Đông A Nông Sự

Chương 125




Quang Khải giận run, nhưng cố khống chế, bình tĩnh nói:

- Nếu Mạng Lang Trung đã có nhã hứng thì ta cung kính không bằng tuân mệnh. Nhưng số tiền có chút lớn, ta là địa chủ thì không sao, ngài thì có gì đảm bảo được.

- Chiêu Minh Vương ngươi lo người Đại Nguyên thua bạc không trả sao?

- Chuyện cá cược lấy chữ tín làm đầu, nhưng cũng có câu tiền đi liền khúc ruột. Ta nếu thất thố chẳng phải làm trò cười cho mọi người sao?

Mạng Giáp hì mũi tức giận, lại vung tay:

- Các ngươi yên tâm, ta sợ gì chút bạc cỏn con này, nếu không thường được sẽ viết giấy làm tin, khi về sẽ gửi trả.

- Vậy thì không còn gì tốt hơn.

- Chiêu Minh Vương ngài cứ chờ đó mà xem.

Lúc này trên đài đang tiến hành bốc thăm thứ tự, kết quả vị trí đầu tiên là Triệu Công Đán, lần lượt tiếp theo là Khuất Xuất Luật rồi đến Kim Tự Điểm, Chu Đại Lực ngồi vị trí cuối cùng.

Bốn người ngồi vào chỗ để cuộc đấu đã diễn ra. Mấy ván đầu các tuyển thủ đều đang thăm dò nhau, sự quân bình được giữ vững. Nhưng sau ván thứ ba thì bắt đầu phân cao thấp. Khuất Xuất Luật và Triệu Công Đán như có thần giao cách cảm. Triệu Công Đán không biết vô tình hay hữu ý làm cho Nguyên Xuất Luật ù ba ván to. Hắn gần như đã nắm chắc tám chín phần vô địch.

Phía bên trên, Mạng Giáp và Lý Văn Tuấn hớn hở nhìn, lại quay sang chỗ Chiêu Minh Vương:

- Ngài nói tên Chu Đại Lực là tay sành sỏi nhất Đại Việt mà như thế kia sao, mới chưa được chục ván mà đại Nguyên ta sắp vô địch đến nơi.

Chiêu Minh Vương tím mặt, gằn giọng:

- Đấy là do Chu Đại Lực sơ sót một chút, nhưng các ngài may mắn khi sau tay tên Triệu Công Đán kia, hắn hôm nay thật làm ta thất vọng.

- Chỉ là sơ sót thôi sao? Ta nghĩ là do trình độ. Nguyên Xuất Luật đại diện cho đại Nguyên, tất nhiên chính là người có kỹ thuật cao nhất.

- Các ngài cứ chờ đó, Chu Đại Lực sẽ trở lại.

Lý Văn Tuấn cười to:— QUẢNG CÁO —

- Trở lại ư? Chiêu Minh Vương ngài có dám tăng tiền cược hay không?

Quang Khải ngẩn người, xua tay:

- Tình thế bất lợi mà lại thêm tiền cược, các ngài coi ta là kẻ ngu ngốc sao?

- Đúng là bọn Nam Man thỏ đế!

Quang Khải vỗ bàn đứng dậy:

- Khinh người quá đáng, các ngươi thích cược thêm bao nhiêu?

- Nể tình ngươi khí khái như vậy, chúng ta không cược nhiều, chỉ thêm năm vạn lạng nữa, có dám không?

- Năm vạn! Được, như vậy sẽ là mười vạn lạng bạc trắng, các ngài nhớ lấy cho ta.

Bách ở sau trướng, phất tay một cái, Quế Nương xinh đẹp lắc cái chuông bạc để mọi người im lặng. Lại cao giọng:

- Ngài Mạng Lang Trung cược 10 vạn lạng cho tuyển thủ Khuất Xuất Luật thắng. Chiêu Minh Vương cược 10 vạn lạng cho tuyển thủ Chu Đại Lực thắng, xin được thông tri để cho mọi người cùng được biết.

Mọi người ồ lên, khoản cược 10 vạn lạng trước nay chưa từng có, không khí vì thế cũng ngay lập tức nóng lên.

Chu Đại Lực đã nhận được tín hiệu, đá chân sang chỗ Triệu Công Đán. Tên này bắt đầu điều chỉnh cách chơi. Chỉ sau ba bốn ván tình thế bắt đầu thay đổi. Chu Đại Lực liên tiếp thắng hai ván, Khuất Xuất Luật tỏ ra mất bình tình, đánh mắt sang chỗ Triệu Công Đán liên tục. Tên kia chỉ cười đáp lại còn Kim Tự Điểm cũng được hưởng lợi. Khuất Xuất Luật thất thố đánh cho hắn mấy con bài làm cho tên này thắng to hai ván. Cục diện thoáng chốc đổi chiều, trở nên cân bằng.

Mạng Giáp và Lý Văn Tuấn thấy có sự tình có vẻ không ổn, nụ cười đã tắt ngấm. Xung quanh thương nhân các nước đang xì xào bàn tán về thế cuộc các ván bài. Hai tên này thầm đánh mắt nhìn nhau nghi ngờ …

Lại qua mấy ván thì thế chủ động đã thuộc hoàn toàn vào tay Chu Đại Lực, hắn kết thúc một ván ù to lục phán, ăn hết cả bàn. Đám thương nhân Đại Việt ào lên như chợ vỡ, công kênh Chu Đại Lực lên đài. Bọn thương nhân các nước thì ước ao ngưỡng mộ còn Khuất Xuất Luật mặt xám như tro.

