Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Du Hành Qua Các Thế Giới

Chương 12: Reset




Chương 12: Reset

Chương 12: Reset

(Gur inevnoyr unf orra erghearq gb vgf bevtvany cbfvgvba.)

(Fgneg ryvzvangvat qnatrebhf snpgbef)

[File No.01 deleted]

[File No.02 deleted]

[File No.03 deleted]

[File No.04 deleted]

[File No.05 deleted]

. . .

[File No. N deleted]

[Xóa bỏ thành công. Hệ thống sẽ tự động cập nhật lại dữ liệu]

(Cebprrq gb erfrg gur jbeyq)

[Reset? 1. Yes/ 2. No]

(1)

[Tiến hành thiết lập lại thế giới...]

[3]

[2]

[1]

[Bắt đầu]



[Đang thiết lập]

[. . .]

[. . .]

[. . .]

[Hoàn tất! Thế giới đã được thiết lập lại]

(. . .)

(Qba'g snvy)

********************************

Tại một chiều không gian khác, trụ sở của quân đoàn nhện.

"Hmm... Một sự biến động mới giữa các chiều không gian"

Một người đàn ông xuất hiện trước màn hình và nói sau khi nhìn lên đó. Người đấy mặc trang phục Spider-Man có màu xanh lá cây và đen với một số điểm nhấn màu đỏ, màu xanh lá cây như tượng trưng cho hy vọng và sự sống, trong khi màu đen thì lại tượng trưng cho bóng tối và nguy hiểm. Trên trang phục đó có hình dạng một con nhện đang bò, với tám chân dài và một cơ thể màu đỏ có vẻ được làm từ một loại vật liệu phản quang, giúp nó phát sáng trong bóng tối.

"Có dấu hiệu gây nguy hiểm cho các vũ trụ khác không?" Một tiếng nói khác vang lên t·ừ t·rần nhà.

Một người nhện khác với trang phục Spider-Man cổ điển đi ngược trên trần nhà trong khi hỏi. Ánh mắt anh ta dán chặt trên màn hình nơi đang có một chuỗi số liệu liên tiếp biến đổi.

"Không... Có vẻ như chỉ là sự hình thành vũ trụ mới" Người nhện đang đứng trước màn hình lên tiếng.

"Vậy chúng ta cần tiếp tục theo dõi?"

"Đúng vậy..."

"Vậy thì tôi sẽ để cậu lo vụ đó nhớ"

". . ." Người nhện với trang phục có màu xanh lá cây và đen trầm ngâm không trả lời và mặc kệ người nhện còn lại rời đi khỏi đó.

********************************



Sáng sớm tại Queens, căn phòng của Harold.

"AAAHHHHH!!!!!" Một tiếng hét vang lên cùng với tiếng rầm như có đồ gì đó rơi mạnh xuống sàn.

"Có chuyện gì sao?" Cửa phòng ngay lập tức mở ra và một người thanh niên xuất hiện ngoài cửa.

"Ác mộng à?" Người thanh niên nhìn kĩ Harold rồi đánh giá và đưa ra kết luận.

"Ừ, chỉ là một cơn ác mộng khó chịu" Harold xoa đầu với vẻ mặt khó chịu như ai đó c·ướp mất món đồ chơi yêu thích của cậu vậy. Rồi sau đó anh liếc nhìn lên người thanh niên.

"Peter, anh có vẻ dậy sớm hơn bình thường đấy?" Harold chậm rãi đứng dậy và hỏi Peter người đang đứng ngoài đó.

"Do hôm qua không có vụ nào nên anh tạm có được một đêm thoải mái" Peter mỉm cười đáp lại.

Không có vụ nào? Ý gì? Chả nhẽ Peter đang nhắc mình sự việc đêm qua sao? Nhưng làm sao anh ấy biết? Harold rơi vô dòng suy nghĩ ngay khi nghe câu nói của Peter.

"À mà cảm ơn luôn vụ em giấu dì May vụ tối hôm trước nhớ. Nếu em không tìm được lí do giúp thì khả năng anh bị phát hiện rồi" Peter ưỡn mình rồi đi ra khỏi phòng sau khi nói xong, để lại Harold với vẻ mặc ngơ ngác và hoài nghi đứng đó trong trạng thái sốc.

