Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đồng Nhân Sword Art Online : Tân Thế Giới.

Chương 18 : Không giống nhau thế giới (3).




Chương 18 : Không giống nhau thế giới (3).

Màn đêm trong Sword Art Online luôn sáng lên những vì sao chiếu rọi lấy dải ngân hà hùng vĩ. Ở xa xa ánh trăng treo trên những hòn đảo lơ lửng vẫn thực hiện sứ mệnh tỏa ra ánh sáng rực rỡ chiếu rọi lấy màn đêm u tối như những ngọn hải đăng trơ trọi giữa biển cả vô ngần.

Trên hòn đảo lơ lửng trên chiếc hồ lớn, những thác nước vẫn chảy bất kể ngày đêm. Chúng hòa mình với ánh sáng của mặt trăng tạo ra những điệu múa lung linh rạo rực giưa màn đêm yên bình.

"Takei-san, cậu thích nơi này sao".

Trên hòn đảo lơ lửng, một chàng trai mang trên mình một thanh kiếm nhẹ nhàng bước đi ra khỏi màn đêm u tối. Đến gần hơi mặt trăng hình bán nguyệt đang rọi sáng hòn đảo, thân hình của chàng trai dần hiện rõ.

"Tiếng nước chảy rầm rì, tiếng gió thổi xào xạc kèm thêm hương thơm thoang thoảng của gió. Chưa bao giờ tớ được ở gần ánh trăng như thế này, nó thật sự yên bình.". Takei ngồi trên mặt trăng khổng lồ vừa lắc đôi chân đang lơ lửng giữa không trung. Lưng cậu tựa vào mặt trăng hình bán nguyệt kèm với ánh mắt luôn hướng lên bầu trời khiến cậu nhìn từ xa giống như một chàng trai bước ra từ truyện cổ tích.

"Cậu thật biết hưởng thụ, tớ chơi trò chơi này cũng gần nửa tháng nhưng mà chưa bao giờ biết rằng nửa đêm lại có một nơi như thế này". Kirito mỉm cười bước lại gần Takei, cậu nhảy phắt lên mặt trăng nơi Takei đang nằm rồi ngồi xuống đối điện Takei.

"Hiếm khi được thưởng thức vẻ đẹp của một tân thế giới, tớ không biết bên đó như thế nào nữa". Takei nói một câu nói vu vơ, nhưng khi nó vào tai Kirito thì bỗng trở nên cực kỳ rõ ràng.

"Aincrad tưởng chừng chỉ như một giấc mộng, tớ luôn nghĩ nó như vậy cho đến khi........". Kirito hướng ánh mắt về phía bầu trời nơi vô số vì sao luôn rạng rỡ. Cậu đưa hai bàn tay lên cao giống như muốn ôm trọn bầu trời.

"Cậu phát hiện rằng phía bên kia cánh cổng lại là một tân thế giới, đúng chứ Kirito". Giọng nói của Takei vang lên như hồi chuông cắt đứt đi sự liên tưởng vừa mới chớm nở của Kirito. Cậu lấy bàn tay mình nhẹ nhàng chạm vào mặt trăng vẫn đang tỏa sáng rồi nhìn về Kirito và tiếp tục nói.

"Sờ lấy nó và cảm nhận đi Kirito, nó thật sự không khác biệt mấy so với hiện thực, à, không phải không khác biệt mấy, cảm giác nó thật sự không khác mấy, rất láng bóng, cũng rất nhiều".

Kirito nghe thấy Takei nói thì cũng bắt đầu đưa tay lên sờ lấy bề mặt láng bóng của mặt trăng. Từ từ nhắm lại đôi mắt để tập trung cảm nhận, Kirito bắt đầu so sánh thông tin về cảm giác mà bàn tay nhận được so với sờ soạn đồ vật trong thực tế.

"Cái cảm giác phức tạp này, không lẽ đây là". Kirito mở mắt rồi nói với giọng ngạc nhiên.



