Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Du Hành Qua Các Thế Giới

Chương 3: Hồi ức (3)




Chương 3: Hồi ức (3)

Chương 3: Hồi ức (3)

Mặt trăng lơ lửng trên đỉnh những ngọn cây, ánh sáng mờ nhạt của nó chiếu xuống khu rừng tối. Những cành cây vươn ra như những cánh tay dài, những chiếc lá rung rinh trong gió. Nhóm thám hiểm đang nghỉ ngơi trong lều của họ, nhưng Harran không thể ngủ được. Cậu ta có thể cảm thấy có điều gì đó không ổn. Với kinh nghiệm của một thám hiểm giả lâu năm và sự báo động liên tục của skill [Cảm ứng nguy hiểm] khiến hắn không thể tiếp tục làm ngơ nữa.

Tiếng sột soạt của lá cây vang lên bên ngoài lều. Harran nhìn chằm chằm vào những bụi cây chìm trong bóng tối sâu thẳm ấy, lo lắng, bất an. Harran biết rằng anh ta không nên ra ngoài vào ban đêm, nhưng anh cũng biết rằng mình không thể cứ ngồi trong lều như vậy. Dù sao Harran cũng là đội trưởng, anh không thể đứng sau đợi những người đồng đội của mình đi đầu khám phá về những tiếng động sột soạt đó. Vậy nên anh nhanh chóng tạo một quả cầu ánh sáng nhỏ và bước ra khỏi căn lều.

Harran nhìn xung quanh, nhưng không thấy gì ngoài bóng tối. Cậu ta bắt đầu đi bộ về phía tiếng động, nhưng rồi dừng lại. Một con mắt đỏ rực hiện ra từ trong bóng tối. Con mắt đó đang nhìn chằm chằm vào Harran như đang nhìn vô con mồi của mình.

Nhận ra tình hình không ổn, Harran nhanh chóng kích hoạt skill [Fire Ball] và nhắm thẳng vô đôi mắt đỏ rực đang trừng thẳng mình. Sau đó một tiếng kêu đau đớn vang vọng lên khắp khu rừng tĩnh lặng. Sau tiếng kêu la đó là hàng loạt đôi mắt hiện lên khắp nơi rồi bắt đầu di chuyển tầm mắt về hướng Harran. Những đôi mắt trừng chằm chằm vô Harran, những tiếng gầm gừ cùng vang lên đồng thời khiến cả khu rừng rung chuyển.

Hắn kêu to lên và cố gắng đánh thức những người đồng đội đang chìm trong những giấc mơ sau khi chạy trở lại lều.

Những thành viên còn lại của nhóm nhanh chóng tỉnh dậy và chạy ra ngay khỏi lều. Họ nhìn thấy một đàn sói quỷ với gần 100 con đang bước những bước chậm rãi ra khỏi những bụi cây. Những con sói quỷ cao 2 mét với bộ lông đen tuyền giúp chúng ẩn dấu trong màn đêm, đôi mắt đỏ lòe có khả năng nhìn trong bóng tối, hai cái sừng dài trông như hai cái mũi khoan giúp chúng cắm sâu vô nội tạng của những con mồi xấu số.

Bọn chúng bắt đầu dàn trận và bao quây nhóm của Harran, bọn chúng không vội vàng tiến lên mà đứng lại ở vị trí đó, chờ đợi con đầu đàn ra lệnh t·ấn c·ông để bắt đầu tận hưởng một bữa tiệc đẫm máu.

Nhận ra bản thân bị bao vây tứ phía, cả nhóm Harran nhanh chóng tạo thành một đội hình và chuẩn bị sẵn v·ũ k·hí cho cuộc chiến không thể tránh khỏi sắp tới. Nữ linh mục bắt đầu chúc phúc tạo ra một lớp khiên vàng mỏng bao quanh thân thể của từng thành viên trong nhóm, cùng lúc đó thì nữ pháp sư nhanh chóng niệm chú những phép thuật buff cho toàn đội. Cô bé Lily bắt đầu triệu hồi những con golem to lớn còn vị xạ thủ trung niên bắt đầu giơ lên khẩu pháo to trên vai đã được nạp ma thuật.

Harran cũng nhanh chóng triệu hồi chiến giáp của mình. Một bộ giáp vàng chói, nhỏ gọn hợp với thân hình nhưng lại tạo cảm giác uy nghiêm, to lớn không như hình dáng của nó. Một thanh đại kiếm được triệu hồi ra và thắp sáng cả khu rừng, thần kiếm ngay khi được Harran nắm liền tạo áp lực mạnh mẽ lên đàn sói quỷ, khiến chúng tạm lui về sau vài bước.

