[Đồng Nhân Conan] Ảo Thuật Và Hoa Lửa Kỳ Diệu

Chương 65




Tuyết rơi vài ngày nay rốt cuộc cũng đã ngừng, nắng ấm vào đông, lay động sau thời gian giữa trưa nhàn rỗi. Trên đường, các học sinh nói chuyện líu ríu với nhau, giống như một loài chim nhỏ vui đùa quanh quẩn, cùng thống nhất với nhau một đề tài câu chuyện, liên tục nói với nhau.

Tiểu Văn đeo cặp sách đi theo phía sau ba người không ngừng phấn kích Sonoko, Ran cùng Sera kia, cô thì cuối đầu, nhàm chán dẫm bước chân lên gạch đá. Không có biện pháp, cô hoàn toàn không hề có tiếng nói chung cùng với ba người kia. Bạn nói cho dù Sonoko có ồn ào, thì ngay cả Ran cùng Sera cũng đang bàn về ngày tận thế Maya. Cô hoàn toàn không hiểu được, loại tiên đoán giả đến mức không thể giả hơn này sẽ còn có người tin tưởng chứ, thật là!

Không biết là do Tiểu Văn biểu hiện ý nghĩ mất hứng quá rõ ràng, hay vẫn là do sức quan sát của Sera quá mạnh mẽ. Tiểu Văn ở bên này vừa biểu đạt xong nội tâm bực tức, thì Sera ở bên kia liền xoay người đem Tiểu Văn kéo đi lên:

“Thế nào? Thế nào? Tiểu Văn, cậu có tin tưởng ngày mai sẽ là tận thế sao?”

Tiểu Văn này bị Sera đột nhiên kéo đi qua, tinh thần còn chưa có trở lại bình thường, Sera liền trực tiếp ném cho cô một vấn đề như vậy, cô thật sự suýt chút nữa liền đem câu ‘Thiên tài tin tưởng’ liền tuôn ra khỏi miệng. May mà, cô kịp thời phát hiện ra gương mặt khủng bố kia của Sonoko. Sau khi xem xét tình hình xong, Tiểu Văn liền vội vàng dùng một mặt tươi cười ngớ ngẩn trả lời:

“Tin tưởng, đương nhiên tin tưởng! Hôm nay tớ liền chuẩn bị trở về dọn dẹp một chút này nọ, đi nghênh đón tận thế.”

Ngữ khí này là muốn có bao nhiêu chân thành, thì liền có bấy nhiêu chân thành a! Ai mà biết, hôm nay mặt trời cố tình mọc lên từ hướng Tây. Sonoko vốn hẳn là sẽ thật dễ dàng triển khai câu chuyện, ai ngờ khi xong câu trả lời của Tiểu Văn lại có thể cho rằng đó là không đúng. Mà ngược lại chính là lắc đầu qua lại, quay đầu sang chỗ khác, khinh thường nói trở về một câu — “Hừ! Đứa trẻ ngây thơ!”

Sặc! Tiểu Văn đầy vạch đen. Cái kia…… Vừa rồi ai là người đầu tiên tỏ thái độ vô cùng tin tưởng tận thế?

——– Ta đây là đường phân cách Shikura ——–

Ngày hai mươi tháng mười hai, vào đêm trước lúc ngày tận thế trong truyền thuyết.

Shikura một thân quần áo bó màu đen, đứng ở trước gương đánh giá về trang phục của chính mình không giống với người bình thường, khóe miệng giương lên một tia cười lạnh. Bò Cạp? Một trong mười hai chòm sao cung hoàng đạo! Hóa ra đây mới chân chính là mình.

