Black Lady vừa tỉnh lại liền lo lắng hỏi thăm tình hình của Purity. Mà Thomas ở gần đó nghe Black Lady hỏi thì không khỏi cao hứng kể một tràn dài kể luôn cả chuyện Purity bị thương như thế nào, máu chảy ra nhiều làm sao. Black Lady nghe mà tâm tình chấn động, nàng đặt tay lên ngực thở lấy hơi. Đứa cháu gái này của Black Lady không ngờ lại vì nàng mà bị thương. Black Lady tự trách không thôi. Đáng lý ra Black Lady nên nghiêm khắc ngăn cản Purity phải, nếu không cũng không xảy ra có sự này.
Ark và Hypatia vừa hay đứng ngay bên cạnh nghe được toàn bộ câu chuyện. Hypatia lo lắng thì cũng đành nhưng biểu hiện trên mặt Ark không hề có tí vui vẻ nào, ngược lại có phần khó chịu.
Purity bị Alfred, Clement và Hubert vây lấy. Trong khi Clement đang lo lắng xem xét vết thương của Purity, vừa luôn miệng trách nàng không biết cẩn thận thì Hubert đã hào hứng xen vào:
- Muội quả nhiên không làm mất mặt tam ca, khá lắm!
Purity nghe thế liền bĩu môi, nói:
- Lúc mọi người còn huynh nhất thì chẳng phải huynh đang say bí tỉ sao? Mất mặt chết đi được!
- Vậy là muội không biết rồi, tất cả đều nằm trong tính toán của tam ca. Muội cũng biết tam ca có khả năng cảm nhận nguy hiểm rất tốt mà. Tam ca chỉ giả vờ say rượu để lánh nạn, chờ thời cơ lại ra tay của mọi người đấy thôi. Chỉ là khi ta chưa kịp ra tay thì thuộc hạ của ngài Frediano đã đến trước một bước rồi. Vậy nên ta mới không có cơ hội lập công. Chứ làm gì có chuyện tam ca say bí tỉ ở đây? Muội ăn nói hàm hồ!
- Huynh đúng là cái lưỡi không xương nhiều đường lắt léo! - Purity hoàn toàn bái phục trước độ vô sỉ của Hubert.
Clement lại không hài lòng nhìn Hubert, mắng:
- Có ai thấy muội muội của mình bị thương mà không lo lắng, còn trêu chọc nó như đệ không? Thật là mất mặt! Để mẫu thân biết mẫu thân sẽ mắng cho.
- Nhị ca chỉ biết lấy mẫu thân ra hù đệ thôi. - Hubert khoanh tay lại bĩu môi, bộ dạng rất gợi đòn.
- Cứ chờ đi! Rồi sẽ có một ngày ta cho đệ biết tay!
Bốn anh em đang nói chuyện rôm rả thì từ xa, Ark và Hypatia sánh vai nhau đi đến, bộ dạng hầm hầm của hắn dọa cho Clement và Hubert im thin thít. Ark đi đến, đứng trước mặt Purity, bộ dạng lãnh đạm hỏi:
- Con bị thương?
Purity cúi đầu. Bây giờ thì Purity cũng thấy sợ rồi. Ark rõ ràng là thần Mặt trời, vậy mà lãnh khí toát ra từ mắt hắn còn đáng sợ hơn cả thần Chết Death. Purity nhất thời bị dọa sợ, bộ dạng hối lỗi dù bản thân không làm gì sai của nàng khiến Hypatia đứng bên cạnh không khỏi xót xa.
Ark là người cố chấp, lúc ban đầu, Purity bị Alexandra phân biệt đối xử, nhiều lần ra tay chèn ép khiến kiến thức của nàng hỏng nặng, phải nhờ đến sự giúp đỡ Ark. Mà với tính tình của Ark, nếu hắn không dạy thì thôi; một khi hắn đã dạy thì nàng có thể hiên ngang đứng trước mặt toàn bộ yêu ma ở Ma giới tuyên bố rằng khổ cực ở Ma giới cũng chỉ đến thế là cùng. Bởi thế nên dù năm xưa Lily mất tích nhưng Ark chẳng mảy may thắc mắc lấy một lần, vì có ai mà không biết so với việc thỏa mãn được yêu cầu của hắn thì chi bằng tạo phản chống lại Harry còn thấy dễ dàng hơn. Thậm chí, Lily còn không phải học trò ON đầu tiên của Ark cơ. Trước đây, đã có nhiều học trò không chịu nổi yêu cầu cao đến quá đáng của Ark mà sau khi thoát khỏi cái nhà lao bằng vàng đó liền biệt tâm biệt tích, không bao giờ quay trở lại gặp hắn nữa.
