Dụ Nô Kiều

Chương 2: Huyết dục




Thì ra , dưới người là tấm võng màu trắng , xúc cảm tinh tế mềm mại , hẳn không phải là loại chất liệu tầm thường đan thành.

Thanh Âm nửa ngồi chống người dậy, sau một khắc, không xác định xoa xoa mắt.


Hé ra võng (1) chừng trăm thước vuông , treo cao ở giữa không trung, rất xa liền trông thấy, bốn cái sừng bằng thiếc độc lập treo ở bốn cái cây cứng cáp, vững chắc , khi ánh mặt trời chiếu tới, nó phản chiếu ánh sáng rực rỡ , mê người .

[ 1 ] : Võng ở đây là lưới ; mạng lưới ……nếu để thì thấy kì kì nên mình kk chọn (-__-) hi hi…nhưng có chỗ mình sẽ để là “lưới “ …….


Thanh Âm cẩn thận đứng lên, khi nhìn đến xuống dưới thì , hai chân mềm nhũn ,ngã ngồi trở về .

Phía dưới võng, được nâng lên một tòa có thể chứa được vạn người , bốn phía, nguyên một đám kiềng ba chân chống đỡ phía dưới, ở giữa, một cây cột sắt màu đen cao vút đứng sừng sững,bừng bừng khí thế .Giữa tế đài, thềm đá nhô ra, bày biện ra một hàng ghế ngồi, lấy da cừu phủ lên. Chính giữa trên bảo tọa là những vật thể , khắp người lộ ra hồng sáng, da chồn bị lột ra , đuôi dài tùy ý đáp ở trên ghế dựa, mùi tanh nồng đậm phiêu tán trong không khí .

=>>bảo tọa : ghế, chỗ ngồi ? ? :0 :0


Giữa khoảng đất trống , là chín chín tám mươi mốt cái lồng giam , lúc này, xung quanh không một tiếng động.

Mà để cho nàng càng kinh hoảng hơn , chính là cái lưới này hạ vô số lang thú, trên cổ chúng bị lưới phủ siết chặt, vẫn như cũ ngăn không được sự hung ác của chúng , hai chân dùng lực, chợt mạnh mẽ nhảy về phía trước, con trước ngã xuống thì con sau lại tiến lên hòng thoát khỏi cái lưới vây hãm bọn chúng .

Hàm răng chúng sắc nhọn như muốn cắn nuốt mọi thứ vào bụng , hai tròng mắt bắn ra [ hàn quang ] lạnh lẽo

* hàn quang tức là sắc bén= sắc nhọn..…….rì không mún nó trùng lắp nên nikun không đổi nhé ___


Thanh Âm sợ hãi đứng ở đằng xa, động cũng không dám động, chỉ có thể từng lần một hô to lên, “Duyệt nhi, cậu ở đâu, Duyệt nhi…” .

Nhìn xung quanh một lượt, không giống như là đáy vực sâu tối tăm, nghe được bầy sói kêu lên, từ đàng xa, chạy tới một đám người.

Thanh Âm vừa nhìn sắc mặt liền cứng đờ , trang phục của người đang tới mặc đồ giống như cổ đại , trong tay, còn mang theo cây { thương } dài đi tới .

=>=> thương = cây giáo


Đối với xuyên qua không gian khác, nàng chưa bao giờ hoài nghi, từ xưa tới nay vẫn là một ẩn số , để cho nàng tin rằng, trên trái đât, vẫn tồn tại song song mộ không gian khác.
Chỉ là không nghĩ đến, sẽ xảy ra trên người mình.

“Mau, nhanh đi bẩm báo tế ti, [ trời thần hiển linh ] (2), mau đem võng thu lại” . Nam tử cầm đầu vẻ mặt hớn hở như chim sẻ, đứng lên mệnh lệnh.

[ 2 ] hoặc là thần linh hiện thế = thần linh trên trời hạ phàm


[ Võng bốn giác ] (3) được chậm rãi thu hồi , giống như là từng xấp vải bạch sắc, đứng thẳng hướng về phía bầu trời .

[ 3 ] là lưới bốn giác ; giác : vật giống như cái sừng ; giác = góc ; tù , kèn: thường dùng làm tên đất


Thanh Âm vội vàng dùng sức nắm chặt lưới lung lay đứng lên, “Thả tôi đi ra ngoài, thả tôi đi ra ngoài…” .


Bầy sói đồng loạt phát ra một tiếng gầm kéo dài , nàng nhìn không thấy điểm cuối , miệng lưới từ từ thu hẹp lại.

Dần dần, bốn góc khép lại cùng một chỗ , chỉ lộ ra bốn sợ dây thừng chống đỡ để trụ vững, mở rộng lưới hướng vào bốn phương tám hướng .

Nhìn từ đàng xa, tựa như một cái kén cực lớn , treo ở giữa không trung.

Dưới thân bầy sói, [ nhắm mắt theo đuôi ] (4) , mắt màu hổ phách u ám lóe sáng.

[ 4 ] nhắm mắt theo đuôi = rập khuôn theo kẻ khác tức là bầy sói bị đám quan binh kéo đi nên chúng nó cũng phải đi theo; người trước làm sao thì kẻ sau làm y như vậy


Thừa dịp từ độ cao này, Thanh Âm đưa mắt nhìn xuống, đài trong thâm cung trải dài không thấy điểm cuối ẩn hiện trong đêm tối để lộ ra sự thần bí, ngược lại cùng trên sách Tử Cấm thành có vài phần đồng dạng .

