Giang Phong nói: “Anh cho người đập nhà nên anh sẽ đền tiền cho em” 9 Thưa kiện phải cần có thời gian, mấu chốt là Hạ Văn Hiên chưa từ bỏ ý đồ với Bạ1ch Vi, gã muốn dùng chuyện này để dây dưa với cô. Giải quyết như thế này sẽ gọn gàng và linh hoạt hơn.
Mà thật ra trong chuyện này Giang Pho0ng không coi mình là luật sư, anh chỉ đang giúp bạn của Cố Tương xử lý một việc cá nhân thôi.
“Như vậy sao được?” Bạch Vi nhìn Giang Phong, 3“Anh đã giúp em xử lý tốt rồi.”
Giang Phong nói: “Không sao, đi thôi, anh cùng em đi dạo một chút.”
***
Khi Cố Tương đến gặp2 bà Giang, Mạnh Nghiên và Lê Giai Âm cũng ở đó. Cả đêm hôm qua Mạnh Nghiên rất tức giận vì chuyện mua nhà, hôm nay cô ta muốn đến xem nhà họ Giang m0ua cho Cố Tương căn nhà như thế nào, vì vậy cô ta đến đây cùng Lê Giai m.
Bà Giang cũng chẳng quan tâm đến cô ta.
Mạnh Nghiên đứng c9ạnh Lê Giai m, thấy Cố Tương cũng chẳng chủ động chào hỏi, trong lòng cô ta tràn đầy ghen ghét. Bình thường Mạnh Nghiên thích giả vờ ngoan ngoãn ở trước mặt người khác, nhưng hôm nay cô ta chẳng có tâm trạng để giả vờ.
Cố Tương cũng phớt lờ bọn họ. Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên là Giang Trì cũng ở đây. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha, nếu không chú ý nhìn kỹ thì không thể phát hiện ra được,
Cố Tương đi đến trước mặt Giang Trì, cô nhìn anh và hỏi: “Sức khỏe của anh không tốt, sao anh lại đến đây?”
Giang Trị ngẩng đầu, anh nhìn Cố Tương và trả lời: “Dù sao cũng đang chán, anh đến xem thế nào?
“Đã bảo anh ở nhà nghỉ ngơi rồi, ngày nào anh cũng chạy lung tung, đúng là không muốn sống nữa mà”
Nghe nói hôm qua anh đã ra ngoài vài giờ. Hôm nay lại ra!
Bị vợ cần nhân là một chuyện hạnh phúc nhưng cũng rất đau khổ.
Giang Trì nhíu mày, để Cố Tương không tiếp tục lải nhải, anh vội vàng chuyển sang chuyện khác, “Bạn thân của em sao rồi?”
Nhắc đến chuyện này, Cố Tương tức muốn chết.
Cô ngồi xuống, cầm cốc nước do cô nhân viên đưa tới và nói với Giang Trì: “Gặp phải một gã dở hơi, lại còn chê Bạch Vi quả đẹp, không an phận, gã nói phụ nữ xinh đẹp không có cảm giác an toàn. Loại đàn ông đó chắc ế cả đời. Sau khi kết thúc vụ xem mất thì bọn em lại gặp phải Hạ Văn Hiên, Bạch Vi bị gã đó dây dưa bám riết, đáng lẽ em không định đến đây đầu, nhưng anh Hai nói là buổi trưa cần đi có việc với Bạch Vi, nên em mới đến đấy”.
Nghe được lời nói của Cố Tương, Giang Trì nhíu mày, “Vậy nếu anh Hai không hẹn gặp Bạch Vi thì em định bỏ mặc anh ở đây à?”
“.” Cố Tương biết mình lỡ lời, cô nhìn Giang Trì rồi ngụy biện: “Em không biết anh đến đây, anh có nói cho em đâu”
“Chuyện của em thì em chẳng quan tâm, còn chuyện của người khác lại để ý thế” Giang Trì nhìn Cố Tương đầy ẩn ý, ánh mắt bắt bẻ.
Cố Tương hỏi lại: “Em không quan tâm chỗ nào chứ?”
Bởi vì Cố Tương đến nên chuyên gia tư vấn bất động sản bắt đầu đưa họ đi xem nhà.
Cố Tương hỏi Giang Trì: “Anh ngồi đây nghỉ ngơi hả?”
“Ừ, anh chờ em ở đây” Xem nhà khá mệt mỏi nên Giang Trì không định đi theo.
Cố Tương: “Vậy cũng được.”
Nhìn Giang Trì, cô nhở ra anh vẫn còn bị thương, trong lòng cô hơi lo lắng, “Anh có khó chịu ở đầu không? Em thấy sắc mặt anh không tốt lắm”
“Anh vẫn ổn” Giang Trì nói: “Nhưng nếu em hôn anh một cái, anh sẽ rất vui”
Cố Tương nghe xong mà lườm
Giang Trì một cái.
đây đồng người như vậy! Anh thật
là...
Giang Trọ nắm tay Cố Tương, nhìn
cô và hỏi: “Không được à?”
Ánh mắt của Giang Trì mềm đến
mức, Cố Tương nhìn dáng vẻ này
của anh mà chẳng muốn đi xem nhà
nữa, chỉ muốn ở lại đây cùng anh
thôi. Chuyên gia tư vấn bất động sản
đã đưa Lê Giai Âm và bà Giang ra
cửa, Cố Tương vẫn còn ở lại đây,
Mạnh Nghiên không thể nhịn nổi
nên bước tới nói: “Chị, bọn họ đi hết
rồi, chị đi nhanh lên.”