Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy

Chương 165: Tiêm thuốc




Cảnh Sâm và Mỹ Lam đang bị nhốt ở trong phòng kín. Bỗng Cảnh Sâm nghệ được một tiếng gì đó khá nhỏ 'xì' 'xì' cảm giác như có khí gì đó đang bơm vào vậy.

Cảnh Sâm đề phòng lập tức bịt mũi mình và kêu Mỹ Lam:"Nhanh! Nhanh chóng bịt mũi lại!"

Mỹ Lam vẫn chưa hiểu gì cũng vì thế mà Mỹ Lam đã hít một  lượng khí và nhanh chóng ngất xỉu. Cảnh Sâm cũng không đỡ hơn được bảo nhiêu, anh cũng đã hít một ít rồi với lại anh cũng không thể không thở và dần dần mắt Cảnh Sâm lại sụp xuống và dần rơi vào hôn mê.

'Ào' Một trận nước lạnh được tạt thẳng vào mặt Cảnh Sâm. Anh dần dần tỉnh lại, nợi này có vẻ sáng hơn. Cảnh Sâm nheo mắt rừ từ thích ứng với ánh sáng. Lúc anh định thần lại được thì anh đã bị cột trên ghế, và Mỹ Lam cũng vậy nhưng cô khác anh là cô vẫn chưa tỉnh.

Nhìn sang bên cạnh thì anh đã thấy Phương Chi đang từ cửa dần dần buớc vào. Phương Chi thấy Cảnh Sâm đã tỉnh lại gần nói:"Thấy thế nào! Thích món quà em đã làm chứ!"

Cảnh Sâm nhìn thẳng vào mắt cô ta nói:"Cô bị điên hả!" Phương Chi chỉ cười thích thú nói:"Em đã nói rồi anh sẽ phải hối hận với việc lựa chọn của mình. Nhưng nhiêu đây chưa phải là hết!"

Ả ta vừa nói xong thì liền lấy một chiếc hộp ra, lấy ra từ trong hộp một cây kim tiêm và một lọ thuốc nhỏ nào đó. Ả ta tiêm thuốc đó vào cây kim rồi dơ lên trước mặt Cảnh Sâm.

Ả ta cười nói:"Anh thấy thế nào nếu em tiêm cái này vào cô ta, cô vợ iu dấu của anh?" Cảnh Sâm trừng mắt với cô ta mắng:"Con ả điên này!!!"



Ả ta lại được một trận cười khoái chí hơn, Phương Chi nhìn vào cây kim tiêm trên tay mình rồi nói cho Cảnh Sâm biết:" Amh có biết đây là gì không? Đây là loại thuốc em vừa mới pha chế đấy! Liều lượng khá mạnh đó nhe, nó còn mạnh hơn cả thuốc phiện nữa. Đây là loại thuốc nghiện mới nhưng chưa có ai dám thử bởi nó quá mạn, sẵn tiện đây cho cô vợ anh thử một chút xem thế nào!"

Phương Chi lại đưa cây kim tiêm lại gần Mỹ Lam, thể hiện tư thế giống sắp tiêm thuốc ngay bất cứ lúc nào, Cảnh Sâm lập tức la lên:"Đừng! Đừng! Làm ơn đừng!"

Phương Chi lập tức dừng ngay hành động của mình, xoay qua nhìn Cảnh Sâm. Cảnh Sâm lập tức nói:"Để anh! Tiêm nó vào anh, đừng làm hại cô ấy!"

"Sao cơ? Đây là loại thuốc mạnh lắm đấy. Chưa có ai dám thử đâu, bởi nó có thể nguy hiểm đến tính mạng đấy!" Phương Chi bất ngờ với câu nói của Cảnh Sâm, cứ cho là anh bảo vệ cô ta đi nhưng làm gì tới mức muốn tiêm thay cô ta luôn vậy."Đã nói rồi! Tiêm nó vào anh đi!" Phương Chi chỉ muốn Cảnh Sâm cảm thấy hối hận với quyết định của mình mà xin lỗi cô, để làm ả ta cảm thấy dễ chịu hơn.

Ả ta cười gian nói:"Được thôi! Nhưng với một điều kiện, cần có điều kiênk thì trò chơi mới hay hơn chứ!" Ả ta lấy tay nắm lấy tóc Mỹ Lam muốn cô tỉnh lại.

Vì cơn đau Mỹ Lam lập tức tỉnh lại, cô vẫn chưa hiểu gì chỉ có thể mở to mắt nhìn mọi thứ trong đau đớn. Thấy Mỹ Lam đã tỉnh Phương Chi mới buông tay ra nói:"Tỉnh rồi sao? Xin lỗi nha hơi mạnh tay nhỉ, xin lỗi nha!"

Mỹ Lam vẫn chưa hiểu gì, cô chỉ có thể nhìn thấy Cảnh Sâm đang nhìn mình, Phương Chi đang đứng trước mặt mình.