Hai tên Mạng Giáp và Lý Văn Tuấn ngây người ngồi trên ghế, tức giận nhìn Khuất Xuất Luật vẫn đang cúi mặt. Quang Khải cười lớn:

— QUẢNG CÁO —

- Chu Đại Lực đã thắng, các ngài chắc cũng không còn gì để nói chứ?

Mạng Giáp mặt đỏ tía tai:

- Lần này là các ngươi may mắn.

- Vậy xin mời hai thị thánh sử xuống kế toán Quỹ làm thủ tục thường tiền.

Hai tên lai căng ớ người, chỉ vào Quang Khải:

- Các ngươi nên nhớ! Chúng ta là thánh sứ từ thượng quốc, các người dám làm càn sao?

Lúc này Quế Nương chẳng nói chẳng rằng, tươi cười yêu mị đứng trên bục cao:

- Kết quả cuộc thi “Vô địch Mạt chược quốc tế” lần thứ nhất, Chu Đại Lực người Đại Việt thắng. Ngoài tiền thưởng sẽ được riêng một căn Thuỷ Tạ Tây Hồ. Xin cảm ơn tất cả quý vị quan tâm.

Mọi người ồ lên thích thú. Tuy nói những căn nhà trên cũng có phần của Chu Đại Lực nhưng tiền là của đóng góp, lại có phần của triều đình. Hắn được sở hữu làm của riêng cũng vẫn là một khoản thưởng lớn. Ai ai cũng hâm mộ.

Quế Nương lại nói tiếp:

- Theo thoả thuận về cuộc cá cược lớn nhất hôm nay. Mời Mạng Lang Trung người Đại Nguyên làm thủ tục thường tiền với kế toán Quỹ. Nếu chưa tiện mang theo có thể viết giấy làm tin, Quỹ kiến thiết vô cùng tin tưởng vào nhân cách các vị.

Mọi người nghe thế lại thấy Mạng Giáp đứng đơ ra, Lý Văn Tuấn bên cạnh khẽ kéo tay hắn. Hắn buột miệng nói ra:

- Chúng ta sẽ viết giấy để trả sau.

Quang Khải ngửa đầu cười:

- Nên là như thế.

Dưới lầu đã có đứa kế toán chuẩn bị sẵn giấy nợ. Mạng Giáp mơ mơ hồ hồ, lại giật mình như nhớ ra điều gì, nhếch mép cười đểu giả, ký tên, ấn tay vào văn tự. Hắn ký tên, điểm chỉ xong quay ra nói:— QUẢNG CÁO —

- Chiêu Minh Vương, đừng quên những cống phẩm kia. Lần này một xu cũng không bớt.

- Đương nhiên, những thứ theo điệp văn, chúng ta sẽ chuyển đủ. Chỉ xem ngài có muốn lấy hay không thôi …

Bách ở sau màn trướng, chứng kiến một màn này, nhếch mép, “Hai thắng Hán gian lai căng, chỉ dựa vào các ngươi mà muốn xù nợ của ta sao? Không biết ta chứng kiến bao nhiêu thủ đoạn của dân văn phòng hỗ trợ tài chính đời sau sao?”

Sáng hôm sau, Kinh Thành Thăng Long vẫn còn đang say ngủ thì đã có rất nhiều người toả đi khắp các nơi. Họ xuất phát từ xưởng in bên bờ sông Tô Lịch, tay ai cũng cầm những tập giấy rất dày. Những người này một nhóm toả ra khắp phố phường kinh thành, một nhóm ra bến thuyền, toả đi khắp các lộ phủ trong nước. Tất cả chỉ có một mục tiêu, làm cho cả thiên hạ biết, ngày hôm nay, tại Đại Việt sẽ chứng kiến một hình thức truyền bá văn hoá thông tin mới, đó chính là “báo”.

Lão Hạc sống đã cả đời người, làm cửu vạn tại bến tàu Đông Bộ Đầu. Công việc thường nhật đòi hỏi lão dậy sớm, chờ đợi những thuyền hàng lớn cập bến, theo sự phân công của bọn bảo kê bến tàu mà bốc dỡ hàng hoá. Tiền công được trả cho lão nhưng phải để lại cho bọn bảo kê năm phần, cuộc sống gian nan vất vả cả đời khiến lão già xọm đi, mấy năm nữa chắc không còn làm được nghề này nữa.

Theo thường lệ lão đến bến thì sớm để được mối hàng tốt nhưng hôm nay kỳ lạ thay. Bọn cửu vạn túm tụm lại một chỗ, không đứa nào hóng hớt ở bến tàu. Lão lại gần thì thấy tên bợm rượu tên Thứ đang cầm một tờ giấy, cố rặn ra từng chữ.

- Đại Việt … là Đại Việt … nguyệt … chữ này là chữ nguyệt … san

Một tên chen miệng vào.

- CMN, có biết đọc không, sao ngươi nói là tú tài thi rớt.

- Thì đang đọc đây, nhưng từ từ cho ta nhớ lại mặt chữ đã, lâu quá rồi quên hết … chỉ tý nữa thôi là sẽ đọc nhanh thôi.

Hắn cầm tờ giấy, mặt đỏ như gà chọi, cố lùng sục văn tự trong não, đọc bắt đầu khá hơn:

- Thông tin … pháp luật. Quốc triều thông chế … điều thứ nhất … Tội trộm cắp lần đầu … bị đánh 80 trượng, thích chữ lên mặt.

- Đền cho chủ một thường chín; nếu không đền đủ phải gán vợ con làm nô tì.

- Người tái phạm tội sẽ bị chặt chân tay; ai tái phạm tới lần thứ ba tử hình.