phía xa, không khói híp mắt lại thành một đường thẳng.
Chỉ có điều, hắn nghĩ một hồi, lại nhịn không được lắc đầu thì thầm nói ra: “Mà thôi, mà thôi! Ta cũng không thích cao điệu như vậy. Dù sao những trận chiến của ta, cũng không thích hợp để cho người khác xen vào!”
Nghĩ như vậy, tâm tình của hắn lại lần nữa trở về bên trong chiến trường. Lúc này, từ bên trong chiến trường nhảy ra một tên chiến sĩ khí thế trầm ổn, thân người so với tên Regar cũng thua kém bao nhiêu. Với lại, từ trên hơi thở của hắn, Triệu Vũ cũng cảm nhận được thực lực của người này có phần mạnh hơn hai kẻ trước kia rất nhiều.
“Regar, ngươi không cần phải phách lối như vậy! Bộ tộc Báo của chúng ta không thiếu chiến sĩ, ta tên là Uy, ta một đánh với ngươi một trận!”