Dòng nước chảy dọc theo hàm dưới đi xuống, mới vừa qua ngực, đã bị người đàn ông há to miệng liếm nuốt sạch sẽ, anh giống như một con thú đang đói khát, liếm láp vú thịt cô, hàm răng di cắn viên anh đào màu hồng, hai má dùng sức bao lại vú thịt tròn trịa, nuốt ăn vào từng ngụm.
Khương Diệp ưỡn cao cổ, gáy đặt trên tường không ngừng thở dốc, đôi mắt cô mê mang tà mị, một bàn tay ôm lấy cổ người dàn ông, bàn tay kia bắt lấy tóc anh, không tự giác ưỡn ngực, càng đưa thịt vú hướng vào bên trong miệng, khát vọng anh cắn mạnh thêm một chút, lại hi vọng nhẹ hơn một chút. Hai bên vú bị ăn đến nước óng ánh, nhẹ nhàng cắn một cái, cô mẫn cảm đến run rẩy, Bùi Chinh ngẩng đầu lên giữ cằm cô hôn hôn, bắt lấy tay cô ấn trên dương vật mình, bàn tay bao lấy tay cô xoa xoa thật mạnh.
Thật nóng.
Còn rất cứng.
Cái cán nóng bỏng dán trong lòng bàn tay, quy đầu cực đại đỉnh đến hổ khẩu, mã mắt phát tiết chất nhầy hưng phấn, Khương Diệp dùng tay khoanh lại, phát hiện dương vật quá to, ngón tay bao lại không được, trên dưới loát động hai cái, Bùi Chinh liền cúi đầu ngậm cắn lỗ tai cô, tiếng thở dốc thô nặng rót vào vành tai, gợi cảm đến muốn mệnh.
Anh đưa tay ra lấy một chiếc lọ màu đen, lấy một ít chất lỏng màu xanh lục, bôi lên đầu dương vật, sau đó chọc quy đầu vào lòng bàn tay cô, hất hông đâm đâm.
Khương Diệp không cần cúi đầu cũng có thể ngửi được hương bạc hà tươi mát.
“Có thể cay lắm không?” Cô xoa nắn quy đầu, theo đầu ngón tay dưới dòng nước súc rửa thân cán.
“Em nếm thử sẽ biết.” Bùi Chinh cười nhẹ hôn hôn môi cô: “Lại không phải là đồ ăn, em nghĩ nó là cái gì?”
Khương Diệp cũng bị chọc cười, bắt lấy dương vật anh nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, lòng bàn tay vuốt ve mã mắt quy đầu, xương ngón tay thon dài vừa loát vừa xoa, làm cho tiếng thở dốc của Bùi Chinh ngày càng nặng.
Anh cứng quá.
Đáy mắt tràn đầy dục sắc, hầu kết một trên một dưới lăn lộn, toàn thân cơ bắp đều đang phập phồng bạo động, cổ gân xanh gồ lên, một bàn tay anh chống gạch sứ trên tường, đem cô ấn gắt gao trong khuỷu tay, cúi thấp sống lưng, để sát vào hôn môi cô, giọng nói thật ách: “Khả năng anh sẽ làm đau em.”
Khương Diệp đánh giá cây cậy thịt trong tay, ngón tay kéo ra đo đạc, còn dài hơn so với Ngụy Thành Huy năm sáu cm, cô không thể xác định được mình có thể nuốt cả vào hay không.
(*) Đoạn này nhớ đến anh nam phụ trong Gã chó má ngắn quá, bao cao su chọn mãi mới được cái dài vừa với Yến Chiêu =))
“Có thể em cũng sẽ làm đau anh.” Nếu nuốt vào cả, có thể cô sẽ cắn anh bị thương.