Cái đài cao độc lập ngăn cách với bên ngoài, xung quanh chỉ có những người tới kia, hùng vĩ như vậy đứng giữa sân, một mảnh tĩnh mịch.

Thanh Âm thử hô vài câu, nhưng căn bản không ai đáp lại .

Trong lòng hoảng sợ, nàng kìm nén không khóc lên tiếng, vừa tỉ mỉ xem xét , lại cảm thấy thất vọng vì không thấy thân ảnh của Phi Duyệt .

Một hồi tiếng động nhỏ truyền từ đằng xa tới vào tai nàng, dần dần , tiếng động tập trung lại rõ hơn, liền bao vây tứ phía khít đến nổi [ nước chảy không lọt ] [ 5 ] qua được .

[ 5 ] nghĩa = với con kiến chui không lọt; nước không ngấm qua được; chật như nêm cối


Trong đám người, nhuyễn kiệu được bốn người khiêng đi tới, trong kiệu, một người nam tử thân mặc áo bạch y, khuôn mặt đeo mặt nạ quỷ màu trắng, hướng Thanh Âm đi tới.


Vốn là bầy sói đang gào rú dữ tợn đột nhiên an ổn lại, ngoan ngoãn cúi đầu ở một bên, nằm sấp xuống để lộ đôi mắt tĩnh lặng .

Đám người xung quanh khom gối quỳ xuống, đồng thanh hô lên vang dội chỉnh tề nhất mực cung kính, “Tham kiến phó [ tế ti ] (6) ” .

[ 6 ] nghĩa là thầy tế ; tế = thờ cúng , cúng tế , truy điệu giống thời hiện đại của mình trong đám ma


Nam tử bước ngang qua đám người, hé ra khuôn mặt đáng sợ , trên mặt một mảnh tái nhợt kề sát vào Thanh Âm. (lúc này nam tử bạch y đã tháo mặt nạ rồi hen ……………nên mới thấy khuôn mặt trắng bệch nhá)


“Các ngươi muốn làm gì?” Giọng Thanh Âm hơi run run cất lên , chuyện này thật là quỷ dị.

Một tràng tiếng cười từ trong cổ họng nam nhân bật ra, cước bộ dừng ở tại chỗ ngọc bích màu xanh lục trên vòng tròn.

” Người đâu , ” nam tử duỗi ra một ngón tay , chỉ hướng Thanh Âm ở trong lưới, ” Tiến hành [ Lễ tẩy rửa ] [ 7 ] “


[ 7 ] thực ra ở đây là chữ “ Huyết dục ” ; # huyết : máu ; dục : tắm # … nếu để vào câu trong ngoặc kép thì nghĩa từ kk hay nên mình để “ Lễ tẩy rửa ” rì phàm cái gì rửa cho sạch đều gọi là dục ; mà tẩy rửa là liên quan tới tắm nên mình chọn nó ____ hì hì .



“Dạ”, đám người đứng người đồng thanh đáp, nhìn về phía nữ tử bị lưới vây trong đó .


Thanh Âm hai tay gắt gao siết chặt tấm lưới , người phía dưới, vẻ mặt không lấy một tia tình cảm , vài người kìm nén không được, những tiếng cười hưng phấn toát ra . Trong mắt toát ra mừng rỡ không che giấu, thậm chí mang theo nghi ngờ nhìn nơi xuất hiện tiến động .


Lễ tẩy rửa ?? Thanh Âm còn không kịp suy nghĩ cho rõ mọi chuyện, dưới chân liền xuất hiện một trận tiếng động ù ù , vốn là đứng trên mặt đất, lại chậm rãi chuyển động.


Theo sự va chạm phát ra tiếng chói tai, dưới đất xuất hiện một cái vòng tròn thật lớn , vết nứt bắt đầu mở rộng nối liền nhau hội tụ một chỗ, từ từ phân tán ra.


Vòng tròn bị mở ra, điện thạch cổ xưa nặng nề di chuyển , hình dáng điện tế ẩn hiện đầy quỷ dị .


Đập vào mắt , lại là hố đầy màu đỏ , Thanh Âm sợ hãi lui về phía sau một bước, lại phát hiện, sau lưng không có đường lui.


Đây là, nàng không phân biết được đến tột cùng là nước, hay là máu, hiện ra màu đỏ tươi lóng lánh, cho dù bây giờ có diễn ra cảnh tàn sát bừa bãi ,điên cuồng ; thì cũng không làm dậy nổi một chút rung động.


Bầy sói ngửi được mùi máu thì hưng phấn tranh nhau loạn thành một đoàn, chúng ngửa đầu lên trời, tru lên một tiếng vang dội mang đến cảm giác lạnh lẽo.


“Ô ô…” . Con mắt màu hổ phách lộ ra sắc bén, như muốn đem người đang sống xé nát từng mảnh .


Đột nhiên dưới chân không còn điểm tựa , Thanh Âm hoảng loạn bắt lấy những gì nắm được , mà bởi vì sức nặng thân thể không trụ được liền rơi xuống, may mắn đúng lúc ở chỗ mõm đá nhô ra, nàng chụp được một góc.


Ban đầu nhìn lưới chặt chẽ là thế , không nghĩ có thể dễ dàng làm đứt nó được .


Hai tay bởi vì dùng sức mà có vẻ trắng bệch, Thanh Âm theo bản năng hét lên một tiếng , liếc nhìn trong hồ, trên tay, càng nắm chặt hơn.