Cho dù Purity dùng bộ dạng đáng thương nhất đứng trước mặt Ark cũng không khiến hắn mủi lòng. Nam nhân này rõ ràng là thần Mặt trời nhưng trái tim còn lạnh lẽo hơn cả kẻ sống trong ngục băng hàng tỷ năm như Frediano. Ít nhất khi đối diện với bộ dạng tủi thân này của Purity, Frediano chắc chắn sẽ mủi lòng. Còn Ark thì ngược lại, cho dù cả người Purity bầm dập thì hắn cũng sẽ không nhíu mày lấy một lần.
Dù Purity không mở miệng nói nhưng nhìn bộ dạng này thì trong lòng Ark cũng tự có câu trả lời.
- Ta rất thất vọng!
- Ark! - Hypatia khổ sở kêu lên.
Chuyện gì Hypatia cũng có thể nhường nhịn Ark nhưng riêng việc liên quan đến con gái nàng thì nàng nhất quyết không thể nhường. Khi theo đuổi Hypatia, Ark luôn dùng sự yêu thương và tôn trọng để đối đãi với nàng. Ark đã dùng toàn bộ tấm chân tình và thời gian mấy năm để khiến Hypatia động lòng mà từ bỏ vị trí công chúa của biển Đen để đến bên cạnh hắn. Đến tận bây giờ, Ark vẫn luôn dùng sự tôn trọng để đối đãi với Hypatia, cho dù là việc lớn hay việc nhỏ thì hắn đều hỏi qua ý kiến của nàng. Nhưng riêng ngày hôm nay thì khác, nếu là chuyện liên quan đến Purity thì Ark nhất định phải nghiêm khắc.
Hypatia chưa bao giờ học ở Học viện, nàng cũng không biết được sự nguy hiểm mà học viên phải đối mặt trước khi được công nhận trước mặt toàn thể các vị thần ở rừng đào.
Chính vì Hypatia quá ngây thơ và trong sáng nên không hiểu được lòng người nham hiểm thế nào. Ark thì hiểu được điều đó, từ khi sinh ra Purity đã bị người ta ghét bỏ, nếu muốn nàng bình an khôn lớn thì hắn càng phải nghiêm khắc với nàng hơn.
- Sau khi nhận thấy sự tiến bộ rõ rệt của con, ta đã yên tâm hơn phần nào. Vậy mà đây lại là cách con báo đáp ta sao? Ngày hôm nay, con làm ta quá thất vọng.
Mỗi lần Ark buông ra một câu tàn nhẫn thì đầu của Purity lại cúi thấp xuống đi một phần. Hiện tại, Purity rất muốn khóc, nếu được thì nàng muốn khóc và lên. Purity cố gắng như vậy mà chẳng được Ark khen lấy một lời, trái lại còn bị mắng chửi thậm tệ. Rốt cuộc là vì sao nỗ lực của Purity luôn luôn không bằng nỗ lực của người khác? Vì sao nếu có chuyện gì tồi tệ xảy ra thì đó luôn luôn là lỗi của Purity?
Đừng nghĩ khi Purity là trẻ con thì nàng luôn ngây ngô và không biết gì! Từ lâu lắm rồi, khi Purity còn bé xíu, nàng đã cảm nhận được sự ghét bỏ của người khác dành cho mình. Bởi vì nếu thắng thì đó là công lao của người khác, còn nếu thua thì đó mãi mãi là lỗi của Purity.
Nàng thật sự rất ghét bản thân, ghét cả đôi mắt này vì nàng thừa biết nó là căn nguyên của mỗi nỗi đau mà nàng phải chịu. Họ đều nói nàng có đôi mắt của quỷ dữ. Khi đến Ma giới, nàng cũng đã nhìn thấy rất nhiều kẻ có đôi mắt tương tự. Cớ gì nàng sinh ra là con của các vị thần thánh nhưng trong hốc mắt lại là dấu tích của quỷ? Có nhiều thứ nàng rất ghét. Có nhiều thứ nàng không thể giải thích. Cũng có nhiều thứ nàng không thể kiểm soát được. Nhưng căn nguyên của tất cả đều luôn là lỗi của nàng.
Ark đâm vào tim Purity ngần ấy nhát dao đó rồi rời đi. Giống như kẻ khiến đôi vai Purity run lên bần bật để kìm nén tiếng nức nở nơi cổ họng không phải là Ark vậy. Thật tàn nhẫn biết mấy!
Tuy Frediano là người ngoài nhưng hắn lại là người lo lắng cho Purity hơn ai hết. Frediano khẽ chạm vào vai Purity. Tựa như những bọt nước bị đánh vào bờ liền vỡ tan ra. Khoảnh khắc Frediano vừa chạm vào bờ vai nhỏ nhắn ấy thì trái tim nàng đã vỡ tan ra. Nàng òa khóc không gì có thể ngăn lại được. Tiếng nức nở của nàng vang lên trong không gian rống lớn, khiến Frediano hít phải một ngụm khí lạnh. Nàng cũng chỉ là hổ giấy mà thôi.