Có lẽ vì vận sức nên phần da thịt dần tràn ra các khe hở ngón tay. Chiếc sườn xám trên người Triệu Từ Thấm tuy chưa trút bỏ hoàn toàn nhưng khung cảnh này quá đỗi gợi tình, thiêu rụi hô hấp cả hai.
Vết chai trên bàn tay người nọ khiến Triệu Từ Thấm run rẩy không thôi, cô buộc mình không được suy nghĩ nữa, ngửa đầu nhìn đăm đăm trái cổ Từ Tỉnh, “Em không biết quá khứ của anh…”
Nhưng cô chỉ vừa nói hơn nửa thì đột nhiên bị Từ Tỉnh kéo dậy, quỳ gối trên đùi anh. Triệu Từ Thấm phản xạ có điều kiện choàng lấy cổ anh, tư thế ấy khiến người cô cao hơn anh một cái đầu.
Phần ngực cũng trào ra ngoài, đôi gò bồng bại lộ hoàn toàn, nhưng vì cô buộc ngực nên trông càng thêm đầy đặn.
Ánh mắt Từ Tỉnh như được tiếp lửa, tay anh ngao du từ đầu nhũ bên trái rồi sang bên phải, ngón tay thô ráp chạm khẽ vào đầu ti. Trông thì rất dịu dàng nhưng chợt anh bóp chặt, thậm chí còn nảy sinh ác ý dùng một tay ép chặt hai bầu ngực.
“Thấm Thấm,” Anh hỏi, “Có chắc là bây giờ muốn thảo luận chuyện này cùng anh không?”
“Em…”
Từ Tỉnh thô bạo nhào nặn, Triệu Từ Thấm không cầm được ưỡn người dậy, sống lưng ngửa ra sau như hình cánh cung. Chẳng mấy chốc, cô cảm giác được Từ Tỉnh chậm rãi ghé tới, ngậm lấy đầu v*, đầu lưỡi khuấy loạn đảo điên đưa cô phiêu du tận mây.
Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.
Rất nhanh sau đó, động tác lưỡi anh dần tăng tốc, mạnh bạo hơn. Anh ra sức đòi lấy, không còn thỏa mãn chỉ với việc liếm láp nữa mà chuyển sang b/ú m/út điên loạn, nụ anh đào đỏ thắm cùng phần thịt xung quanh cũng chẳng thoát nổi môi lưỡi điêu luyện của người đàn ông, sáng óng ánh vệt nước trong suốt. Tay anh càng vần vò thêm tợn, ép cả khuôn ngực đến biến dạng.
“Ưm, đừng mà…”
Triệu Từ Thấm sung sướng bấu chặt vai anh, mỗi một lần cô muốn thoái lui thì vòng eo lại bị đôi tay ấy khóa chặt thêm một lần. Cơ thể đổ nhào về trước, tiếp tục bị đòi hỏi không ngơi nghỉ.
Đợi đến khi Từ Tỉnh chịu buông cô ra thì nụ mai đã bị giày vò đến sưng tấy, trên da thịt trắng muốt còn hằn rõ dấu tay, hai đầu nhũ se cứng.
“Em ướt à?” Từ Tỉnh say mê nhìn tuyệt cảnh trước mắt, hơi thở dồn dập.
Suy nghĩ của Triệu Từ Thấm không biết đã trôi dạt phương nào, thắt lưng mềm oặt như bị ai rút xương, động hoa co thắt rỉ mật yêu thấm vào quần lót lụa. Phải mất đến vài giây cô mới rõ anh đang hỏi gì, chỉ biết thành thật gật đầu thừa nhận, song vẫn nhịn không được trách, “Anh mút em đau muốn chết.”
“Lỗi của anh.” Tay Từ Tỉnh lại táy máy trượt từ nhũ hoa xuống dưới, lướt đi nhẹ như lông, “Thấm Thấm nhịn một chút vì anh, nhé?”
Triệu Từ Thấm ngẩn cả người.
Không đợi cô đáp lời, bàn tay anh đã lần tới khóa kéo, thẳng tay lột phăng chiếc sườn xám đáng thương, âm thanh vải vóc bị xé rách nghe vô cùng rõ ràng.
Lúc này không chỉ ở cổ áo mà phần ngực, và cả quần lót bên dưới đều bị anh trút sạch, không hay không biết nằm chỏng chơ trên sàn nhà.
Đương lúc hấp ta hấp tấp, mông cô bị anh nhẹ nhàng bợ lên, anh gần như không nỡ rời xa cô dù chỉ một giây, bèn giữ y tư thế tự cởi nốt quần áo của mình.
Vừa cởi xong quần, Triệu Từ Thấm toan tiến đến hôn cằm anh nhưng ý định chưa thành thì trán đã bị hai ngón tay anh cản lại. Ngay lập tức cơ thể cô bị lật ngược, đưa lưng khóa gọn trong lòng anh, hai chân dạng rộng.
Dị vật nóng bỏng đã sớm chờ được lâm trận bỗng không hề báo trước mà vọt vào khe lầy, thúc mạnh về trước.
Miệng khe bị nong rộng, Triệu Từ Thấm vô thức chồm về trước hòng trốn khỏi cuộc tấn công quyết liệt. Song vừa cựa quậy đã bị anh gô lại, lần nữa đút cho cây kẹo thô cứng.
Nhưng như thế còn chưa đủ.
Thế công anh vừa nhanh vừa lực, cứ hăng say thọc vào rút ra mấy trăm cử, cửa động bị anh giã sưng đỏ, nước nôi lênh láng khắp cửa mình. Tiếng nước nhem nhép, từng cú dập cuồng dã khuếch đại trong phòng ngủ.
“Áa… Chậm chút…”
Chân cô chới với giữa không trung, những mong chạm được đến mặt đất. Song mỗi khi sắp chạm sàn thì Từ Tỉnh lại cắm vào lút cán, khiến cô hoàn toàn xụi lơ trong lòng anh.
“Suỵt,” Cố nén dục vọng sôi trào cuộn ngược trong cơ thể, Từ Tỉnh tạm dừng động tác, một tay vắt trước ngực cô, tay kia gắt gao che miệng cô, môi kề sát bên tai, “Nhỏ tiếng chút nào.”