Mấy ngày trước, trước khi Amuro Tooru rời đi đã đối với cô làm một sự kiện, đó chính là cởi bỏ bí mật mắt xích màu xanh đen trên tay cô. Rốt cuộc, cũng để cho chính cô biết được mình cũng chẳng phải bởi vì không may nên mới có thể vào ngày tân hôn xuyên không đến địa phương xa lạ này, mà là mệnh trung chú định. Vào một thời gian thật lâu thật lâu ở trước kia, trong một không gian khác, chính cô cũng đã bị người khác uy hiếp, ném đến nơi này để hoàn thành nhiệm vụ. Nguyên nhân chính là bởi vì nguyên tắc của không gian, cho nên cô mới có thể bị mất đi trí nhớ, giống như một người con người bình thường. Hiện tại, Amuro Tooru, cũng chính là Thiếu Kiệt, bởi vì ước định nên sắp rời đi, người quản lý của công chúa nhỏ biến thành cô. Suy nghĩ, Shkira từ trong túi lấy ra một khối bảo thạch màu đỏ.

Khối Ruby này chính là vào khoảng thời gian mọi người tranh nhau cướp đoạt Pandora. Ai cũng sẽ không nghĩ đến, khối bảo thạch như vậy thật ra luôn luôn ở tại trong tay Amuro Tooru. Làm người của thế giới ‘Tân U’, có thể không thèm nhìn tới nguyên tắc không gian ở thế giới Conan hoạt động, nguyên nhân cũng bởi vì là Pandora. Thiếu Kiệt đi rồi, Pandora liền đến trong tay Shikura. Như vậy, Shikura khôi phục ma lực cùng trí nhớ mới có thể đủ khả năng tiếp tục sinh tồn trong không gian.

Nhìn xem ừ giữa ca từ lời bài hát tiên đoán đó, ngày mai hẳn là thời hạn cuối cùng của đoàn quân ma pháp sư bọn họ ở thế giới này. Trước đó, chính cô phải bảo vệ công chúa nhỏ thật thật thật tốt, cùng với bảo vệ Pandora

—— Ta đây là đường phân cách Xử Nữ ——-

Dưới ánh trăng, cánh cửa tòa cao ốc hắc ám lại một lần nữa mở ra, Xử Nữ một thân áo khoác màu đen đi từ giữa từ giữa cánh cửa ra. Không để mắt tới ánh mắt như ngìn người kinh dị của người qua đường, hướng về một phướng hướng đi đến.

Bởi vì sự cản trở của Thiếu Kiệt cùng Tứ công chúa, hành động trước đó luôn không thể triển khai. Vì thế, Xử Nữ đành phải để bại lộ con cờ Hakuba này ra, trộm đi nguồn gốc ma lực của Tiểu Văn, giết chết Hirota Ryoko. Bởi vì khi chuyện xảy ra, chính hắn đã để cho The Spider cùng đoàn người Gin dẫn Thiếu Kiệt cùng Tứ công chúa rời đi, cho nên đợi đến thời gian, khi hai người bọn họ tới nơi thì Hiroa Ryoko được giết thành công. Mà Thiếu Kiệt cùng Tứ công chúa vì muốn cho Tiểu Văn sống lại sẽ không thể không cùng hắn thỏa thuận hiệp nghị.

Sau khi Thiếu Kiệt cùng Tứ công chúa đồng ý rời đi thế giới này, phong ấn ma lực của Akako cùng Kyoko xong, hắn mới đem ma lực trả lại cho Tiểu Văn, cũng hứa hẹn là sẽ không làm tổn hại đến Tiểu Văn. Có lẽ đúng là bởi vì chính hắn, cho tới nay đã lưu lại ấn tượng nhân từ với bọn họ, cho nên mới có thể khiến cho bọn họ không có hoài nghi liền rời khỏi.

Thế nhưng, làm sao có thể? Cho dù chính hắn có lại nhân từ, sẽ lại không còn tàn nhẫn, nhưng đừng quên chính hắn cũng một trong mười hai cung hoàng đạo — Xử Nữ! Hắn làm sao có thể phản bội người kia được? Bọn họ thật sự rất hiểu biết tính cách của hắn, nhưng cũng không hiểu biết rõ về mối quan hệ của người kia cùng với hắn, càng không có hiểu rõ được nguồn gốc của trận chiến này.

Hiện tại, người ở thế giới này sẽ còn có ma pháp cũng chỉ còn lại chính hắn cùng TIểu Văn. Hắn cùng cô ấy có thể chân chính bắt đầu cuộc chiến đấu một chọi một.

