Vẻ thờ ơ của Cố Tương hoàn toàn trái ngược với sự dịu dàng của Giang Trì, ngay cả Mạnh Nghiên cũng không thể chịu nổi.
Giang Trì cuối c1ùng cũng miễn cưỡng nhìn Mạnh Nghiên, anh nói: “Khi nào thì đến lượt cô đưa ra nhận xét vớ vẩn về chuyện giữa tôi và chị của cô thế?”
0Trái tim Mạnh Nghiên thắt lại, cô ta không ngờ cuối cùng Giang Trì cũng lên tiếng, nhưng lại vì Cố Tương mà mắng mình.
Mạnh Nghiên xót3 xa nhìn Giang Trì, “Em thấy chị đối xử với anh hơi quá đáng, cho nên mới không thể chịu được. Anh rể, em tốt với anh, sao anh lại mắng em?” G2iang Trì nhíu mày, “Cô tốt với tôi, sao tôi không cảm thấy nhỉ? Tôi thích chị cô hung dữ với tôi, cô ấy càng dữ tôi càng thích, tôi chính là k0ẻ thích bị ngược đãi đấy, liên quan quái gì đến cô?”
Mạnh Nghiên: “...”
Nhìn Mạnh Nghiên bị mạng, Cố Tương phát hiện cô ta chỉ9 có thể ra oai ở trước mặt mình, khi bị Giang Tri măng, Mạnh Nghiên lại không dám nói gì mà chị ấm ức ngồi yên lặng nghe.
Giang Trì chậm rãi nắm tay Cố Tương và tiếp tục nói với Mạnh Nghiên: “Có lẽ bởi vì trước kia chị gái của cô có địa vị quá thấp trong nhà, vì vậy mới khiến cô có cảm giác có thể nhúng tay vào mọi chuyện của cô ấy, đúng không? Nhưng tôi nói cho cô biết, sau này có còn dám nói xấu cô ấy ở trước mặt tôi dù chỉ một câu thôi... Đừng trách tôi không khách sáo với cô.”
Mạnh Nghiên không lên tiếng, cũng không dám trả lời, nước mắt tí tách rơi xuống.
Đúng lúc này bà Giang tình cờ đi tới, liếc nhìn Mạnh Nghiên rồi lại nhìn dáng vẻ không vui của Giang Trì, bà biết Mạnh Nghiên bị Giang Trì mắng đến phát khóc, bèn hỏi: “Có chuyện gì xảy ra thế?”
Mạnh Nghiên lau nước mắt và giải thích: “Cháu làm anh rể tức giận ạ. Cháu... chỉ là cháu thấy chị đối xử với anh rể quá lạnh lùng nên nói chị hai câu, sau đó anh rể mắng cháu”
Giọng nói của cô ta rất yếu ớt, nhưng thật ra lại đang mách lẻo với bà Giang. Dù sao thái độ của Cố Tương với Giang Trì cũng có vấn đề, cô ta không cảm thấy mình đã làm sai điều gì.
Bà Giang liếc nhìn Mạnh Nghiên, sau đó lại nhìn Cố Tương và Giang Trì, Mạnh Nghiên ngồi đó chờ bà Giang bênh vực mình, nhưng cô ta lại nghe thấy bà Giang nói: “Chị gái cô và anh rể nói cô hai cậu cũng là đúng thôi, khóc cái gì? Còn chưa đủ xấu hổ à? Cô muốn tất cả đều biết sao? Nếu không ra cửa mà khóc đi?”
Mạnh Nghiên: “...”
Người nhà này đều có vấn đề hả? Cô ta nói Cố Tương bắt nạt Giang Trì, bà Giang không hiểu sao?
Mẹ của Giang Trì không quan tâm đến Mạnh Nghiên, bà quay ra nhẹ nhàng nói với Cố Tương : “Cố Tương, đi nào, con đi ký hợp đồng đi” Bởi Vì căn nhà đứng tên Cố Tương , vì vậy cô phải ký tên.
Nhân viên tư vấn bất động sản cầm hợp đồng đến, Cố Tương nhìn Giang Trì, sau đó đứng dậy đi về phía bà Giang.
Nhớ lại lần đầu tiên mua nhà, cô mua bằng tiền tiết kiệm của mình, Bạch Vi cũng đi cùng cô, khi đó Cố Tương rất kích động.
Bây giờ lại mua nhà nhưng là do người khác cho, khiến Cố Tương cảm thấy hơi xấu hổ. Nhân viên tư vấn bất động sản nhìn Cố Tương, anh ta nói: “Mẹ chồng của cô đối xử với cô tốt quá, cô thật là hạnh phúc”
Cố Tương liếc nhìn bà Giang đang
ngồi bên cạnh và mỉm cười. Vừa
ngẩng đầu, Cố Tương nhìn thấy Lê
Giai Âm ngồi phía đối diện, khi
nghe được lời nói của chuyên viên
tư vấn bất động sản, bà ta có vẻ hơi
xấu hổ nên quay mặt đi chỗ khác.
Bọn họ mua hai căn nhà, Cố Tương
ký tên một lúc lâu, sau đó mới nghe
nhân viên tư vấn bất động sản nói
rằng cô đang ký hợp đồng của hai
căn nhà. Cố Tương ngơ ngác nhìn
về phía bà Giang, “Sao lại là hai căn
hả mẹ?”
Lê Giai Âm ở bên cạnh cũng vô
cùng kinh ngạc.
Bà Giang nói: “Một căn là Giang Trí
mua"