Sau một lúc, Harold lấy lại tinh thần và nhanh chóng suy nghĩ về chứng cứ khiến anh lộ tẩy nhưng dù có nghĩ đến thế nào anh cũng không thể tìm ra lí do khiến bản thân bị lộ. Cuối cùng, Harold chọn từ bỏ và mặc kệ nó. Vì dù sao thì anh cũng mạnh áp đảo Lizard nên anh cũng không lo sợ bị trả thù và vì anh là em trai Peter nên chắc chắn Peter dù biết cũng sẽ không làm khó anh.

Harold đứng dậy và vươn người lên, anh từ từ dụi mắt trong khi liếc nhanh quanh phòng. Bỗng chốc anh dừng lại ánh mắt tại chỗ bàn làm việc của anh.

"Cái quái gì vậy? Tôi bày bừa ra đống này à?" Harold kêu lên một cách ngạc nhiên trong khi nhìn khu làm việc của anh, nơi được lấp kín bởi đống giấy tờ và đống ảnh ghim khắp bản.

Nhìn đống lộn xộn đó khiến anh còn lầm tưởng mình đêm qua nghiên cứu đến phát rồ rồi ngủ quên và để lại đống đó.

So lại với kí ức của mình, Harold có thể chắc chắn rằng hôm qua anh không hề bày ra đống đó. Thứ duy nhất anh bày ra chỉ là cái laptop đang mở và chiếu vài biểu đồ thêm vài quyển sách và vở.

Vậy nên khi thấy đống đó, anh cảm thấy rất ngạc nhiên và nghi ngờ bản thân có bị mộng du hay không hoặc ai đó lén vô phòng anh rồi tạo đống đó xong bỏ đi mà quên mất dọn dẹp chứng cứ.

Harold tiến lại gần cái bàn của mình và nhìn lên đống tài liệu và ảnh bầy bừa trên đó. Đa số những tài liệu đều là ghi chép dữ liệu về những phản diện của Spider-Man như Vulture, Doctor Octopus, Lizard, Sandman, Electro, Green Goblin, Rhino, Kingpin, . . . Mọi dữ liệu đều chi tiết từ tên, tuổi, sức mạnh, mối quan hệ, v.v . . .

Ngoài ra trên máy tính còn đang mô phỏng dở các pha chiến đấu tay đôi giữa Spider-Man và các phản diện khác cùng với những đánh giá về khả năng chiến thắng hay dự đoán về những đòn đánh tiếp theo.

"Ngoài Lizard thì các phản diện khác vẫn chưa xuất hiện nhưng dữ liệu phân tích lại đầy đủ và cực kì chi tiết"

Harold càng cảm thấy nghi ngờ liệu bản thân có vô tình làm cái này khi bị mộng du không. Bởi vì ngoài cậu ra thì cậu ta cũng không nghĩ ra ai có thể trong một đêm thu về đủ dữ liệu của toàn bộ phản diện trong Spider-Man. Bọn họ còn thậm chí chưa xuất hiện trên sân khấu, có vài người còn chưa được sinh ra. Vậy nên làm sao có thể có trước được đống dữ liệu đó.



Harold còn đang loay hoay quanh đống tài liệu thì bỗng chốc cánh cửa mở ra và một cái đầu thò vô trong rồi lên tiếng: "Đến giờ ăn sáng rồi, không xuống nhanh thì dì May sẽ phàn nàn cả sáng đấy.

Harold giật mình làm rơi đổ đống giấy tờ và ảnh xuống sàn. Anh nhanh chóng cúi xuống và cố gắng thu dọn nhanh tất cả đống đó phòng Peter nhìn thấy. Peter thấy cậu em mình loay hoay dọn dẹp thì liền lên tiếng: "Hôm qua anh đã bảo rằng cậu nên dọn dẹp sớm và đi ngủ mà cuối cùng cậu vẫn cố chấp không chịu nghe lời anh trai của mình"

"Hả?!" Harold bị lời nói của Peter gây sốc, sốc đến mức thứ duy nhất phát ra từ miệng anh chỉ là một từ đơn giản, nó cũng bộc lộ luôn anh đang cảm thấy bối rối đến mức nào.

"Đừng có mà hả. Anh biết cậu muốn giúp đỡ anh trai mình trong những lúc chiến đấu chống lại ác nhân nhưng đừng cố gắng quá sức để rồi lộ ra bí mật anh là Spider-Man thì cả hai chúng ta sẽ bị bác Ben và dì May dí đến hết ngày đấy. Harold, cậu nên biết rằng dì May vẫn đang luôn luôn nghi ngờ chúng ta mà phải không" Peter không chú ý phản ứng của Harold mà thản nhiên trách móc anh ấy.