À, không, chính mình chẳng phải chân chính là một chọi một, mà là muốn hơn nữa…

Xử nữ lấy viê Ruby từ torng túi ra, mà là gia tăng thêm phần thắng cho hắn nữa — Pandora!

—— Ta đây là đường phân cách Akako ——

Tòa thành Tarot, Akako đứng ở trên tầng cao nhất tòa thành, ngẩng đầu nhìn lên ánh trăng màu đỏ trên bầu trời, một mặt lo lắng.

Ngày mai chính là tận thế. Cũng chính là một ngày cuối cùng mà Shikura tiên đoán. Chỉ cần qua ngày mai thì tất cả đều có thể khôi phục lại nguyên trạng, không có tổ chức áo đen, không có ma pháp, không có công chúa, không có Pandora. Thế nhưng, công chúa, cô ấy có thể sống sót được qua ngày mai chứ?

Lại nói tiếp, tất cả mọi chuyện này đều phải tự trách mình, nếu lúc trước chính cô không có lỡ tay làm tiêu tan trí nhớ của công chúa nhỏ thì tốt rồi, như vậy liền sẽ không làm tăng nhanh tình thế phát triển.

Ý nghĩa tồn tại của chính cô vốn chính là không để cho công chúa nhỏ ở tại thế giới này sinh lòng yêu một người. Bởi vì nếu sinh lòng yêu một người, cuối cùng nhất định sẽ bị thương rơi lệ. Mà nước mắt của cô ấy đúng là mục tiêu của đám người tổ chức áo đen kia.

Nơi phát ra năng lượng Pandora chính là lựa chọn giọt nước mắt của người tình đời nghìn thế! Mỗi một thời đại chỉ có mỗi một giọt, mà mỗi một giọt đều phải rót vào Pandora chi tâm. Bằng không sẽ mất đi hiệu lực, cuối cùng Pandora sẽ bởi vì không đủ năng lượng nên không thể mở ra kỷ nguyên mới, do đó làm cho thế giới ‘Tân U’ bị sập đổ. Trước khi đi, Thiếu Kiệt đại nhân đã nói như thế.

Bây giờ, bởi vì chính cô đã đánh tiêu tan trí nhớ của Tiểu Văn, khiến cho phần tình yêu kia bị đè nén. Hơn nữa sau tất cả những gì đã xảy ra, nếu để cho Tiểu Văn khôi phục trí nhớ, hẳn là sẽ bùng nổ đi. Lúc này, nếu Xử Nữ áp dụng các loại hành động gì, giọt nước mắt kia sẽ thật dễ dàng xuất hiện. Nói cách khác, giờ phút này, ai có được Pandora, người đó liền thắng. Bởi vì chỉ khi có được Pandora, người kia có thể quyết định giọt nước mắt của Tiểu Văn có thể nhập vào Pandora chi tâm hay không.

Tuy rằng Thiếu Kiệt đã nói qua, Pandora đã được đưa cho một người tuyệt đối có thể tin tưởng. Thế nhưng, không biết vì sao, trong lòng chính cô vẫn bất an như trước.

Nghĩ, tay Akako cầm lấy lan can không tự giác nắm lại thật chặt, cả trái tim không yên ổn.

“Akako!” Tiếng gọi dịu dàng bỗng nhiên xuất hiện tại sau lưng, giống như một trận gió mát xoa nhẹ trái tim đang bị thắt chặt lại, khiến cho cô dần dần đi theo chiều hướng bình tĩnh lại.

Akako chậm rãi xoay người sang chỗ khác, khi nhìn đến người đã đến, cô lộ ra một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.

“Cậu đã đến rồi, Saguru!”

“Ừ.” Hakuba tiến lên đem Akako nắm lấy kéo vào trong lòng, thấp giọng an ủi nói. “Đừng lo lắng, mọi chuyện đều sẽ đi qua.”

Trong phút chốc, nước mắt làm mờ hai mắt cô. Akako gắt gao ôm lấy người trước mắt, thật lâu không buông ra.

Đúng vậy, tất cả đều sẽ đi qua, liền giống như bọn họ, trải qua gian khổ, rốt cục bắt được lẫn nhau.