"Đó là lý do tớ hẹn cậu ra đây hôm nay, nơi này có vẻ như là một phần của tân thế giới". Takei nhảy phắt khỏi mặt trăng, cậu cầm lên thanh kiếm đang bắt đầu lóe sáng lên ánh sáng của kiếm kỹ rồi dùng sức đâm thẳng xuống dưới mặt đất cách mặt trăng không quá xa. Thanh kiếm cắm xuống mặt đất tóe lên bụi mù cùng đất đá, một chút chúng còn rơi cả lên đầu Kirito và Takei.

"Tại mê cung phía bắc thị trấn Quillian, con quái vật The Red Tyrannosaurus, con Boss cuối cùng của mê cung".

"Ở nơi đó người chơi có thể tự do cắm lên v·ũ k·hí, bốc đất chơi đùa, chiến đấu với độ chân thực vượt xa nơi khác, chắc cậu từng đi qua nhỉ?".

"Lúc đó tớ nghĩ đó chỉ là một số nơi đặc biệt của trò chơi". Kirito lắc đầu."Cho đến khi tớ nhận được File đó, nơi có cái tên của cậu, K".

"K?". Khuôn mặt Takei lúc này dần trở nên nghiêm túc.

"Hai năm trước, TK". Kirito nở nụ cười.

"Thì ra đó là cậu". Takei giật mình.

"Cậu đã biến mất hơn một năm, Takei". Kirito tiếp tục nói.

"Rửa tay gác kiếm, làm h·acker thế là đủ". Takei lắc đầu, cậu nói tiếp. "Tớ lao vào con đường đó cũng vì tìm kiếm dấu vết của người thân, nhưng mà thật sự tớ đã mệt mỏi, tớ muốn nghỉ ngơi". Giọng của Takei dần trở nên buồn rầu.

Nghe lý do của Takei, Kirito lúc này cũng trầm mặc, cậu hơi do dự một chút rồi tiếp tục nói.

"Cậu giống tớ Takei".

"Tai nạn của bố mẹ tớ giống như có một bàn tay đằng sau sắp đặt, giống như, có người muốn xóa họ khỏi thế giới này".



"Bố mẹ cậu? Bố mẹ cậu cũng như thế sao?". Takei ngạc nhiên nhìn Kirito. Cậu có nhớ trong nguyên tác có nói bố mẹ Kirito mất vì t·ai n·ạn, nhưng giờ nghe Kirito giải thích Takei bỗng phát hiện một chuyện dường như không đơn giản như vậy. Nhưng mà nếu như Kirito đã tiết lộ quá khứ của mình, Takei cũng không ngại mở lòng một chút. Cậu hồi ức lại những ký ức đau buồn nhất của Takei trước đó, những ký ức ấy thật sự giống với nhưng gì Huy trải qua. Sau khi xuyên việt, Takei trước đó và Huy hiện tại luôn xuất hiện sự đồng cảm vì mọi thứ cả hai trải qua quá giống nhau.

"Bố mẹ tớ mất trong một chuyến đi tàu điện ngầm, ngày hôm đó là một ngày mưa". Takei hồi ức, cậu tiếp tục nói.

"Tớ lúc đó mới hơn bốn tuổi, tớ đã thật sự sốc".

"Chuyến tàu điện ngầm, tớ có nghe qua nó, t·ai n·ạn đó thật sự quá thảm khốc, điều này.....". Kirito dùng lấy ánh mắt đồng cảm nhìn Takei.

"Đó là đã là quá khứ". Takei lắc đầu, cậu tiếp bắt đầu đổi sang chủ đề khác.

"Cậu đổi nickname sao? Cái tên Kirito thật sự rất rủi ro, à nhưng mà dù gì Imoni cũng có vẻ như đã nắm hết thông tin, công ty đó thậm chí còn biết cả nickname lên mạng của tớ".

"Đó là lý do tớ đổi tên, Takei". Kirito nở nụ cười khổ. "Imoni hứa sẽ đảm bảo an toàn tuyêt đối cho mọi người tham gia Sword Art Online, câu nói này từ lúc giới thiệu game đều đã ghi rõ, và hiện tại tớ luôn cảm thấy họ đang làm rất tốt".

"Thịt cá trên thớt, mình đành nghe số phận thôi, tiếc nỗi những người khác bây giờ thậm chí còn không biết, kế hoạch SAO tuy công khai nhưng nó không lọt ra khỏi vòng tròn đó". Takei nhìn về phương xa, nơi cậu có thể lờ mờ nhìn thấy thị trấn Tolbana đã chìm trong đêm tối.