Không chịu phục trước uy áp của thần kiếm, con quỷ sói đầu đàn liền gầm lên tỏa uy áp và áp chế lại uy từ thanh đại kiếm trong tay Harran. Không cần đợi nhóm Harran phản ứng lại, con quỷ sói đầu đàn liền nhanh chóng hóa to lên 5 mét và lao thẳng vô Harran. Ngay khi thấy đầu đàn lao lên, đám sói quỷ còn lại ngay lập tức lao tới như một cơn bão đâm thẳng vô những thành viên trong nhóm.

Sau một lúc ngạc nhiên Harran liền nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh và chỉ huy nhóm tiến lên mở đường thoát khỏi đây. Những tiếng hú, tiếng vang của kim loại vô những chiếc sừng, những tiếng thở hồng hộc hòa tan trong bầu không khí căng thẳng này.

Harran liên tục chém g·iết không ngừng nghỉ, hết con này tới con khác không ngừng. Thể lực của Harran cũng nhanh chóng bị bào mòn. Tuy mang danh người có hệ thống hack nhưng với việc đối đầu với cả bầy sói quỷ bóng đêm, loài được xưng là ác mộng di động ban đêm thì Harran cũng không dễ dàng, thoải mái được. Việc cả một bầy đã lớn với gần 100 con rồi mà lại còn mỗi con sói cũng đều có skill [Phân thân] khiến cho đám người Harran phải đối đầu gấp đôi số lượng đang có trên chiến trường.

Nhận thấy thể lực của cả đội sắp cạn kiệt, Harran nhanh chóng quyết định thay đổi chiến thuật. Anh kêu cả nhóm cố gắng câu thời gian trong khi tích tụ toàn bộ sức mạnh của mình vô thanh đại kiếm. Một sức mạnh khổng lồ nhanh chóng tụ tại thanh kiếm, tạo ra uy h·iếp cực lớn đến toàn bộ những con sói quỷ. Bọn chúng bắt đầu điên cuồng đổi hướng lao tới Harran bất chấp liên tục bị đả thương bởi những thành viên trong đội thám hiểm. Một làn sóng đen nhanh chóng ào tới ngay trước mặt Harran như vũ bão, càng quét sạch mọi thứ cản trên đường nó lao tới.

Ngay trước khi bất kì con sói nào có thể chạm đến thì Harran đã nhanh chóng chém ra thả một đường kiếm uy lực với toàn bộ sức mạnh của anh hùng. Một nhát chém vàng óng hiện hình và lao thẳng vô đàn sóng đen, g·iết sạch mọi con sói, phá hủy luôn cả khu rừng trước mặt và ngọn núi chắn nó. Một đường kiếm đã kết thúc được cơn ác mộng di động này.

"Bằng!"

Một dòng chất lỏng đỏ chảy xuống nhuộm đỏ tầm nhìn của Harran, trước khi Harran kịp vui mừng sau khi quét sạch làn sóng đen thì sinh mệnh của ta đã biến mất. Tất cả những gì còn sót lại trong một khắc trước khi c·hết chỉ là một câu hỏi "Tại sao?"

Ánh sáng đã dập tắt, màn đêm trở lại, khu rừng nhanh chóng quay lại như trước kia như là chưa từng có ánh sáng xuất hiện. Khu rừng tiếp tục chìm vô giấc ngủ say.

(Hết chương)

(Góc trò chuyện:

Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi viết truyện nên còn kha khá nhiều thứ tôi muốn sửa nhưng tôi lại không biết sửa ở đâu. Tôi không định viết 3 chương ngoài lề và đặt ở đầu truyện nhưng tôi lại muốn có một nội dung nhằm thầm giải thích cho tính cách nhân vật chính về sau nên vâng, chúng ta có cái này.

Và sắp tới, khi vô nội dung cốt truyện chính thì tôi sẽ cố gắng cải thiện hơn. Tôi biết sẽ có nhiều người kêu cách viết tôi mô tả nhiều hay ít hội thoại. Tôi cũng biết nhưng nói thật thì vì tâm trí tôi đang liên tục thúc tôi vô cốt truyện chính, nhiều lối đi cốt truyện chính đã đc mô phỏng trong chí tưởng tượng của tôi và nó như dòng cảm hứng thành động lực ép tôi vô cốt truyện nên tôi khó tập trung nghiêm túc trau chuốt phần lề này. Vậy nên tôi xin lỗi trước nếu cảm bạn cảm thấy mấy chương đầu tệ. Tôi sẽ cố gắng hơn ở những chương sau.

Còn giờ thì, gặp lại sau những người độc giả đang đọc câu chuyện của tôi).