Cả đêm qua Peter biết rằng Harold đã thức trắng đêm chỉ vì cố gắng tìm kiếm thêm thông tin và mô phỏng dự đoán hành vi của các phản diện khác. Dù Harold rất cố gắng hết sức để Peter không nhận ra nhưng tất cả những cố gắng đó không thể giấu khỏi giác quan nhện của anh. Tiếng giấy xoẹt trong gió, tiếng gõ phím liên tục, ánh sáng đôi lúc hiện qua dưới khe cửa phòng của Harold. Chỉ bằng việc anh đứng trước phòng Harold là đủ cho anh nhận ra hết mọi việc Harold làm. Chính vì vậy anh rất không vui khi Harold vẫn cố chấp làm mà không nghe theo lời khuyên của anh.

Trong khi Peter còn đang nhắc nhở Harold thì Harold đang dần nghi ngờ kí ức mình bị thay đổi hoặc thế giới này đã bị thay đổi. Nghĩ tới giấc mơ kì lạ ngày hôm qua sự nghi ngờ của Harold nhanh chóng chuyển thành sự chắc chắn. Giấc mơ đó quá thật, kí ức rõ đến từng chi tiết, cơn đau khi bị t·ấn c·ông vẫn in sâu trong tâm trí anh.

Thứ đó đã tác động thế giới thông qua bản thân mình sao? Rốt cuộc nó sinh vật gì? Làm sao nó có thể biến đổi thế giới thông qua một sinh vật từ thế giới đó?

Nhiều câu hỏi liên tục luân phiên nhau hiện lên trong tâm trí Harold. Trước đống câu hỏi chưa có lời giải đó thay nhau hiện lên liên tục, Harold cuối cùng không nhịn được mà kiểm tra hệ thống để tìm kiếm thêm bất kì chứng cứ nào dẫn anh ta đến với câu trả lời.

[Harold]

[Kĩ năng: Bậc thầy Hacker, Thiên tài đứng đầu]

[Kĩ năng đặc biệt: bị khóa]

Sau khi đọc kĩ tất cả, mắt Harold trừng lớn rồi cố gắng nhìn kĩ càng từng chi tiết một trong phần [Trạng thái] của bản thân.

Cái quái gì? Kĩ năng tôi đâu hết rồi? Làm sao có thể??? Harold rơi vô trạng thái bối rối và lo lắng tận cùng. Việc mất hết kĩ năng chiến đấu là việc tệ nhưng cái đó không khiến anh quá lo lắng mà việc thực thế trong giấc mơ đó có thể tác động đến hệ thống bên trong anh và thay đổi nó mới là cái khiến anh lo lắng. Đến cả những thực thể quyền năng khác còn không nhận ra hệ thống thì sao nó có thể? Chả nhẽ nó đứng trên cả bậc sáng tạo?

Khi tầm mắt Harold xuống dưới nữa, anh nhận thấy có dấu chấm thang đang nhấp nháy, chưa kịp nghĩ tay của anh liền nhấn luôn dấu chấm thang đỏ đang nhấp nháy đó. Một bảng thông báo hiện lên và lơ lửng trước mặt anh.

[Tiến trình nạp năng lượng: 30%]

[Có thể bắt đầu chuỗi nhiệm vụ kiếm năng lượng bổ sung]

[Thời gian trước khi nhiệm vụ công bố: 20:00:00]

20:00:00? Còn tận 20 tiếng nữa sao? Là 12 giờ đêm? Anh thầm nghĩ. Hiện tại là 6 giờ sáng nên khi đồng hồ đếm hiện 20:00:00 anh liền ngầm hiểu được là nhiệm vụ có thể được công bố vào ngày hôm sau.

"Có vẻ như sẽ phải chuẩn bị một số thứ sớm" Harold lầm bầm trong vô thức.

"Này, nếu em còn không xuống thì cố chịu trận nghe dì May thuyết giảng cả sáng nhớ!" Peter nói xong liền chạy xuống tầng.

Harold cười khổ và nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi thay đổi quần áo và chạy xuống lầu để tận hưởng bữa sáng dì May chuẩn bị. Dẫu biết nhiệm vụ sắp tới sẽ còn cần suy nghĩ và chuẩn bị nhiều thứ nhưng giờ gia đình là thứ anh cần ưu tiên hơn. Vậy nên anh liền tạm bỏ qua nó một bên và nhanh chóng giải quyết bữa sáng.

(Hết chương)