"Hôm nay tớ đã nhận được vị trí phòng Boss của Amid, tớ cùng đã thử đi kiểm tra, nơi đó là một phần của tân thế giới". Takei bỗng nghiêm giọng, Kirito ngồi bên cạnh cậu cũng bắt đầu nghiêm túc lắng nghe vì vấn đề chính đã tới.

"Tớ nghe phong phanh có người nói trong phòng Boss có một vật phẩm rất quý giá". Kirito gật đầu rồi nói thêm.

"Chính xác, nhất là ngày mai khi trận chiến bắt đầu, mọi thứ sẽ rất hỗn loạn". Takei giống như nhìn ra điều gì đó, ánh mắt cậu dần trở nên thâm thúy.

"Hỗn loạn?". Kirito nghi ngờ hỏi.



"Rất hỗn loạn, vật phẩm đó có tác dụng rất lớn với kẻ đứng sau lưng phát tán ra thông tin".

"Tớ không biết nó là gì, nhưng sau khi tìm kiếm trên mạng thì tớ phát hiện có thêm thông tin bị rò rì. Tuy nhiên thông tin đó đã nhanh chóng được che đậy, kẻ biết về thông tin đó rất ít, khả năng cao kẻ đứng sau là những người biết được vật phẩm con Boss rơi ra có vấn đề".

"Vậy, vật phẩm đó cuối cùng chỉ là hỏa mù, là tin giả?". Khung cảnh chuyển đổi đến căn phòng Boss, lúc này cả ba người Kirito, Yuuki và Takei cùng Illfang đã bước đến trước ngai vàng.

"Thực chất hết thảy đều chỉ là một canh bạc, nếu không thì số tổ chức tham gia không chỉ có Red Assassin hay Laughing Coffin". Takei đưa ra kết luận.

"Cũng đúng, Imoni rõ ràng không nói rằng mọi thông tin mình tiết lộ là thật, nhưng mà chắc hẳn phải có mục đích đằng sau nó". Kirito đồng ý.

Mang theo những nghi hoặc trong đầu, cả ba người cùng con Boss dừng lại trước ngai vàng to lớn.

"Mở ra". Illfang bước lên phía trước, con Kobold khổng lồ bắt đầu đọc lên ngôn ngữ mà ba người chưa từng nghe thây trước đây. Chiếc ngài vàng sau khi Illfang đọc bỗng tách đôi thành hai nửa mở ra một lối đi với những bậc thang hướng lên cao.

"Đi qua con đường đó, các ngươi sẽ thấy được chân chính tân thế giới".

Nói rồi, thân ảnh của con Boss bỗng hóa thành vô số ánh sáng nổ tung ra xung quanh để lại một câu nói còn vang vọng.

"Takei, người nợ ta một lời hứa, ngày chúng ta gặp lại là ngày mà người phải thực hiện nó".

Takei gật đầu giống như muốn đáp lại Illfang, con Kobold bây giờ chỉ còn có thể thể hiện sự tồn tại của mình qua những thanh âm vang vọng xung quanh căn phòng Boss. Cậu nhìn lại Kirito và Yuuki đứng bên cạnh mình rồi nói.

"Đi thôi, đi chứng kiến chân trời mới". Nói rồi Takei dẫn đầu cả ba bước lên bậc thang hướng phía trên bước lên.

Bậc thang đi lên không quá dài nhưng cũng không phải đoạn ngắn. Trong Anime tuy không có con đường này nhưng bậc thang đi lên lại giống y hệt như con đường đi lên tầng cao hơn. Chỉ một lúc, cả ba đã đứng trước một cổng vòm to lớn bị tràn đầy ánh sáng bảy màu bao phủ lấy. Cánh này đứng sừng sững tỏa ra ánh sáng chói lóa giống như con đường đến thiên đàng.

"Đi". Takei bước về phía trước, cậu đưa bàn tay dần xuyên qua cánh cổng rồi cả người cũng bước qua. Kirito và Yuuki ở đăng sau chỉ nhìn nhau một chút giống như ra hiệu rồi cả hai cùng bước vào bên trong.